Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 1064 - Chương 1064 - Phiên Ngoại 9

Chương 1064 - Phiên ngoại 9
Chương 1064 - Phiên ngoại 9

Trước kia là Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh trên đường đi làm sẽ tiễn cậu lên trấn đi học, còn mấy ngày nay đều là Vệ Lăng đưa cậu đi.

Công việc của Hoàng Uyển Thanh được điều đến huyện thành, còn Tần Thanh Man thì xin nghỉ ngơi mấy ngày nay nên Vệ Lăng đích thân đưa Sở Sở đi học.

Nhưng họ vẫn muốn tập thể dục trước khi đi học.

Vệ Lăng lái xe từ nơi này đi đến trấn cũng mất mười mấy phút. Bây giờ chỉ mới sáu giờ rưỡi, tập thể dục nửa tiếng rồi lại ăn sáng ở nhà ăn thuộc khu gia đình. Trước tám giờ chắc chắn có thể đến trường tiểu học trên trấn.

"Đi, anh với em đi tập thể dục buổi sáng."

Vệ Lăng dẫn Sở Sở và sói con ra ngoài.

Từ sau khi chuyển đến đây, sáng sớm hôm nào họ cũng chạy nửa tiếng trong sân huấn luyện ở khu gia đình.

Lúc Vệ Lăng đưa Sở Sở đến sân huấn luyện thì đã có không ít quân nhân lục tục đưa con đến tập thể dục buổi sáng.

Có thể quân nhân ở khu gia đình đều thuộc cấp đại đội trở lên nên thể chất mọi người đều rất tốt. Chạy nửa tiếng chỉ là mưa bụi, vấn đề nằm ở con của họ.

Trước kia sư đoàn XXX không có khu gia đình, quân nhân và vợ, còn có con cái chỉ có thể sống xa nhau. Không có người cha quân nhân ở bên cạnh, bọn nhỏ cũng không hề có khái niệm tập thể dục buổi sáng. Chờ khi đến khu gia đình, người cha quân nhân cũng đã có thời gian dạy bảo con cái nhiều hơn, những đứa trẻ chưa từng chạy bộ sáng sớm cũng gặp phải tai vạ.

Lần đầu tiên và lần thứ hai chạy bộ sáng sớm, bọn nhỏ vẫn còn rất tích cực và hưng phấn. Có điều ngày nào cũng kiên trì tập thể dục buổi sáng khiến nụ cười trên mặt mấy đứa nhỏ biến mất, không chỉ thế mà đứa nào đứa nấy cũng đều ỉu xìu.

Nhưng muốn trốn tập thể dục buổi sáng là chuyện tuyệt đối không thể được.

Lúc Vệ Lăng đưa Sở Sở và sói con đến thì thấy có không ít người cha quân nhân đang nhìn con mình bằng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Sở Sở mới sáu tuổi, một đứa nhỏ sáu tuổi không cần người giám sát cũng có thể tự chạy vô cùng tốt. Vậy mà con nhà họ toàn tám, chín, mười tuổi mà phải dùng dây lưng quất thì mới có thể kiên trì.

Thật sự là không thể nào so sánh giữa người với người được.

So với người không được lại còn không bằng một con chó.

Nhìn chó nhà sư đoàn phó Vệ mà xem, không những chạy rất vui mà còn chạy nhanh hơn số đông người.

Bọn nhỏ bị ép tập chạy bộ vào sáng sớm nghe cha mình nói thầm thì chỉ ước có thể trợn trắng mắt lên trời.

Kia là chó sao?

Là chó sao?

Kia rõ ràng chính là sói, ngày đầu tiên bọn nhỏ đến khu gia đình này đã biết tên nhóc mập mạp đó là sói rồi.

Để cho người ta so sánh với sói, rốt cuộc trên đời này không có người cha bực mình như vậy nữa.

"Bớt nhiều lời, đuổi sát theo sau! Nếu theo không kịp Sở Sở thì tất cả đều ăn dây lưng!" Không ít người cha quân nhân nghe được con nhà mình bất mãn nói thầm thì cũng lười giải thích, chỉ trực tiếp quơ dây lưng uy hiếp.

Nuôi con ở thời đại này cẩu thả thế đấy.

Bọn nhỏ thấy dây lưng thì chỉ có thể miễn cưỡng chạy theo Sở Sở.

Vì Vệ Lăng và Sở Sở đến nên một hồi sau trên sân huấn luyện chạy bộ đã trở nên chỉnh tề có trật tự. Phụ huynh quân nhân cũng đều yên tâm, bắt đầu chuyên tâm tập thể dục.

Làm quân nhân thì nhất định phải duy trì thể chất ở mức tối đa, cũng không được bỏ qua một bài tập thể dục nào.

Bình thường chảy nhiều mồ hôi thì trên chiến trường mới có thể chảy ít máu.

Nửa tiếng sau, đám người trên sân huấn luyện dần tản đi. Gần tháng mười, thời tiết càng ngày càng lạnh, đoán chừng nửa tháng nữa tuyết sẽ rơi. Mấy ngày nay bọn nhỏ cũng bước vào kì thi cuối kỳ.

Chờ tuyết thật sự rơi xuống thì trường sẽ cho nghỉ học.

Hiện tại cũng là lúc Bạch Thành bận rộn nhất vì sắp có thu hoạch lớn. Cần phải gom lương thực trong đất lại trước khi tuyết rơi, sau đó hong khô rồi nộp cho nhà nước phân phối đến người dùng, cuối cùng mới vào kho.

Thôn dân ở đồn Kháo Sơn vô cùng bận rộn, nhà nào nhà nấy đều ra ngoài làm việc từ sáng sớm, chỉ để lại người già đi đứng không tiện và trẻ con không thể bước đi ở nhà.

Lúc Vệ Lăng đưa Sở Sở đến trường thì Tần Thanh Man còn chưa thức.

Đóng cửa lại, Vệ Lăng không chỉ đưa Sơ Sở đi mà cũng đưa sói con lên xe.

Sói con không muốn vào trường với Sở Sở, nó chỉ muốn đưa Sở Sở đi thôi, đưa xong nó lại muốn quay về với Vệ Lăng.

Bình Luận (0)
Comment