Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 116 - Chương 116 - Ôm Nhau Ngủ 2

Chương 116 - Ôm nhau ngủ 2
Chương 116 - Ôm nhau ngủ 2

Vệ Lăng chạm vào khuôn mặt nóng bỏng của mình rồi tìm một một chỗ gần đó, bắt đầu tập đánh quyền.

Hắn đang tập là quân thể quyền phiên bản đơn giản hóa, là bài hắn cải biên kết hợp giữa quyền thuật cận chiến ở cổ đại và quyền pháp ở hiện đại.

Có nét xưa, lại ngắn gọn và thích hợp với bối cảnh hiện đại hơn.

Cũng phù hợp cho hắn rèn luyện trước mặt người khác.

Trong lán, Tần Thanh Man hoàn toàn không biết vì dáng vẻ mình mặc áo len đã dọa Vệ Lăng đi ra ngoài, cô còn nghĩ rằng Vệ Lăng đang xấu hổ chuyện nụ hôn vừa rồi, vừa nghĩ đến chuyện đó, gương mặt của cô vất vả lắm mới lạnh xuống lại bắt đầu nóng lên.

Lúc nãy, khi cô chạm môi với Vệ Lăng đã phát hiện hắn không thạo về chuyện đó.

Không thạo chứng minh hắn không có kinh nghiệm.

Tần Thanh Man phát hiện ra Vệ Lăng còn chưa có kinh nghiệm và ngây thơ trong chuyện này, đáy lòng lại xuất hiện sự chua xót và ngọt ngào.

Cuộc sống ở thời đại này có tính hạn chế của thời đại, vật liệu thiếu thốn sẽ rất khổ cực nhưng vẫn còn có mặt tốt, đó là ít nhất tư tưởng của con người ở thời kỳ này rất chất phác, không đề cao chuyện tình yêu lên hàng đầu, đa phần họ chỉ xem chuyện kết hôn như trách nhiệm và nghĩa vụ, cũng chỉ tôn trọng lẫn nhau thôi.

Chỉ cần hai người đồng ý kết hôn, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì họ sẽ gắn kết với nhau, đồng cam cộng khổ, cả đời không rời xa.

Tần Thanh Man nhớ lại gương mặt tuấn tú, đẹp trai của Vệ Lăng, rồi cả dáng người cao lớn vững chãi kia, độ nóng trên mặt cô càng tăng lên, khiến cô càng chờ mong chuyện kết hôn với Vệ Lăng hơn.

Bên ngoài lán, Vệ Lăng đánh xong một bài quyền, trên người chỉ hơi đổ chút mồ hôi.

Ngay khi hăn lấy khăn mặt ra lau mồ hôi thì cửa lán bị mở ra, dáng người yểu điệu của Tần Thanh Man đứng xa xa gọi hắn: "A Lăng, vào ăn cơm đi."

A Lăng, vào ăn cơm đi!

Đây là lời nói tuyệt vời nhất Vệ Lăng được nghe.

"Ừm." Vệ Lăng đáp lại rồi nhanh chóng đi vào trong lán, mặc dù ánh mắt của hắn vẫn tránh nhìn vào thân thể Tần Thanh Man nhưng hắn đã không còn sợ ở chung với cô nữa.

Hai người lại ở chung trong lán lần nữa, nhưng vẫn gặp tình cảnh như lần đầu.

Có nồi nhưng không có chén, ngay cả đũa cũng là do Tần Thanh Man gọt củi để ăn tạm.

Tục ngữ nói trước lạ sau quen, hai người rất ăn ý không nói chuyện khi ăn cơm, mà anh một đũa em một đũa, chia nhau ra ăn hết sạch cơm trong nồi.

Lúa mạch được nấu qua với nước đã nở ra, ăn vào vừa thơm vừa ngọt.

Đáng tiếc là điều kiện có hạn, không có đồ ăn kèm.

Nhưng mà vẫn có muối.

Trong cơm rắc muối, đây chính là lương khô bình thường của những quân nhân như Vệ Lăng.

Tần Thanh Man chỉ ăn cơm gạo lứt có vị muối, cũng có hiểu biết nhất định về tiêu chuẩn sinh hoạt của Vệ Lăng, cô không nói gì, chỉ yên lặng ăn xong bữa cơm này. Sau khi ăn xong, Vệ Lăng đi rửa nồi, còn Tần Thanh Man cầm khăn mặt đến bên hồ.

Lần này lên núi bọn họ đã chuẩn bị từ trước, cũng biết phải ngủ ở trên núi, vì vậy cầm theo khăn mặt và mấy đồ rửa mặt đơn giản.

"Bên phải mặt hồ có một khối nham thạch nhô lên, ngồi sau khối nham thạch đó rất dễ để rửa mặt."

Vệ Lăng không đi sau lưng Tần Thanh Man bảo vệ cô, nhưng vẫn lên tiếng nhắc nhở.

"Được, em biết rồi." Tần Thanh Man nghe thấy Vệ Lăng nhắc, nhịp tim lại bắt đầu đập nhanh hơn.

Cô biết vì sao Vệ Lăng lại nhắc nhở như vậy, mặc dù xung quanh không có người nhưng là một người phụ nữ đang rửa ráy cơ thể chắc chắn vẫn hy vọng tránh mặt người khác, trong hoàn cảnh an toàn thì sẽ cho người ta cảm giác yên tâm hơn.

Tần Thanh Man đỏ mặt, đi tìm khối nham thạch Vệ Lăng nhắc đến kia.

Khối nham thạch này rất lớn, như một ngọn núi, ba mặt là núi, trước mặt là hồ, có thể nói là phòng tắm hoàn hảo của thiên nhiên.

Tần Thanh Man nhìn cái này, rửa cái mặt xong cô lại có xúc động muốn tắm suối nước nóng.

Chủ yếu là do từ sau khi xuyên qua cái thế giới này, cô vẫn chưa tắm rửa đàng hoàng lần nào, thời tiết nơi này nước đóng thành băng, cho dù trong nhà đốt lò lửa tắm rửa cũng không thể thoải mái kỳ cọ, dùng bồn tắm lớn tắm thì khổ cực chỉ có mình mình chịu, không đáng.

Tần Thanh Man nhìn mặt nước hồ bốc hơi mà thấy thèm.

Tuy cô không cầm theo nội y để thay giặc, mặc dù cách đó không xa còn có một người đàn ông cường tráng, nhưng cô thật sự rất muốn tắm một cái.

Tần Thanh Man nghiêng đầu nhìn về phía xa xa, lúc này Vệ Lăng đang dùng tuyết rửa nồi.

Cứ như vậy, Tần Thanh Man càng muốn tắm suối nước nóng hơn.

Hay là cô cứ tắm nhanh tốc chiến tốc thắng, không ngâm trong bồn tắm.

Vừa nghĩ như thế, ham muốn tắm rửa trong đầu cô lập tức mọc rễ, một người thích sạch sẽ đối mặt với hồ nước nóng làm sao cũng không chống cự được.

Bình Luận (0)
Comment