Núi rừng trống trải rất an tĩnh, có thể nghe thấy trong rừng thỉnh thoảng truyền đến một chút tiếng động, đều là những âm thanh bình thường trong thiên nhiên, chỉ cần nghĩ đến cách đó không xa là Vệ Lăng võ lực cao cường, Tần Thanh Man liền cảm thấy vô cùng an tâm.
Tóc dài được khăn mặt bao lấy không bị nhúng vào nước.
Trong nước hồ có chứa lưu huỳnh, gây ảnh hưởng đến chất tóc, hơn nữa đêm hôm khuya khoắt rồi còn để tóc ướt, nếu không khô được thì đúng là tự chịu tội mà.
Cho nên Tần Thanh Man không tính gội đầu.
Cũng may tóc cô mùa đông cũng không bị bết dầu.
Té nước lên, Tần Thanh Man thoải mái xoa bóp toàn thân, hiếm khi được tắm suối nước nóng, cô phải tận hưởng thật tốt mới được.
Cách đó xa xa, bên tai Vệ Lăng có thể nghe rõ tiếng Tần Thanh Man đang té nước.
Mỗi một tiếng vẩy nước đối với hắn mà nói đều là dày vò, dày vò một cách khó tả, hắn đến bây giờ coi như cũng biết nguyên nhân tại sao mấy bạn tốt kiếp trước sau khi kết hôn đều không thích ra ngoài nữa, cưới được cô vợ như ý rồi, ai còn muốn để ý đến thế giới bên ngoài nữa.
"A!"
Tại lúc Vệ Lăng đang nhộn nhạo trong lòng, tiếng kêu ngắn ngủi sợ hãi của Tần Thanh Man bỗng nhiên vang lên.
"Thanh Man!"
Thân phản ứng còn nhanh hơn cả não, dưới chân Vệ Lăng đạp một cái, cả người như mũi tên bơi về phía Tần Thanh Man, địa hình toàn bộ cái hồ này đều đã ở trong đầu hắn, cho dù không dùng mắt nhìn, hắn vẫn có thể chính xác tìm đến Tần Thanh Man.
"Anh đừng tới đây."
Tần Thanh Man lên tiếng rất nhanh, nhưng có nhanh cũng không thể nào so được với tốc độ của một Vệ Lăng đang gấp gáp.
Cơ hồ khi tiếng của Tần Thanh vừa dứt Vệ Lăng cũng chỉ cách cô còn hai ba mét nữa thôi, khoảng cách gần như vậy, cho dù sắc trời đủ tối, nhưng cũng có thể mơ hồ nhìn thấy thân hình người kia.
Cả người Vệ Lăng trong nháy mắt lập tức cứng lại, đồng thời cũng xoay người quay lưng luôn.
Trong cái nhìn thoáng qua đó, hắn đã thấy rõ cả người Tần Thanh Man.
Mà hắn cũng biết vì sao Tần Thanh Man lại kêu lên sợ hãi, bởi vì khăn bọc tóc trên đầu bị rơi mất rồi, tóc dài phiêu tán trong nước, khiến cô lúc này đẹp đến mức giống như một thủy tinh linh vậy.
Tần Thanh Man không nghĩ đến Vệ Lăng lại tới nhanh như vậy, phản ứng kịp thời nhanh chóng ngồi xuống, đem cả người giấu vào trong nước.
Nhiệt độ trên mặt so với nước còn nóng hơn.
"Anh… Anh tắm xong rồi." Theo tiếng lắp ba lắp bắp của Vệ Lăng là tiếng nước xa dần.
Vệ Lăng đã rời khỏi hồ nước.
*
Tần Thanh Man và Vệ Lăng gặp nhau lần nữa là nửa tiếng sau, Tần Thanh Man vùi mình ở trong hồ, kì kèo hồi lâu mới lựa chọn lên bờ.
Ngâm lâu như thế, mồ hôi cũng túa ra ngoài, không lên bờ nữa thì có thể sẽ ngất đi.
Tay chân Tần Thanh Man mềm nhũn, cô nhận ra được không thích hợp nhanh chóng mặt quần áo rời khỏi suối nước nóng.
Vừa mới bước vòng qua nham thạch cô liền nhìn thấy ánh đèn treo ở trong lán nghỉ kéo cái bóng của Vệ Lăng trước lán rất dài, rất dài, dài đến mức chân cô gần như đạp phải cái bóng của đối phương.
“Thanh Man, anh đã đun nước rồi, em nhanh chóng đi về dùng nước sạch làm sạch tóc một chút.” Vệ Lăng quan tâm Tần Thanh Man hơn là sự lúng túng, xa xa, sau khi hắn nói xong câu này liền muốn tránh đi.
Hắn biết da mặt Tần Thanh Man mỏng, vì chuyện trước đó, lúc đối phương đối mặt với mình sẽ không tự nhiên.
“A Lăng.”
Tần Thanh Man lập tức gọi theo bước chân Vệ Lăng.
“Thanh Man?” Vệ Lăng không biết vì sao Tần Thanh Man lại gọi mình, trong lòng hắn quả thực có chút thấp thỏm.
Khoảng thời gian Tần Thanh Man lề mề ở trong hồ vừa nãy thật ra chính là đang suy nghĩ sau này hai người sẽ sống chung như thế nào, nếu hai người nhất định phải thành vợ chồng quả thực sớm tối đều sẽ đối mặt với tình trạng như thế này, sau khi xây dựng tốt tâm lý cho mình, cô mới ra khỏi hồ.
Lúc này thấy Vệ Lăng muốn tránh đi, vết ửng đỏ trên mặt Tần Thanh Man cũng không biến mất, mà là cô lấy hết dũng khí mở miệng: “A Lăng, anh có thể giúp em xối nước cho tóc không?”
Điều kiện trong lán có hạn, không có chậu, gội đầu chỉ có thể dùng nồi, nhưng tóc lại không thể để trong nồi, biện pháp duy nhất chính là Vệ Lăng giúp cô nâng nồi lên từ từ xối phần nước làm tan từ tuyết đọng lên tóc.
Nhằm gột rửa nước hồ còn dính trên tóc.
Còn để gội sạch hoàn toàn thì chỉ có về nhà dùng dầu chè gội đầu mới làm sạch được hết.
Vệ Lăng đối với yêu cầu của Tần Thanh Man như mở cờ trong bụng, gật đầu liên tục, gật đầu xong mới nhớ đến thị lực Tần Thanh Man không tốt như mình, ở trong đêm tối thế này có thể không nhìn thấy cái gật đầu của hắn, vì vậy lại nhanh chóng đáp lại một tiếng ừ.
Cứ như vậy, hai người ngại ngùng cùng cố gắng không để ý sự xấu hổ trước đó.