Khoé miệng Vệ Lăng dần nhếch cao, tốc độ làm việc cũng ngày càng nhanh hơn, tầng đất đông cứng trong mắt người bình thường chẳng khác gì đá thì đối với hắn mà nói căn bản chả có độ khó nào, chỉ tốn nửa giờ làm việc đã lấp đầy hố rồi.
Sau khi lấy chân đạp đạp dẫm dẫm một lượt Vệ Lăng mới dừng lại.
Mặt đất chỗ vừa xới lên có hơi lộn xộn, nhưng hắn cũng không định dọn dẹp.
Trên trời tuyết vẫn rơi không ngừng, lượng tuyết cũng không hề nhỏ, đoán chừng ngày mai mặt đất không chỉ khôi phục nguyên vẹn, mà có khi phải dùng xẻng xúc tuyết mới có thể đi ra ngoài.
Vệ Lăng lần nữa trở lại phòng, Sở Sở đã đi ngủ rồi.
Cậu bé đã quen ngủ sớm, kiên trì đợi đến lúc này hai mí mắt đã muốn đánh nhau rồi, Tần Thanh Man trông thấy liền mau chóng để đứa nhỏ đi ngủ trước.
Trước khi lên giường, Sở Sở liên tục muốn Tần Thanh Man đảm bảo ngày hôm sau mở mắt mình liền có thể nhìn thấy Vệ Lăng.
Tần Thanh Man bị cậu bé làm cho dở khóc dở cười.
Lần trước Sở Sở tỉnh lại thấy Vệ Lăng, còn giận dỗi với mình một trận, hôm nay ngược lại thì hay rồi, thế mà còn chủ động yêu cầu ngày mai dậy muốn nhìn thấy Vệ Lăng, xem ra sau mấy lần gặp mặt Vệ Lăng đã chiếm cứ một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng đứa nhỏ rồi.
Tần Thanh Man sắp phải cùng Vệ Lăng đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn cũng không ghen tị, đồng ý đảm bảo với Sở Sở tỉnh lại là có thể trông thấy Vệ Lăng.
Lúc này đứa nhỏ mới thoả mãn dụi mắt lên giường đi ngủ.
Tại lúc Vệ Lăng đang bận rộn làm việc bên ngoài, Tần Thanh Man cũng vẫn luôn đun nước, giữa mùa đông, tắm nước nóng không dễ gì, cũng cần nhiều nước nóng nữa, không chỉ có hai phích đầy nước sôi, mà ấm nước quai xách trên lò cũng sẽ sôi ngay lập tức.
"A Lăng, trời lạnh, anh tắm bên cạnh lò lửa đi, tắm xong thì nhanh chóng trở về phòng đi ngủ."
Tần Thanh Man dặn dò Vệ Lăng xong liền tính về phòng.
"Thanh Man." Vệ Lăng gọi Tần Thanh Man lại.
Lần đầu tiên đun nước tắm cho đàn ông, mặt Tần Thanh Man có chút đỏ, nghe thấy Vệ Lăng gọi lớn liền nhìn sang, sau đó thấy Vệ Lăng đã rửa tay xong, từ trong túi mang đến lấy ra một chồng lớn đồ vật, trên cùng là đơn xin kết hôn đã được đóng dấu.
Nhìn thấy dấu ấn đỏ thắm phía trên, Tần Thanh Man mới cảm thấy chân thực.
Cô sắp trở thành vợ của Vệ Lăng rồi.
Vợ hợp pháp.
"Thanh Man, đây là đơn xin kết hôn đã được phê chuẩn, đây là sổ hộ khẩu của anh, đây là giấy chứng nhận cung ứng lương thực, trợ cấp, phiếu lương (thực), phiếu dầu, phiếu vải,...." Khi Tần Thanh Man vẫn đang kích động trong lòng, Vệ Lăng cũng từng cái từng cái đem đồ đặt vào tay Tần Thanh Man.
Chờ hắn đặt xong, ngực Tần Thanh Man cũng ôm không xuể nữa.
Vệ Lăng không chỉ đem gia sản của mình đều đưa hết cho cô, mà ngay cả những huy chương huy hiệu đạt được trong quân đội cũng đều nhét hết vào lòng Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man kinh ngạc đến ngây người.
Vệ Lăng thế mà lựa chọn giao nộp tài sản trước hôn nhân.
"Vốn là ngày thứ hai sau khi trở lại anh muốn đưa hết những thứ này cho em luôn, nhưng lại phải lên núi làm nhiệm vụ." Ngữ khí Vệ Lăng còn có chút tiếc nuối.
Tiếc nuối vì những đồ này phải chậm mất mấy ngày mới đến được tay Tần Thanh Man.
Nhìn Vệ Lăng như vậy, Tần Thanh Man đột nhiên bật cười.
Nhớ tới một câu nói kinh điển trên mạng lúc còn ở hiện đại.
Nếu như một người đàn ông bằng lòng đem tất cả gia sản đều giao cho bạn, điều đó chứng tỏ người đàn ông này thực sự rất yêu bạn, yêu bạn hơn tất cả những tài sản mà anh ta có.
"Thanh Man, anh không có nhà ở đây, sư bộ vẫn còn đang kiến thiết, có ký túc xá, nhưng không có phòng đơn, nếu như em bằng lòng, anh sẽ đi xin một gian ký túc xá, chúng ta đem theo Sở Sở đến ở chung tại sư bộ luôn, nếu em không quen sống tại sư bộ, vậy đầu xuân sang năm, chúng ta chọn một chỗ, tự mình xây nhà là được." Vệ Lăng đã nghĩ xong cuộc sống sau khi kết hôn sẽ trải qua như thế nào rồi.
Tần Thanh Man ôm chặt đồ trong ngực, nói ra ý kiến của mình: "Sang năm chúng ta dựng một căn nhà gỗ bên cạnh căn nhà này."
Cô biết Vệ Lăng là đàn ông nhất định sẽ có tôn nghiêm của chính mình, không có khả năng sẽ ở cùng cô lâu dài tại nhà họ Tần được, ngoài ra còn do miệng lưỡi của một số người trong thôn nữa, sau khi cưới bọn họ chắc chắn không thể nào sống tại Tần gia.
Nhà họ Tần này nhất định phải giữ lại cho Sở Sở.
Vệ Lăng thấy Tần Thanh Man hiểu ý mình, tâm trạng tốt vô cùng, xây thêm một ngôi nhà bên cạnh nhà Tần Thanh Man bây giờ, đây đúng là sự lựa chọn tốt nhất, hai nhà liền kề một chỗ, càng thuận tiện chăm sóc Sở Sở.
"Anh mau đi tắm đi, lát nữa nước lại nguội bây giờ."