"Thanh Man, tôi biết anh trai tôi tên là gì, nhưng nhiều năm không gặp, chị họ nói anh trai đổi tên rồi, bây giờ tên là Vệ Lăng." Hoàng Uyển Thanh căn bản không biết trong đầu Tần Thanh Man đã vô cùng quay cuồng, cô ấy vẫn còn đang trả lời câu hỏi của Tần Thanh Man.
"Chị họ cô cũng là người Kinh Thành sao?" Tần Thanh Man nói vu vơ.
"Đúng vậy, là con gái nhà dì tôi." Hoàng Uyển Thanh không hề đề phòng Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man khẽ nhíu mày, lại hỏi tiếp: "Uyển Thanh, cô nói thật với tôi, có phải vùng nông thôn cô vốn phải xuống không phải Bạch Thành đúng không?" Từ khi bắt đầu nổi lên lòng nghi ngờ đối với chị họ Hoàng Uyển Thanh, trong lòng cô đã có suy đoán.
Hoàng Uyển Thanh kinh ngạc trợn tròn đôi mắt, khó thể tin nổi mà nhìn Tần Thanh Man.
Chuẩn luôn!
Tần Thanh Man không cần Hoàng Uyển Thanh trả lời cũng biết đáp án rồi.
Cô gái ngốc nghếch này bị lừa rồi, bị chính chị họ của mình lừa.
Đối phương không chỉ lừa Hoàng Uyển Thanh đổi nơi phải xuống làm việc, còn lừa Hoàng Uyển Thanh đến xem mắt thay, chị họ này của Hoàng Uyển Thanh khẳng định là chê Vệ Lăng người ở biên cương không có bản lĩnh gì, nơi ở nghèo nàn, không muốn tới, nhưng lại không dám làm trái ý cha mẹ cho nên lừa gạt Hoàng Uyển Thanh tâm tư đơn thuần đến Bạch Thành.
Trong lúc nhất thời Tần Thanh Man nhìn Hoàng Uyển Thanh cũng không biết có nên nói chân tướng mọi chuyện cho cô gái này không.
Cái tình tiết máu chó này so với việc cha mẹ Vệ Lăng nhét cho Vệ Lăng một đối tượng xem mắt không hề quen biết còn khó tin hơn
Chị gái này của Hoàng Uyển Thanh đúng là tâm địa xấu xa, là cái loại xấu xa đến cực điểm.
"Thanh Man, có phải có vấn đề gì không?" Hoàng Uyển Thanh cũng nhìn ra được vẻ mặt của Tần Thanh Man không đúng lắm.
"Uyển Thanh, cô làm thế nào lại tin rằng anh trai cô ở Bạch Thành? Chị họ cô nói gì cô cũng tin, cô không sợ cô ta lừa cô sao?" Tần Thanh Man có chút không tin Hoàng Uyển Thanh thật sự ngu ngốc như vậy.
Kết quả lời kia vừa nói ra khỏi miệng, sắc mặt Hoàng Uyển Thanh liền ảm đạm, "Gia đình nhà anh trai xảy ra chút vấn đề, nghe nói mấy năm trước đã chuyển tới Bạch Thành bên này, tôi vẫn luôn nhờ quan hệ tìm kiếm bọn họ, mặc dù nhiều năm rồi chưa gặp anh trai, nhưng người trên ảnh này nhất định là anh ấy, tôi có cảm giác như vậy."
Tần Thanh Man nhìn đôi mắt trong sáng của Hoàng Uyển Thanh nhịn không nỡ tạt nước lạnh.
"Uyển Thanh, anh trai cô từng tên là gì?"
"Tề Vệ Anh."
Tần Thanh Man rất muốn lắc lắc xem trong đầu Hoàng Uyển Thanh nghĩ thế nào, tên thay đổi lớn như vậy, đến cả họ cũng đổi luôn, làm sao lại tin Tề Vệ Anh đã đổi tên thành Vệ Lăng được.
Hoàng Uyển Thanh dường như cũng cảm nhận được sự cạn lời của Tần Thanh Man, sắc mặt lập tức tái nhợt một mảnh, "Thanh Man, ý cô là gì vậy, Vệ Lăng này không phải anh trai tôi sao?"
"Ừm!" Tần Thanh Man không đành lòng để Hoàng Uyển Thanh ngày mai đi sư bộ mất mặt.
"Không thể nào, chị họ rõ ràng nói anh trai tôi nhập ngũ ở sư bộ XXX, lại còn là đoàn trưởng." Hoàng Uyển Thanh không dám tin chị họ thân thiết sẽ lừa gạt mình.
Nhìn thân hình lung lay sắp đổ của Hoàng Uyển Thanh, Tần Thanh Man coi như đã biết tại sao người nhà họ Hoàng lại yên tâm để cô gái này một mình chạy tới Bạch Thành, yên tâm ở đâu ra chứ, rõ ràng là Hoàng Uyển Thanh tiền trảm hậu tấu mà.
Thở dài một tiếng, Tần Thanh Man hỏi: "Uyển Thanh à, có phải người nhà cô không đồng ý cho cô với anh trai ở bên nhau không?" Không thì cô cũng không nghĩ rõ được tại sao Hoàng Uyển Thanh lại muốn một mình chạy tới Bạch Thành.
"Phải." Hoàng Uyển Thanh ôm chặt lấy cánh tay Tần Thanh Man.
Cô ấy dự cảm không rõ ràng, trong lòng hoảng hốt thành một mảnh, "Thanh Man, Vệ Lăng thực sự không phải anh trai tôi sao?"
"Vệ Lăng là chồng tôi, hôm nay cô mới gặp xong." Tần Thanh Man tiết lộ sự thật.
Đã biết Hoàng Uyển Thanh không phải đối tượng xem mắt của Vệ Lăng rồi, cho nên cũng không có cái gì xấu hổ nữa, chuyện này không thể giấu diếm Hoàng Uyển Thanh, thậm chí cũng không thể giấu người nhà họ Hoàng, đến cả người nhà họ Vệ ở Kinh Thành cũng phải được thông báo, không thì người mấy nhà này đều sẽ bị bà chị họ nhiều mưu mô kia của Hoàng Uyển Thanh lừa gạt hết.
"A!"
Hoàng Uyển Thanh kinh hãi hô lên.
Trong đầu cô ấy lóe lên hình ảnh Vệ Lăng khí thế mãnh liệt, trái tim bé nhỏ lập tức run rẩy, ánh mắt nhìn Tần Thanh Man cũng mang theo bối rối, "Thanh Man, anh trai tôi thực sự không phải Vệ Lăng của cô, người tôi tìm cũng không phải chồng cô đâu."