Tần Thanh Man sẽ không lạnh nhạt với vị khách Hoàng Uyển Thanh này, thảm nhiên dàn xếp: "Uyển Thanh, giúp tôi xem xem nước trong nồi đã sôi chưa, sôi rồi thì để tôi còn thả mì sợi."
"Được, được!"
Hoàng Uyển Thanh có việc để làm, lập tức khôi phục sức sống.
Vệ Lăng khống chế lực đạo rất tốt, thật sự là cao thủ cắt mì, mì sợi qua tay hắn cắt sợi nào sợi đấy dày mỏng đều đặn tăm tắp.
Mì sợi vừa cắt xong, nước trong nồi cũng đun sôi.
Tần Thanh Man chân tay nhanh nhẹn rung rung mì sợi cho tách rời ra rồi thả vào trong nước sôi.
Mì cán bằng tay phải được nấu qua, trong lúc chờ nấu mì, Tần Thanh Man còn cắt một khóm giá đỗ, mùa đông rau củ ít, giá đỗ tự mình ươm là món ăn kèm không thể nào thiếu được.
"A Lăng, đi múc một chút sốt ướp trong hũ ra đây." Tần Thanh Man sai bảo Vệ Lăng.
Nước sốt kho đầu lợn lúc trước được cô dùng làm thành sốt ướp, rồi bỏ vào trong hũ gói lại để bảo quản, sốt ướp này không chỉ thấm đẫm hương vị của thịt, còn bởi vì các gia vị hòa quyện lại mà càng thêm thơm ngon, so với tương đậu Đông Bắc còn thơm hơn, chính là hỗn hợp gia vị tốt nhất để trộn mì sợi.
Thời gian Vệ Lăng ở nhà Tần Thanh Man mặc dù không dài, nhưng hắn đã sớm tìm hiểu rất rõ ràng cả nhà họ Tần.
Tần Thanh Man vừa sai bảo, hắn lập tức cầm bát đi làm việc.
Đỗ Hoành Nghị nâng vại nước đầy ắp vô cùng hâm mộ trông theo bóng lưng Vệ Lăng.
Tên nhóc này quá may mắn, thế mà tìm được cô vợ tốt như vậy, thật sự là trên trời rơi xuống miếng bánh có nhân, anh ấy cũng muốn một cái bánh từ trên trời rơi xuống.
Đỗ Hoành Nghị vừa nghĩ như vậy liền chuyển ánh mắt đến trên người Hoàng Uyển Thanh.
Anh ấy có thể nhìn ra khí tức của vị nữ đồng chí này cùng với người dân thôn Kháo Sơn có vẻ không được ăn nhập lắm, nhìn từ lời nói cử chỉ, hoàn cảnh gia đình không tệ, từng được học hành, có kiến thức, cũng không biết có thể chịu được vất vả hay không, có bằng lòng ở lại nơi này của bọn họ sinh sống hay không.
Hoàng Uyển Thanh bị ánh mắt Đỗ Hoành Nghị nhìn đến có chút hoảng sợ, vội vã dựa gần vào Tần Thanh Man.
Vừa vặn lúc này Vệ Lăng đi múc sốt ướp trở lại.
Một bát mì hỗn hợp không được trắng lắm bỏ thêm sốt ướp, dầu ớt, hành lá, giá đỗ, lại cắt vài khúc dồi kho, cuối cùng "thành quả chiến đấu" giống y tối hôm qua, đến nước canh cũng không thừa.
Đỗ Hoành Nghị là khoa trương nhất, cầm dầu ớt Tần Thanh Man tự làm, trực tiếp ăn cả một thìa to.
Ăn xong mãn nguyện thở ra.
Dầu ớt Tần Thanh Man tự làm vừa cay lại vừa thơm, còn tê nữa, thật sự rất phù hợp với khẩu vị của người Tứ Xuyên như Đỗ Hoành Nghị.
"Đồng chí Đỗ, lát nữa gói cho anh một ít dầu ớt để mang về, khi ăn cơm ở nhà ăn cũng có thể thêm một thìa để điều chỉnh hương vị." Tần Thanh Man bị sự "dũng mãnh" của Đỗ Hoành Nghị làm cho ngạc nhiên, dứt khoát hào phóng tặng đi một bình dầu ớt.
Cô nhớ trong nhà có hũ đựng đồ hộp.
Hũ đựng đồ hộp làm bằng thủy tinh, sau khi ăn xong đồ bên trong, rửa hũ sạch sẽ là lại có thể tái sử dụng rồi.
"Em dâu, quá tốt rồi, cảm ơn, thật sự cảm ơn cô." Đỗ Hoành Nghị kích động đến đỏ bừng cả mặt, "Đúng rồi, em dâu, cô đừng gọi anh là đồng chí Đỗ nữa, cô cứ giống như Vệ Lăng gọi anh là lão Đỗ đi."
Những người trẻ tuổi ở thời đại này xác thực đều thích gọi như vậy.
Tần Thanh Man cũng không câu nệ, gật đầu đồng ý.
Ăn uống no nê, một đoàn người ngồi trên xe bắt đầu đi đến sư bộ XXX, Vương Thừa Bình lúc này đã nhận được tin tức, hiện đang ngồi chờ ở phòng làm việc.
Chẳng qua thông tin ông ấy nhận được không bao gồm tình huống thực tế của Hoàng Uyển Thanh.
Cau mày lại, tâm trạng của Vương Thừa Bình vô cùng không tốt, ông ấy không nghĩ tới mình đã lớn tuổi thế này rồi mà còn phải chùi mông (giải quyết hậu quả) cho Vệ Lăng.
Thật là rắc rồi mà.
Mấy người Vệ Lăng đến rất nhanh, Vương Thừa Bình vừa mới đi loanh quanh vài vòng trong phòng làm việc bọn họ đã tới nơi rồi.
Sự việc dính dáng đến việc nhà của Hoàng Uyển Thanh, là chuyện riêng tư, Đỗ Hoành Nghị khẳng định không tiện tham dự, mới vừa đến sư bộ, anh ấy đã tìm cớ ôm theo dầu ớt đi rồi.
Cuối cùng là một nhà ba người Tần Thanh Man đem theo Hoàng Uyển Thanh đi đến phòng làm việc của đại đoàn trưởng.
Mấy người đều thuộc nhóm người có giá trị nhan sắc vô cùng cao, trên đường đi thu hút không ít ánh mắt, đợi đến khi mấy người Vệ Lăng đến trước cửa phòng làm việc của Vương Thừa Bình, sau lưng đã có một đoàn nam nữ đi theo rồi.
Các nam đồng chí là đến xem cô gái như thế nào mà có thể thu phục được Vệ Lăng, còn các nữ đồng chí thì đến để so đấu với Tần Thanh Man trên mọi phương diện.
Nhìn thấy Tần Thanh Man cùng Hoàng Uyển Thanh, bất kể là nam đồng chí hay nữ đồng chí đều trợn tròn mắt.
Rốt cuộc vợ của Vệ trung đoàn trưởng là người nào?