"Anh có thể hỏi chiến sĩ đảm nhiệm khí tượng." Nếu Vệ Lăng đã cùng Tần Thanh Man sống trong đồn Kháo Sơn, hắn cũng không định quá xa lạ với người trong thôn, như vậy bất lợi cho sinh hoạt, vừa hay sư đoàn của họ có bộ phận khí tượng chuyên môn, hỏi thử cũng không phạm quy.
Tuy chưa chắc chuẩn xác nhưng vẫn có thể cho một phạm trù cơ bản.
Tần Thanh Man không ôm quá nhiều hi vọng với chuyện dự báo thời tiết này, thời này khoa học kỹ thuật nước nhà còn khá lạc hậu, sau này có rất nhiều dự báo thời tiết cũng không chuẩn lắm, càng đừng mơ bây giờ có thể chuẩn được.
Cô nghĩ ngợi rồi nói: "Thợ săn già ở chỗ chúng ta đã săn hơn nửa cuộc đời, vô cùng hiểu khí hậu trong núi, hỏi hết cả hai phía, em cảm thấy có thể đáng tin hơn một chút."
"Quả thật thợ săn già biết xem khí hậu trong núi hơn."
Vệ Lăng tán đồng lời của Tần Thanh Man.
Đừng thấy những thợ săn này chưa từng đi học, cũng không biết chữ, nhưng họ dựa vào kinh nghiệm tổ tiên dự đoán được thời tiết còn chuẩn hơn sư đoàn bọn họ, nhóm làm khí tượng của sư đoàn bọn họ đều khiêm tốn lắng nghe ý kiến.
"Vợ ơi, anh còn ba ngày nghỉ phép nữa là phải về sư đoàn, sau này trong lúc ra ngoài làm nhiệm vụ, có thể anh không về nhà được. Nhưng nếu chỉ dẫn đoàn huấn luyện ở sư đoàn, buổi tối làm việc xong anh vẫn có thể về nhà." Vệ Lăng đã biên soạn rất nhiều lần trong lòng, lúc này thấy bầu không khí tốt mới nói ra.
Tần Thanh Man kinh ngạc.
Hai ngày nay ngày nào cũng ở bên Vệ Lăng, khiến cô quên thời gian nghỉ phép của Vệ Lăng có hạn, mang theo sự lưu luyến, ánh mắt Tần Thanh Man nhìn Vệ Lăng có triền miên khó dứt.
Vệ Lăng cũng lưu luyến vợ mình.
nhưng có vài lời phải nói rõ ràng sớm mới có chuẩn bị tâm lý, mới sẽ không oán trách.
"Vợ ơi, anh là cấp đoàn, không cần trực thủ ở sư đoàn mỗi ngày, có lẽ nửa tháng là có thể đi làm, tan làm bình thường, sau khi tan làm, anh sẽ về với các em ngay." Vệ Lăng nhẹ nhàng nắm tay của Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man nhìn Sở Sở bên cạnh, cuối cùng không hất tay của Vệ Lăng ra, mà gật đầu thấu hiểu nói: "A Lăng, lúc làm việc chú ý an toàn một chút, em và Sở Sở ở nhà đợi anh."
"Được." Vệ Lăng an tâm rồi.
"Vợ à, hôm qua quân đội của sư đoàn đến tỉnh thành, có lẽ ngày mai có thể về, có lẽ bếp lò mới và than nhà chúng ta mua có thể kéo tới, tới chừng đó trong nhà đốt ấm áp một chút, em và Sở Sở đừng để bị cóng, nhà chúng ta không thiếu đồ đốt, đừng tiết kiệm."
"Vâng, em biết rồi."
Tần Thanh Man gật đầu, đồng thời cũng suy nghĩ mấy hôm nay bồi bổ cho Vệ Lăng thế nào.
Có nấm đầu khỉ, có thể hầm một cái móng gấu ăn.
Nghĩ tới móng gấu, Tần Thanh Man không thể không nhớ tới đám sói trên núi, cũng đã rời đi mấy ngày rồi, không biết Tiểu Hắc, vợ Tiểu Hắc và con như thế nào: "A Lăng, anh rảnh thì đi thăm gia đình Tiểu Hắc."
Cô không hỏi phạm trù làm việc của Vệ Lăng, chỉ căn dặn một câu như vậy.
"Được." Vệ Lăng biết Tần Thanh Man có tình cảm với gia đình Tiểu Hắc, gật đầu hứa.
"A Lăng, ngày mai đông chí, nhà chúng ta đón tết vui vẻ, nếu Đỗ Hoành Nghị bọn họ nghỉ ngơi thì gọi họ cùng tới đón tết." Đông chí là ngày lễ quan trọng ở phương Bắc, ngày này bình thường phải ăn há cảo, thịt dê, Tần Thanh Man nghĩ tới Vệ Lăng và mấy chiến hữu đều là người rời xa quê hương, dứt khoát chuẩn bị làm lớn.
Vệ Lăng ngẩn người một lúc mới phản ứng lại ngày mai tới đông chí rồi.
Quả thật đông chí coi trọng đoàn viên, Vệ lăng từ thủ đô tới vào mùa đông năm ngoái, cũng đón đông chí ở đây, năm ngoái không có vợ quan tâm, cộng thêm vừa hay tới phiên hắn trực ban, hắn đã đón một ngày lễ đoàn viên không ăn được há cảo.
"Vợ, chốc nữa anh sẽ sư đoàn một chuyến, xem thử ngày mai bọn họ có rảnh không, nếu rảnh thì tới nhà chúng ta ăn cơm đoàn viên." Vệ Lăng thích sự hào sảng, phóng khoáng của vợ.
Đồng thời cũng nghĩ ngày mai có người giúp nhà họ chuyển than rồi.
"Anh rể, khi nào chúng ta đi khắc đèn băng?" Sở Sở đợi Tần Thanh Man và Vệ Lăng nói được một lúc mới hỏi điều mình quan tâm nhất.
"Bây giờ đi." Vệ Lăng xoa đầu Sở Sở.
"Tốt quá rồi, chị." Sở Sở nhảy cẫng lên nhìn Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man vốn định cùng Vệ Lăng làm đèn băng, nhưng lúc này biết Vệ Lăng chỉ có ba ngày nghỉ phép, cô đột nhiên không muốn đích thân đi làm đèn băng nữa, dù sao dựa vào sức của cô, tuyệt đối không khắc ra được đèn băng.
Nghĩ rõ điểm này, Tần Thanh Man khẽ lắc đầu, nói: "Em và A Lăng đi làm đèn băng, chị dọn dẹp nhà cửa một chút."
Bây giờ trong phòng phía tây chất quá nhiều đồ, lại có thêm Vệ Lăng ở, rất không tiện, cô định chuyển đồ tới nhà phía đông bỏ trống.
Ngày mai bếp lò nhờ người mua sẽ tới, cô phải dọn dẹp ra chỗ trống đặt lò trong nhà phía tây.
Còn phải bày máy may nữa.