Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 326

Chương 326 -
Chương 326 -

Sở Sở nhỏ, sau khi lên xe Tần Thanh Man đã ôm cậu bé vào trong lòng, giỏ liễu đặt trên xe trượt tuyết.

"Thanh Man à, cháu đi đón sinh nhật cậu sao?"

Thím Tú Lan còn chưa lên xe đã trông thấy giỏ liễu mà Tần Thanh Man xách theo, cảm thấy vô cùng tò mò. Lúc này lên xe, cố ý nhìn thoáng qua bên trong giỏ liễu, xe bò xóc nảy, cái khăn phủ lên trên giỏ đã không còn gọn gàng nữa, cũng để lộ ra một chút nấm đầu khỉ.

Nhìn thấy nấm đầu khỉ hiếm hoi, thím Tú Lan nhịn không được hỏi một câu.

Đồng thời kinh ngạc nhìn chiếc áo bông không được đẹp mắt lắm trên người hai chị em Tần Thanh Man.

Nhà Tần Thanh Man hiện tại trải qua cuộc sống như thế nào người dân trong cả đồn đều rõ ràng, trước tiên chưa nói đến những quà cưới khiến người ta ghen tị đỏ mắt mà Vệ Lăng đưa tới, chỉ cần nhìn chỗ than đá kéo đến nhà Tần Thanh Man hai ngày trước thôi cũng đã khiến mọi người biết được nhà Tần Thanh Man bây giờ đã khác xa so với trước kia rồi.

Những người khác trên xe nghe được lời thím Tú Lan nói, ánh mắt cũng đều tập trung vào trong giỏ liễu của Tần Thanh Man.

Thím Quế Anh càng là kinh ngạc nói: "Thanh Man à, cháu thực sự đi đón sinh nhật cậu cháu sao?" Người một nhà họ Vạn kia như thế nào thím ấy biết rất rõ, bởi vì hôm nay thím ấy đến nông trường Hồng Kỳ thăm con gái, con gái thím ấy được gả cho một công nhân trong nông trường Hồng Kỳ, vẫn luôn là niềm kiêu ngạo của thím ấy.

Đối diện với ánh mắt hiếu kỳ của bọn họ, Tần Thanh Man thực sự không thể nói là đi vả mặt nhà cậu mợ được, chỉ có thể ngoan ngoãn nói: "Mẹ cháu lúc còn sống dặn chúng cháu phải thân thiết với nhà cậu mợ, cháu chỉ có một người cậu ruột như vậy thôi."

Mẹ nguyên chủ đúng là từng dặn dò như thế, bằng không, mẹ nguyên chủ cũng sẽ không trong thời gian ở cữ mà phí lòng dạy Hứa Liên Hoa nấu ăn.

Hai thím Quế Anh và Tú Lan liếc mắt nhìn nhau, thật sự cũng không tiện nói tiếp nữa.

Nghĩ lại quan hệ gần đây của Tần Thanh Man với những người khác trong nhà họ Tần, bọn họ lại nhìn nhìn quần áo trên người hai chị em Tần Thanh Man, trong lòng có phỏng đoán, cũng không mù quáng tham dự hoặc nói những lời không nên nói nữa, mà chỉ tán gẫu về những chuyện khác.

Nói đến nhiều nhất chính là chuyện săn bắt.

Không đến một tháng nữa là đón Tết rồi, nếu như thời tiết lại không thuận lợi để lên núi nữa, Tết năm nay nhà nhà người người có lẽ không ăn được sủi cảo nhân thịt.

Liên quan đến chuyện lớn như đón Tết, cả nhóm người khí thế ngất trời trò chuyện với nhau.

Hôm nay gió lớn không thổi, mọi người cũng không sợ khí lạnh rót vào bụng, cho nên nói chuyện một đường cho đến lúc lên tới thị trấn, sau khi vào trấn thím Tú Lan là người xuống xe đầu tiên.

Con trai của thím ấy làm việc trong nhà máy sắt ở trên trấn, là công nhân ăn cơm nhà nước, hôm nay thím ấy vào trấn là để mang cho con trai một ít lâm sản, thuận tiện cũng để mang về đồn một ít đồ đón Tết, cho nên vừa vào trấn liền không đi cùng mọi người nữa.

"Cha nó à, ông đưa chị Quế Anh cùng với hai chị em Thanh Man đến cổng nông trường đi, tôi đến hợp tác xã cung tiêu chọn đồ trước, lát nữa ông đến tìm tôi sau." Thím Vân dặn dò chồng mình một câu, lên tiếng chào hỏi với Tần Thanh Man và Quế Anh rồi xuống xe đi vào hợp tác xã cung tiêu.

Nhà thím ấy năm tới sắp gả con gái, phải mua rất nhiều thứ, cần chọn từ từ.

Trên xe trượt tuyết lập tức bớt đi hai người, rộng rãi hơn rất nhiều, Tần Thanh Man câu được câu chăng tán gẫu với thím Quế Anh.

Về phần Sở Sở, đã ngủ thiếp đi trong lòng cô rồi.

Đứa nhỏ rèn luyện mỗi ngày, tiêu hao nhiều sức lực, đi ngủ là phương thức có thể khôi phục sức lực nhanh chóng nhất.

Xe trượt tuyết đi trên mặt tuyết vô cùng tiết kiệm sức lực, con bò hoàn toàn không cần phải lãng phí bao nhiêu sức, theo tiếng roi vang lên, nông trường Hồng Kỳ cách càng lúc càng gần.

Sở Sở chìm trong mộng đẹp bị tiếng roi vang lên trong không trung làm cho giật mình, mở mắt ra.

"Chị ơi, chúng ta đến đâu rồi?" Sở Sở chỉ vô cùng quen thuộc đồn Kháo Sơn, ra khỏi đồn Kháo Sơn cậu cũng không hiểu rõ lắm, lại thêm vẫn chưa đi học, cho nên không nhận ra được mấy chữ lớn: như “Nông trường Hồng Kỳ”.

"Đến nơi rồi."

Theo tiếng trả lời của Tần Thanh Man, xe bò dừng lại, cổng lớn của nông trường Hồng Kỳ lọt vào trong tầm mắt mọi người.

Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh có "vận may" giống nhau, vừa xuống xe đã gặp được nhóm người Triệu Thiên Thành.

Lần này nhìn thẳng Tần Thanh Man chính là Ngô Vệ Dân.

Con trai của người đứng đầu nông trường Hồng Kỳ.

Bình Luận (0)
Comment