Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 387

Chương 387 -
Chương 387 -

Sở Sở cũng làm theo chị khom lưng cúi đầu với mọi người.

"Con bé Thanh Man này, khách sáo quá rồi, cùng là người một đồn với nhau cả, đừng nói những lời khách sáo nữa. Mau trở về đi, trời lạnh, cháu và Sở Sở đều phải tự chăm sóc bản thân mình cho tốt đấy."

"Về đi, cô bé Thanh Man, cháu cùng với Sở Sở mau trở về đi."

Nhóm người tiếp nhận lời cảm ơn của Tần Thanh Man, dần dần giải tán.

"Thanh Man à, cháu mau dẫn Sở Sở về đi, đừng suy nghĩ nhiều, chuyện đã kết thúc rồi thì cứ để nó kết thúc đi, nếu thực sự có chuyện gì chú cùng với chú Tiền của cháu sẽ gánh vác." Trịnh An Quốc trông thấy đám người đã giải tán, cũng mau chóng để Tần Thanh Man đưa Sở Sở về nhà

Thậm chí còn nhìn thím Quế Anh một chút, có mấy lời một người đàn ông như ông ấy không tiện nói với Tần Thanh Man lắm, ông ấy muốn để thím Quế Anh nhắc nhở.

Thím Quế Anh cũng nhanh trí, nhìn là hiểu ý của Trịnh An Quốc, đến gần Tần Thanh Man, vô cùng nhỏ giọng nhắc nhở một câu: " Thanh Man à, Sở Sở còn nhỏ tuổi, hôm nay tận mắt trông thấy người chết, buổi tối cháu phải tỉnh táo chút, nếu đứa nhỏ khóc nháo, thì cứ dùng rượu mạnh lau tay chân cho đứa nhỏ."

Tần Thanh Man lập tức nhìn về phía Sở Sở.

Sở Sở lúc này còn đang vui tươi hớn hở tạm biệt mấy người bạn nhỏ của mình.

Thậm chí còn vô cùng đắc ý mà khoe khoang với các bạn nhỏ về vết thương ở trên mặt của mình, tựa như là thành tích chói lọi.

"Thím, cảm ơn sự nhắc nhở của thím." Tần Thanh Man chưa từng nuôi trẻ con, có rất nhiều chỗ không hiểu rõ, được thím Quế Anh nhắc nhở vừa lo lắng vừa cảm kích.

"Thanh Man à, về đi, mau trở về đi, chúng tôi cũng về nhà đây."

Nhà nào nhà nấy đều có người tới đón, mọi người cũng chào hỏi lẫn nhau rồi dẫn người của nhà mình về nhà.

Tần Thanh Man chờ Sở Sở chào tạm biệt với người bạn nhỏ cuối cùng xong mới tóm cậu bé đi về phía nhà mình.

Cổng đồn mới vừa nãy vẫn còn những bó đuốc tụ tập lại với nhau, bây giờ cũng đã giải tán đi bốn phương tám hướng, lốm đốm như sao sáng, đẹp đẽ vô cùng.

Sở Sở ở trên lưng Tần Thanh Man giơ một cây đuốc cao cao để soi sáng.

Tối hôm nay trời vô cùng đen, có cây đuốc chiếu sáng mới có thể nhìn rõ mặt đường ở dưới chân.

Kế hoạch ban đầu của hai chị em khi ra ngoài hôm nay là về trước khi trời tối, cho nên cũng không mang theo đèn pin, không nghĩ tới gặp chuyện bất ngờ, may mắn ở bên trên bãi kè đốt nhiều đuốc, bọn họ tùy ý rút một cây cũng đã có thể chiếu sáng.

"Chị ơi, chị đói rồi hả?"

Sở Sở ngoan ngoãn ghé ở trên lưng Tần Thanh Man cẩn thận hỏi một câu.

Hồi bữa trưa cậu đã ăn một cái bánh bao, lúc chị gái ăn bánh bao thì đầu tiên là bị bà mợ đáng ghét làm phiền, sau đó lại có liên tiếp những chuyện khác xảy ra, về sau đến thời gian để ăn bánh bao cũng không có, cho nên lúc này đứa nhỏ mới hỏi một câu như vậy.

Sở Sở không hỏi còn tốt, vừa hỏi Tần Thanh Man lập tức cảm thấy đói.

Khoảng thời gian này cô ăn cơm theo nề nếp, đa ăn uống có quy luật, bữa trưa nay không ăn đàng hoàng đúng là có ảnh hưởng: "Vậy chúng ta mau trở về nấu cơm ăn thôi."

"Chị ơi, trong hộp cơm vẫn còn bánh bao đấy." Sở Sở bảo vệ hộp cơm nhà mình rất tốt.

"Ừm, lát nữa nấu thêm mấy cái sủi cảo nữa, chị nhớ nhà mình vẫn còn sủi cảo đã gói." Tần Thanh Man cũng đang nghĩ xem ăn cái gì.

"Lại nấu thêm chút giá đỗ nữa." Nhắc đến chuyện ăn uống, Sở Sở cũng rất có ý tưởng.

"Được, lại nấu thêm chút giá đỗ." Tần Thanh Man đồng ý món Sở Sở đã gọi.

Hai chị em nói chuyện một lúc đã trông thấy nhà mình, bởi vì Vệ Lăng không ở nhà, cho nên nhà bọn họ cũng không thắp đèn, nhưng xung quanh đều đang sáng đèn, nhà bọn họ cũng không lộ ra vẻ cô độc.

Vừa vào nhà, Tần Thanh Man đặt Sở Sở xuống, sau đó thắp đèn đi thông lò lửa.

Bếp lò đã chặn suốt cả một ngày, cũng không biết đã đốt hết hay chưa.

Cũng may than đá ở thời đại này chất lượng cũng khá tốt, cộng thêm việc Tần Thanh Man chặn lửa cẩn thận, vừa mới thêm than đá cùng với củi xong, lửa đã nhanh chóng cháy lên, căn phòng vốn dĩ còn có chút lạnh cũng nhanh chóng ấm áp dần lên.

"Sở Sở, tạm thời không cần phải cởi quần áo, trong phòng vẫn còn lạnh, rửa tay trước đã, chúng ta nấu cơm trước, ăn cơm xong đoán chừng trong phòng cũng đã đủ ấm rồi." Tần Thanh Man xách ấm nước lên rót nước vào chậu, nước ở trong ấm vẫn luôn được giữ ấm ở trên bếp lò, là nước nóng.

"Chị ơi, em đi cho Đại Bạch và Tiểu Bạch ăn trước đã."

Sở Sở đang thái củ cải cho hai con ngỗng.

Bình Luận (0)
Comment