“Em họ, hôm nay nhà bọn anh đến thăm là muốn nhờ em…” Vạn Lương vừa mới mở miệng thì bên phía Vạn Lâm đã xảy ra sơ suất, sắc mặt anh ta nhất thời giận đến đỏ bừng, ánh mắt nhìn về phía Tần Thanh Man cũng mang theo sự áy náy: “Em họ, xin lỗi, là bọn anh không dạy dỗ Lâm Lâm tốt.”
Vạn Lương nói lời này xong liền nhìn về phía Hứa Liên Hoa.
Đây là ra hiệu Hứa Liên Hoa đi mang Vạn Lâm ra khỏi phòng phía đông nhà họ Tần.
“Mẹ...mẹ đi ngay đây.” Sắc mặt của Hứa Liên Hoa ngượng đến mức đỏ bừng, bà ta cũng không ngờ trước đó đã nói chuyện đàng hoàng với Vạn Lâm, con bé này sao vào nhà họ Tần mà không biết bớt lại, vẫn gây phiền cho bọn họ.
Nếu lần này Tần Thanh Man không bằng lòng giúp bởi vì Vạn Lâm, trở về bà ta sẽ trừng phạt chết con bé này.
So sánh tương lai của mình và con trai, con gái nghe lời thì nuông chiều, nếu không nghe lời, thì coi như không có đứa con gái này cũng không thành vấn đề.
Hứa Liên Hoa sắc mặt hùng hổ vào nhà phía đông của nhà họ Tần kéo tay Vạn Lâm lại.
“Mẹ?”
Vạn Lâm kinh ngạc nhìn về phía Hứa Liên Hoa.
“Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần, lần này chúng ta đến nhà họ Tần là để nhờ vả người ta, chúng ta không chỉ phải cúi đầu nhờ vả người ta, nếu con muốn sau này sống cuộc sống tốt cũng phải ngoan ngoãn nghe lời cho mẹ, sao còn nghĩ gì liền muốn làm nấy, đây là nhà chúng ta sao? Con có biết lễ nghĩa không vậy? Con muốn bị người khác châm chọc mắng không có gia giáo sao?”
Hứa Liên Hoa sắp bị Vạn Lâm chọc tức chết, lời nói cũng rất rõ ràng.
“Mẹ, đây không phải là nhà cô con sao, con ở nhà cô con còn cần chú trọng như thế làm gì?” Vạn Lâm vừa bất ngờ vừa bất mãn.
Hứa Liên Hoa nghiêm túc nhìn Vạn Lâm, giọng càng nhỏ hơn: “Cô con không còn nữa, cái nhà này họ Tần, Tần Thanh Man làm chủ.”
“Được rồi.”
Vạn Lâm bĩu môi đi ra khỏi nhà phía đông.
Nhà phía đông trống rỗng, không có gì cả, trên giường đất có một bộ chăn đệm, cô ta còn chê.
Xem ra nhà họ Tần này cũng không có tốt như cha mẹ nói, nói không chừng là Tần Thanh Man cố ý giả sang lừa người.
Vạn Lâm vừa ra khỏi nhà phía đông liền đi thẳng đến phòng, để lại một câu: “Con đi nhà vệ sinh chút.” Cô ta đi đến nhà vệ sinh chắc không ai quản cô ta đúng không.
“Mợ đi cùng Lâm Lâm.” Hứa Liên Hoa biết mình ở lại cũng không có ích gì, dứt khoát trông chừng Vạn Lâm, sợ Vạn Lâm lại làm ầm ĩ xảy ra chuyện gì đó.
Tần Thanh Man lạnh nhạt liếc nhìn Hứa Liên Hoa và Vạn Lâm một cái, tầm mắt dừng lại trên mặt Vạn Lương: “Tiếp tục.”
Cô muốn làm rõ yêu cầu của đối phương mới có thể nói rõ ràng.
“Em họ, cuộc sống nhà bọn anh hiện tại ở nông trường không dễ sống, em xem có thể giúp bọn anh một lần không?” Vạn Lương lấy ra một xấp tiền, phiếu từ trong ngực ra đưa về phía Tần Thanh Man, anh ta đây là đến chạy quan hệ với Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man nhìn một xấp tiền, phiếu đưa đến trước mặt mình, nở nụ cười.
Sau đó rất tự nhiên nhận lấy: “Em nhớ trước kia lúc mẹ anh cần chỉ tiêu công việc đã từng nói, mọi người mua, đợi mọi người có tiền rồi mua.”
Vạn Lương nhìn Tần Thanh Man không có chút sơ hở nào miệng đầy đắng chát, nhưng không thể không nói: “Đúng, trước đây quả thực bọn anh nói mua với em.”
“Một tháng lương của anh bao nhiêu?” Tần Thanh Man hỏi Vạn Lương.
“Ba mươi sáu đồng.” Vạn Lương cũng không dám che giấu.
“Anh lấy chỉ tiêu công việc từ trong tay em hơn một năm, giá thị trường của chỉ tiêu công việc trước đây là bốn trăm đồng, hôm nay em cũng không đòi anh nhiều hơn, em chỉ lấy bốn trăm đồng, còn dư lại là thu nhập lao động của anh.”
Tần Thanh Man đếm bốn trăm đồng từ trong xấp tiền tự mình cất, đưa số còn lại về phía Vạn Lương.
Cô không phải là người nói năng cẩu thả.
“Em họ, anh…” Chuyện Vạn Lương muốn nhờ nhất là Vệ Lăng giúp đỡ, cái muốn mượn là thế lực của Vệ Lăng.
Tần Thanh Man đã thẳng thừng cắt đứt lời của đối phương: “Bọn em không giúp đỡ được, quân nhân không can thiệp địa phương, em không quyền không thế, nói chuyện càng không có ai nghe.”