Con người đều có hiệu ứng tâm lý mang tính lây lan.
Vốn dĩ Vương Cát và Chu Thao cũng không buồn nôn lắm, nhưng Triệu Thiên Thành vừa nôn một cái, lập tức đã tác động đến hai người, hai người này ngửi thấy mùi nôn của Triệu Thiên Thành cũng xoay người bắt đầu nôn ra.
"Cút…….. cút ra xa một chút mà nôn."
Triệu Thiên Thành vốn dĩ đã khó chịu rồi, âm thanh của hai người Vương Cát vừa truyền tới, anh ta nhịn không được đá cho mỗi người một phát.
Hai tên nịnh bợ Vương Cát và Chu Thao chỉ có thể chạy ra xa một chút để nôn.
Nôn một vòng xong, cả ba người trực tiếp nằm vật trên mặt tuyết thở dốc.
Bọn họ rốt cuộc cũng biết tại sao có những người phụ nữ sau khi mang thai nôn nghén lại khó chịu như vậy, bọn họ vừa nãy mới chỉ nôn có mấy phút thôi, đã khiến bọn họ nhận thức được một cách sâu sắc khi dạ dày đảo lộn khó chịu đến nhường nào.
"Đại ca, thật ra, cũng không thối lắm đâu."
Vương Cát không chỉ tự thôi miên cho mình ở trong đầu, mà còn sử dụng ngôn ngữ để thôi miên.
"Ừm."
Triệu Thiên Thành hữu khí vô lực gật đầu.
Sau một lúc, mấy người mới dìu đỡ nhau cút ra xa, điều này khiến cho những người đã hóng chuyện một lúc lâu ở trong chuồng bò tiếc nuối cúi đầu tiếp tục làm việc.
Bọn họ làm việc lâu ngày trong chuồng bò, mũi đã sớm học được cách tự động bỏ qua mùi hôi.
Kỳ thật vào mùa đông, mùi hôi bên trong chuồng bò cũng không tính là nặng lắm, nếu là mùa hè, thời tiết nóng lên, phân và nước tiểu lên men, lúc này làm việc ở trong chuồng trâu mới thực sự là chịu tội, những người bọn họ đều đã từng trải qua trải nghiệm ngất xỉu khi quét dọn chuồng bò vào mùa hè.
"Mọi người nói xem, ngày mai mấy người Triệu Thiên Thành sẽ còn tới đây nữa sao?"
Bên trong chuồng bò, có người nhỏ giọng nói một câu như vậy.
Không có ai trả lời anh ấy, bởi vì không ai biết phải trả lời như thế nào.
Hoàng Uyển Thanh cách khá xa, cũng không nghe thấy có người nói chuyện, làm xong công việc thuộc bổn phận của mình cô ấy liền xử lý cây chổi của mình một chút, đem dựa vào tường, sau đó rời đi.
Không phải cô ấy không muốn giúp những người khác trong chuông bò làm việc, mà những người này không cần cô phải làm giúp, bởi vì nguyên nhân liên quan đến Triệu Thiên Thành, những người này đều trong tối ngoài sáng cố ý xa lánh cô ấy, cô ấy đã thử đến gần mấy lần, nhưng mọi người đều không nhận tình cảm, cho nên cô ấy cũng không còn tiếp tục "mặt nóng dán mông lạnh" nữa.
Rời khỏi chuồng bò, trên dưới cả người Hoàng Uyển Thanh đều toả ra hơi thở của sự vui sướng.
Hôm nay Tần Thanh Man đến thăm cô ấy, cô ấy vui lắm.
Hôm nay tan tầm sớm, cô ấy có thể đi phòng tắm tắm sớm hơn một chút, lại càng cảm thấy vui hơn.
Trở lại ký túc xá, Hoàng Uyển Thanh vẫn nghiêm khắc tuân thủ theo quy trình trước đó mà sửa soạn mình lại một chút rồi mới vào phòng, sau đó lấy quần áo thay rồi ra ngoài đi tắm.
Vừa đẩy cửa ra, Hoàng Uyển Thanh liền gặp được Đoạn Chí Tân.
Đoạn Chí Tân dù sao cũng là chủ nhiệm bộ phận nhân sự của nông trường, cô ấy đương nhiên không thể làm như không thấy được, cho nên không kiêu ngạo không siểm nịnh lên tiếng chào hỏi: "Xin chào đồng chí Đoạn."
Đoạn Chí Tân là đặc biệt cố ý tới tìm Hoàng Uyển Thanh.
Triệu Thiên Thành tới tìm ông ta để ông ta đổi việc cho Hoàng Uyển Thanh, ông ta cũng đã xin ý kiến của Lưu Hòa Xương rồi, nhận được tin tức chắc chắn mới đến tìm Hoàng Uyển Thanh, gặp được người, Đoạn Chí Tân lập tức lộ ra nụ cười hòa ái.
Thân thiết hỏi: "Thanh niên trí thức Hoàng đã quen với nơi này của chúng tôi chưa?"
Câu hỏi này rất chung chung, Hoàng Uyển Thanh không biết ý của Đoạn Chí Tân là gì, chỉ có thể hàm xúc trả lời: "Cũng tàm tạm."
"Vậy là tốt rồi, tất cả lãnh đạo của nông trường chúng tôi đều đã nhìn thấy rõ thái độ làm việc của thanh niên trí thức Hoàng, cô không chỉ là một vị đồng chí có năng lực làm việc tốt, mà còn có thể chịu được khổ nhọc, phải biết nơi này của chúng tôi dù sao cũng là nông trường, muốn làm tốt các công việc ở nông trường thì nhất định phải biết tất cả mọi thứ, cô đã vượt qua bài kiểm tra một cách hoàn hảo, cho nên có thể sắp xếp công việc chính thức cho cô được rồi."
Một loạt lời nói của Đoạn Chí Tân vẫn có thể đem đi lừa người khác.
Ít nhất khiến cho Hoàng Uyển Thanh có chút không phân rõ được thật giả.
Đoạn Chí Tân cũng không quan tâm Hoàng Uyển Thanh nghĩ cái gì, nói thẳng: "Đồng chí Hoàng Uyển Thanh, cô đã thông qua khảo hạch, ngày mai hãy đi tới bộ phận nhân sự để tiếp nhận công việc."
Hoàng Uyển Thanh vừa vui mừng lại vừa cảm thấy bất ngờ, "Đồng chí Đoạn, xin hỏi công việc mới của tôi là?" Cô ấy cảm thấy dù sao cũng không thể nào gian khổ hơn được so với công việc quét dọn chuồng bò đâu ha.