Hôm nay đông người, trong đồn khắp nơi đều là người, Sở Sở lo lắng sói con bị giẫm phải, trực tiếp ôm sói con vào lòng mình.
Ra khỏi nhà, sói con vẫn coi như nghe lời Sở Sở, rất yên tâm đợi ở trong lòng Sở Sở, chỉ lộ ra cái đầu tròn vo tò mò nhìn đồn Kháo Sơn người đông nghịt.
Mổ heo mừng năm mới là ngày trọng đại vừa náo nhiệt vừa vui vẻ, người người nhà nhà bất kể là người già hay trẻ con đều ra ngoài xem náo nhiệt, cho nên cả đồn đều sôi nổi, náo nhiệt đến mức giống như ăn Tết.
“Sở Sở, Tam Mộc, đây, chỗ này, nhanh lên tớ đã giành chỗ cho mấy cậu rồi.”
Ở sân đồn đã trói xong bốn con heo mập mạp.
Mỗi con heo mập mạp đều vừa béo vừa lớn, trên mặt heo đều là nếp nhăn, có thể thấy con heo này chắc chắn là heo mập khỏe mạnh đã nuôi một năm rồi.
Thịt heo như vậy vô cùng ngon.
Thịt mỡ nhưng không ngán, thịt nạc không khô, xương gặm càng thơm đến mức khiến người ta không ngậm được miệng.
Những đứa trẻ khác trong đồn đến sớm, chiếm vị trí tốt nhất xem mổ heo, bọn họ vừa nhìn thấy Tam Mộc và Sở Sở liền gấp gáp vẫy tay.
Bạn bè tốt thì phải cùng nhau chia sẻ.
Tam Mộc nắm tay Sở Sở chạy vào trong đám trẻ, sau đó đám trẻ con ánh mắt lấp lánh đợi mổ heo.
Một bên phong tục, một bên tình người, trẻ con trong đồn từ nhỏ đã xem mổ lợn, đối với việc mổ heo không sợ chút nào, bọn họ chỉ cần nghĩ tới sau khi mổ heo có thể ăn được thịt heo thơm phức, ánh mắt đứa nào đứa nấy nhìn về phía con heo mập đều giống như chó sói.
Hận không thể chảy nước miếng.
Sở Sở cũng lau nước miếng ở khóe miệng giống tất cả mọi người.
Vị của thịt heo rừng với thịt heo nhà khác nhau, nói ra bọn họ thích ăn thịt heo nhà hơn.
“Mổ heo, mổ heo!” Mấy người lớn còn chưa bắt đầu, nhưng đám trẻ con đã không nhịn được trước rồi, đứa nào đứa nấy nắm chặt nắm đấm hô lên.
“Ha ha ha, đám nhóm con này chắc chắn thèm thịt rồi.”
Mấy người lớn nhìn dáng vẻ gấp gáp của đám trẻ con, ai cũng cười hiền lành, nhanh chóng nấu nước, thêm vào trong lòng bếp mấy cây củi nữa.
Nếu muốn giết heo, còn có một bước quyết định, đó chính là nước sôi.
Nước sôi cạo lông.
Lúc mổ heo cạo lông sạch sẽ một lần duy nhất, trên da heo mới không sót lại lông heo, đồ ngon nấu ra mới không ảnh hưởng mùi vị.
Đám người Tần Thanh Man tới kịp lúc, lúc đến nước trong nồi sắp sôi.
Lúc này chính là thời điểm tốt mổ heo.
Theo tiếng heo kêu vừa vang dội vừa ồn ào vang lên, con dao trắng đi vào con dao đỏ đi ra, cái gáy heo bị chọc thủng một lỗ, máu đỏ tươi cũng bắn ra.
Mấy người sớm đã đợi một bên làm huyết heo, bốc hơi nóng bừng bừng trong thời tiết giá lạnh.
Động tác của Tần Thanh Man coi như nhanh nhẹn, chạy tới nhận được đợt huyết heo thứ nhất, cũng chính vào lúc này mọi người mới phát hiện cái chậu của Tần Thanh Man không giống mọi người.
“Cháu Thanh Man, trong chậu là gì thế?”
Mọi người rất tò mò.
“Là gạo nếp.” Tần Thanh Man cũng không hề che giấu, cách làm dồi heo gạo nếp rất đơn giản, ai muốn học thì học, chỉ cần chịu bỏ gạo nếp.
Dẫu sao chỗ bọn họ không chỉ gạo đắt mà gạo nếp còn đắt hơn.
“Dồi làm ra như thế này có ngon không?” Đám người không cần Tần Thanh Man giải thích liền biết cái này chắc chắn là làm dồi heo.
“Thêm gạo nếp vị càng mềm dẻo hơn, cháu cảm thấy cái này nhai dai hơn.”
Tần Thanh Man vui vẻ thu lại cái chậu của mình, đã thêm gạo nếp, nhà cô không cần bao nhiêu huyết heo chỉ có thể đổ ra không ít huyết heo.
Đừng thấy gạo nếp có bảy tám cân, sau khi nấu xong ít nhất gần hai mươi cần, đủ ăn vô số cách ăn rồi.
Chính vào lúc Tần Thanh Man dùng đũa trộn đều huyết heo và gạo nếp, mọi người cũng nghe thấy lời của Tần Thanh Man, có một số người động lòng, nhưng có một số người vẫn không nỡ bỏ gạo nếp, gạo nếp quý giá hơn nhiều so với huyết heo và ruột già.
Tần Thanh Man không đợi chia thịt liền trở về nhà trước.
Trời lạnh, phải rót huyết lợn vào trong ruột già ngay lập tức, bằng không lát nữa sẽ đông thành tảng băng mất.
Sở Sở không theo Tần Thanh Man về nhà, cậu còn cùng đám trẻ Tam Mộc xem mổ heo.