Ngày hôm sau, Vệ Lăng không đợi Tần Thanh Man làm bữa sáng cho mình đã ra ngoài từ rạng sáng, hôm qua giám định có một số vấn đề nên hôm nay công việc sẽ rất bận nên hắn mới ra ngoài sớm như vậy để làm việc.
Như thế cũng để cho Tần Thanh Man nghỉ ngơi thêm một lát.
Tần Thanh Man tỉnh lại vì bị Vệ Lăng hôn mình, lúc cô thức dậy, cả người có hơi lười biếng.
“Vợ à, mấy hôm nay anh có chút việc khá bận, về muộn em không cần nấu ăn cho anh đâu, anh ăn ở nhà ăn.”
Vệ Lăng lưu luyến hôn môi Tần Thanh Man, thấp giọng nói.
“Buổi tối cũng không ăn ở nhà sao?”
Tần Thanh Man tỉnh dậy ngay lập tức, đôi ngó sen vòng tay qua cổ Vệ Lăng.
“Ừm, có thể sẽ bận tới tận mười giờ tối, không cần làm cơm cho anh cũng không cần chờ, cứ để cửa cho anh là được.”
Những nụ hôn tinh tế của Vệ Lăng lướt qua mặt cùng với cổ Tần Thanh Man.
Sau khi hôn vợ, ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể cô, hắn càng không muốn rời đi.
Tần Thanh Man nghe Vệ Lăng nói, biết đối phương có việc bận rộn, bèn dặn dò: “Ở sư đoàn nhớ ăn cơm đúng giờ, không cần lo chuyện ở nhà, em lo được.”
“Vợ à, em vất vả rồi.”
Cuối cùng Vệ Lăng hôn đôi môi đỏ mọng của Tần Thanh Man rồi mới đi ra ngoài.
Tần Thanh Man nghe tiếng xe ô tô ở trong sân, đưa tay sờ lên môi mình.
Bởi vì liên tục bị Vệ Lăng bắt nạt nên đôi môi đỏ mọng của cô đã hơi sưng.
Tần Thanh Man cảm nhận được nó hơi sưng lên rồi.
Cô vùi đầu vào gối, Tần Thanh Man hít thật sâu hơi thở của Vệ Lăng còn sót lại trên đó, sau đó đứng dậy kéo rèm nhìn ra ngoài, trời vẫn tối đen như mực.
Trời chưa sáng, Tần Thanh Man cũng không vội thức dậy mà lại nằm xuống ngủ nướng, rạng đông cô mới rời khỏi giường.
Lúc thức dậy, cô đã nghe thấy tiếng Sở Sở đang chạy bộ cùng với sói con ở trong sân để luyện tập.
Rửa mặt xong, Tần Thanh Man tới tủ lạnh lấy thịt rồi làm cơm sáng.
Dạ dày heo lấy ở sư đoàn đã cất vào trong tủ lạnh từ ngày hôm qua.
Thịt được rửa sạch từ lúc còn ở nhà ăn, không cần phải rửa lại, chỉ cần lấy ra, rã đông là nấu được.
“Chị, sao hôm nay anh rể đi sớm vậy?”
Sở Sở chạy tới bên cạnh Tần Thanh Man, ngẩng đầu hỏi cô.
Thật ra cậu định hỏi chuyện này từ lâu rồi, khoảng thời gian này, Vệ Lăng ở nhà sau bữa sáng rồi mới đi, trước khi ăn sáng còn dẫn cậu đi tập thể dục với sói con, thế mà hôm nay thức dậy cậu không thấy Vệ Lăng đâu, cũng chẳng thấy xe để ở trong sân nữa.
“Mấy ngày hôm nay A Lăng hơi bận, cho nên không ăn cơm sáng với cơm tối ở nhà.”
Tần Thanh Man nói chuyện của Vệ Lăng cho Sở Sở nghe.
Sở Sở giật mình, “Chị, thế buổi tối anh rể có về nhà không?”
Cậu lo Vệ Lăng sẽ giống như lúc trước, mỗi ngày đi làm ở phân khu, tận nửa tháng sau mới quay về.
“Có chứ, tại thời điểm cuối năm A Lăng bận quá nên không thể về nhà ăn cơm, mấy ngày nữa là ổn thôi.”
Tuy Tần Thanh Man trả lời Sở Sở như vậy, nhưng cô cũng không chắc năm sau Vệ Lăng có phải canh gác buổi tối nữa không.
Nếu phải canh gác thì buổi tối hắn không thể về nhà.
“Ồ.” Nghe Tần Thanh Man nói vậy, cho dù Sở Sở không hiểu cũng phải tiếp nhận.
“Sở Sở, sắp tới tết nguyên đán rồi, mấy ngày nay không phải chỉ có Vệ Lăng bận, chị cũng bận. Chị phải may quần áo, rán thịt viên, làm đồ ăn cho năm mới. Nhớ trông chừng Đô Đô, hai đứa đừng ra ngoài gây chuyện nữa.”
Tần Thanh Man dặn dò em trai mình.
“Chị, em biết rồi, em sẽ trông coi Đô Đô.”
Sở Sở lau mồ hôi trên người, sau đó mang theo sói con vào chuồng vắt sữa dê.
Vài ngày sau, quả thật Tần gia rất bận rộn.
Tần Thanh Man bận chuyện gia đình, Sở Sở cũng bận chơi với sói con và trẻ con ở trong thôn.
Gần đến tết, không khí trong đồn khác hẳn.
Những người làm đèn lồng băng thì bận rộn làm đèn băng, cũng làm đủ loại thịt viên, đi qua nhà nào cũng thấy đang quét dọn nhà cửa, không khí tưng bừng đón tết. Cũng may Tần gia đã được Vệ Lăng làm đèn băng từ sớm nên năm nay nhà họ không cần bận rộn làm đèn băng nữa, những nhà khác trong thôn cũng tham khảo kiểu dáng của đèn băng nhà họ, còn tạo thêm không ít dáng hình của động vật.
Ông Sơn, người làm được đèn băng tốt nhất trong đồn ở trong miệng Sở Sở cũng làm một chiếc cho Tần gia.
Cho sói con.
Đại diện cho sói con.
Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày sói con đều theo Sở Sở đi khắp thôn, ai tinh mắt cũng nhìn ra là sói con nhưng chẳng ai nói gì cả.
Một con sói con, Tần gia dạy dỗ nó rất tốt, vì vậy không ai không thích nó cả.
Tần Thanh Man bận rộn, cuối cùng cũng may xong bộ quần áo bông trước tết, không chỉ làm cho mọi người trong gia đình mà còn may cho Hoàng Uyển Thanh một bộ.
Làm xong quần áo, cũng chiên thật nhiều thịt viên để đón tết.
Sáng sớm hôm nay Tần Thanh Man ra ngoài, cô làm xe trượt tuyết cùng với thím Quế Anh, sau đó lại tới nông trại Hồng Kỳ để đón Hoàng Uyển Thanh về ăn tết.
Thím Quế Anh cũng tới nông trường gặp mặt con gái lần cuối cùng trước tết.
Hai người lại kết bạn cùng đi.