Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 523

Chương 523 -
Chương 523 -

Tần Thanh Man cả mặt tràn đầy nụ cười, " Chị Mỹ Cầm, em phải đi đón Hoàng Uyển Thanh về nhà ăn Tết, không nói nhiều với chị nữa, em đi trước đây nhé." Nói xong, cô dứt khoát vòng qua người Trịnh Mỹ Cầm rồi đi vào trong nông trường.

"Thanh Man, Thanh Man, em đợi chị một chút đã." Trịnh Mỹ Cầm nhỏ giọng nói với mẹ mình mấy câu rồi đuổi theo Tần Thanh Man.

"Sao vậy chị? Chị chê đồ em tặng à?" Tần Thanh Man nói đùa với Trịnh Mỹ Cầm.

"Sao có thể chứ." Trịnh Mỹ Cầm cũng thoải mái nở nụ cười, quay đầu nhìn mẹ đang tự đi tới nhà mình một cái, cô ấy lại quay đầu lại giải thích với Tần Thanh Man: " Chị không đưa em đi, em có thể tự mình tìm đến chỗ của đồng chí Hoàng Uyển Thanh được không hả?"

Tần Thanh Man đúng là không tìm được, sau khi rời khỏi nông trường lần trước cô vẫn chưa đến nông trường thêm lần nào, đúng là không biết Hoàng Uyển Thanh bây giờ đang ở đâu.

Chẳng qua cái này cũng không thể làm khó được cô, cô mặc dù không biết ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh ở đâu, nhưng vẫn có thể hỏi người khác mà.

"Chị biết, để chị dẫn em đi."Trịnh Mỹ Cầm cũng không nói đến chuyện quà cáp với Tần Thanh Man nữa, cả người tràn đầy nhiệt tình dẫn Tần Thanh Man đi về khu ký túc xá của công nhân viên chức.

Mặc dù ký túc xá của công nhân viên chức cách khá gần khu ở dành cho người nhà của bọn họ, nhưng đúng là không cùng một khu.

"Thím Quế Anh thì sao chị?" Tần Thanh Man có hơi ngại khi phải làm phiền Trịnh Mỹ Cầm.

Tết nhất đến nơi rồi, những người phụ nữ làm chủ trong gia đình thông thường đều rất bận, cô không muốn chiếm dụng thời gian của Trịnh Mỹ Cầm.

"Con bé Thanh Man này, đồ đón tết của nhà chị về cơ bản đều chuẩn bị xong hết rồi, mẹ chị cũng biết đường đi tới nhà chị, không cần chị phải đưa, bà ấy đã tự mình đi rồi, chị cùng em đi tới ký túc xá của công nhân viên trước cũng coi như thuận đường, em cũng không cần phải khách sáo với chị." Trịnh Mỹ Cầm nhất quyết muốn đưa Tần Thanh Man đi tìm Hoàng Uyển Thanh.

Thực ra cô ấy cũng là có vài lời muốn nói với Tần Thanh Man.

Tần Thanh Man nhìn ra được suy nghĩ của Trịnh Mỹ Cầm, cũng không khách sáo nữa, mà cùng đi với Trịnh Mỹ Cầm.

Vừa đi được mấy bước, Trịnh Mỹ Cầm đã rất tự nhiên nói với Tần Thanh Man những chuyện gần đây xảy ra ở nông trường.

Những chuyện này không chỉ bao gồm chuyện của Hoàng Uyển Thanh, mà cũng có chuyện của phó quản lý nông trường Chu Bang Quốc, chuyện của chủ tịch công đoàn Lưu Hoà Xương, thậm chí những chuyện liên quan đến nhóm người không đàng hoàng như Triệu Thiên Thành cũng được cô ấy kể hết.

Đều là những thông tin mà mọi người ai cũng có thể biết cả, không tồn tại khả năng tiết lộ thông tin bí mật.

Tần Thanh Man cũng lắng nghe hết sức chăm chú.

Nghe nói Hoàng Uyển Thanh làm cấp dưới cho phó quản lý nông trường Chu Bang Quốc rất tốt, thời gian thoải mái, cô thực sự rất vui mừng cho Hoàng Uyển Thanh.

Trịnh Mỹ Cầm buôn chuyện xong, cẩn thận từng li từng tí nhìn Tần Thanh Man một cái, có chút muốn nói lại thôi.

"Làm sao vậy chị, có chuyện gì khó nói sao ?" Tần Thanh Man kinh ngạc.

Trịnh Mỹ Cầm đã buôn nhiều chuyện như vậy rồi, chẳng nhẽ còn có chuyện gì không thể nói ra hay sao, chuyện này hoặc là có dây dưa đến cô hoặc là có liên quan đến Hoàng Uyển Thanh.

"Thanh Man, dựa theo lệ cũ, hàng năm mỗi cuối năm chúng ta sẽ tiếp nhận một nhóm thanh niên tri thức, số thanh niên trí thức năm nay chúng ta đã tiếp nhận hoàn tất vào đầu tháng rồi, nhưng hai ngày trước lại tới thêm một thanh niên tri thức nữa." Trịnh Mỹ Cầm tiết lộ thông tin mà mình biết được.

"Vâng." Tần Thanh Man nghe hiểu liền gật đầu.

"Là nữ thanh niên trí thức, đến từ Kinh thành." Trịnh Mỹ Cầm tiếp tục tiết lộ thêm.

Trong lòng Tần Thanh Man lập tức khẽ động, nghĩ tới nguyên nhân tại sao Hoàng Uyển Thanh lại tới chi viện cho biên cương.

Không phải là......

Tần Thanh Man biết chuyện này đã kinh động đến người nhà của Hoàng Uyển Thanh, âm mưu của một số người nào đó chắc chắn đã bị đổ bể, chỉ cần người nhà họ Hoàng nhẫn tâm một chút, có một số người nhất định sẽ phải chịu trừng phạt.

Tỉ như người nào đó.

"Thanh niên trí thức này họ Cao." Trịnh Mỹ Cầm không biết Tần Thanh Man có nghe rõ ám hiệu của mình hay không, nhịn không được lại nói thêm một câu.

Trong lòng Tần Thanh Man trở nên nặng nề.

Xem ra cô gái thực sự phải xem mắt với Vệ Lăng đã bị người ta đẩy tới nơi này, cũng không biết là " bút tích" của người nhà họ Hoàng, hay là của người nhà họ Vệ, nhưng chắc chắn không thể nào là Cao Diệp Phương tự mình muốn đến thành phố hoang vu hẻo lánh ở biên cương này.

Nếu lúc trước muốn tới, Cao Diệp Phương đã sớm tới rồi, cớ gì phải dùng thủ đoạn để lừa Hoàng Uyển Thanh.

Bình Luận (0)
Comment