Tần Thải Vân cho rằng Hoàng Uyển Thanh là do Tần Thanh Man cô ý gọi tới để chặn lại đường lui của mình, giờ phút này cô ta hận Tần Thanh Man đến cực hạn, thậm chí cô ta còn cho rằng Tần Thanh Man có lẽ đã nhận ra ý đồ muốn gả cho quân nhân của cô ta.
Dù sao hai nhà cũng cách nhau gần như vậy, cô ta còn thường xuyên nhìn trộm nhà Tần Thanh Man.
Nhớ lại việc lúc trước mình tính kế Lưu Hoà Xương, cô ta cho rằng Tần Thanh Man đây là đang trả thù mình, Tần Thanh Man không muốn cô ta có được mối hôn sự tốt như cô ấy, muốn mình cả đời này đều thê thảm không có nơi nương tựa.
Càng nghĩ càng tức giận khiến cho khuôn mặt của Tần Thải Vân trở nên vặn vẹo.
Cô ta muốn trả thù, nhất định phải trả thù cả nhà Tần Thanh Man, không tha cho một người nào hết.
Mang theo sự oán độc, Tần Thải Vân dùng sức vỗ thật mạnh lên đầu vài cái rồi mới mang theo vẻ mặt âm trầm trở vào nhà, chỉ cần chưa rời khỏi cái nhà này ngày nào, thì cô ta không có quyền làm chủ ngày ấy, cô ta nhất định phải rời đi sớm mới được.
Tần Thanh Man căn bản không hề biết Tần Thải Vân từ sau khi bị thương ở đầu đã trở nên cực đoan đến vậy, cũng không biết đối phương có những suy nghĩ cực đoan như thế, lúc này cô đang cùng mấy người Vệ Lăng đi về phía sư bộ XXX.
Mặc dù cô có được ký ức của nguyên chủ, thế nhưng có rất nhiều thứ nếu như không được tận mắt nhìn thấy thì trong đầu vẫn như cách một tầng ngăn cách.
Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh cùng chen chúc ngồi ở ghế phụ lái.
Mặc dù tương đối chật chội, nhưng may mắn hai người đều là con gái, dáng người mảnh khảnh, cho dù có cùng nhau chen chúc một chút cũng không có vấn đề gì cả.
Ánh mắt của Tần Thanh Man vốn vẫn luôn nhìn về phía trước, nhưng lúc đi ngang qua đầm nước mà bọn Sở Sở đốt pháo lúc trước cô liền quay đầu nhìn sang.
Cô sở dĩ quay đầu nhìn là bởi vì Hoàng Uyển Thanh kinh ngạc hô lên một tiếng " thật là đẹp."
Lớp băng phủ trên đầm nước phía xa con đường đã bị pháo nổ tung toàn bộ, mặt nước trong vắt phản chiếu bầu trời xanh trong veo khiến mặt nước trong đầm giống y như một viên ngọc bích tuyệt đẹp, trông vô cùng nổi bật giữa thế giới trắng muốt một mảng.
Trông thấy đầm nước, trong đầu Tần Thanh Man tự động hiện lên ký ức liên quan tới khu vực đầm nước này.
Nơi này cách đồn Kháo Sơn không xa lắm, mùa đông đi đường cũng chỉ mất có 20 phút, còn nếu như vào mùa hè, lâu nhất cũng chỉ mất tầm 15 phút là đến nơi.
Ngược lại nếu nói một cách tương đối, thì nơi này còn cách sư bộ XXX gần hơn, địa hình xung quanh cũng tương đối bằng phẳng, nói ra thì, nơi này thực ra là nơi thích hợp nhất để sư bộ xây dựng khu ở dành cho người nhà.
Cách gần đồn Kháo Sơn, thuận tiện cho việc người nhà của các quân nhân trong sư bộ giao lưu cùng với người dân trong địa phương.
Một điểm quan trọng hơn nữa là, gần đồn Kháo Sơn cũng có nghĩa là ở gần thị trấn và gần với huyện thành.
"Nơi này……" Tần Thanh Man nhìn cảnh sắc xung quanh đầm nước trong lòng có chút thích thú, bởi vì khung cảnh xung quanh đây thực sự rất đẹp.
Nghe thấy Tần Thanh Man nói, ngoại trừ Vệ Lăng đang lái xe, thì ánh mắt của những người khác cũng đều rời qua đó, sau đó tất cả mọi người đều có suy nghĩ và cảm nhận giống với Tần Thanh Man, địa thế rộng rãi, bằng phẳng là nơi được lựa chọn hàng đầu để xây dựng nhà cửa.
Bởi vì như vậy có thể tiết kiệm được rất nhiều chi phí.
Bất kể là tài lực hay nhân lực cũng đều có thể tiết kiệm.
"Nơi này khá tốt, nếu như của dành cho người nhà được xây dựng ở đây, đúng là rất thuận tiện đối với những người nhà của quân nhân, đi đường cũng chỉ là chuyện trong mấy phút mà thôi." Đỗ Hoành Nghị trông thấy, thích nhất là nguồn nước dồi dào ở nơi đây.
Muốn cho người ở thì yếu tố đầu tiên chính là nhất định phải có nguồn nước thuận tiện.
Phía trước là sông, còn có suối, nếu như xây dựng khu ở dành cho người nhà, cho dù mùa đông cũng dùng nước hết sức thuận tiện." Trước khi lớp băng trên mặt đầm nước được bị nổ vỡ, bọn họ còn tưởng đầm nước này cũng giống như hồ nước bị kết một lớp băng thật dày phía trên mặt nước, không nghĩ tới chỉ có một lớp rất mỏng.
"Đồn Kháo Sơn có giếng nước, nếu như nhìn từ địa thế của hai nơi này, giếng nước và đầm nước hẳn là xuất phát từ cùng một con suối."
Tả Cao đẳng biết vị trí của giếng nước trong đồn Kháo Sơn ở chỗ nào.
"Nơi này chỉ cần dọn dẹp đơn giản một chút là có thể khởi công xây dựng rồi, tôi đã nhìn địa thế xung quanh rồi, xây dựng một khu dân cư cỡ như đồn Kháo Sơn cũng được hết, nếu như thực sự xây dựng khu ở lớn như vậy, không chỉ đủ cho quân nhân và người nhà ở, mà còn có thể xây dựng được không ít ký túc xá đơn." Viên Hướng Dương cũng là vừa nhìn liền thích ngay vị trí này.