Vệ Lăng cũng không nói trước cho cô biết trên núi có cái gì, thế nên đến nay cô hoàn toàn không biết gì về tổ ấm tình yêu, chỉ là theo như sự hiểu biết của cô về Vệ Lăng, cô thật sự không quá chắc chắn hắn sẽ xây dựng tổ ấm tình yêu thành cái dạng gì.
Nếu như Vệ Lăng là người bình thường, khoảng chừng nửa tháng có thể miễn cưỡng xong một căn nhà gỗ đơn sơ, nhưng Vệ Lăng không phải là người bình thường, đối với người không bình thường Vệ Lăng, Tần Thanh Man tràn đầy mong chờ tổ ấm tình yêu của bọn họ.
Dù sao trong tổ ấm tình yêu nhất định sẽ phát sinh những chuyện mà cô sẽ không bao giờ quên trong kiếp này.
Nhiệt độ phòng phía Tây thật sự rất cao, sau khi Tần Thanh Man suy nghĩ một lúc thì cô lại mơ màng thiếp đi, sau khi chìm vào giấc ngủ, có lẽ mỗi ngày đều nghĩ đến chuyện này, thế nên cô nằm mơ, trong mơ đều là hình bóng của Vệ Lăng.
Nhiều hình bóng khác nhau.
Có người mặc quần áo cổ đại, cũng có quân trang hiện đại, còn có cả Âu phục của thời đại sau.
Bất kể Vệ Lăng mặc trang phục nào, hắn đều có thể thu hút sự chú ý của Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man nhìn Vệ Lăng trong giấc mơ, Vệ Lăng trong giấc mơ cũng nhìn Tần thanh Man, cũng dần dần tiến lại gần, khi Vệ Lăng đến gần, ánh mắt Tần Thanh Man không thể dời đi được nữa, bởi vì quần áo trên người Vệ Lăng đang lần lượt rơi xuống.
Cơ thể cường tráng cứ như vậy xông vào tầm mắt Tần Thanh Man.
Hít sâu một hơi, Tần Thanh Man đột nhiên mở mắt ra, vừa mở mắt, cô lập tức cảm thấy không bình thường, lúc này cô đang nằm trong một vòng tay ấm áp.
“A Lăng.” Tần Thanh Man ôm chặt Vệ Lăng, dùng cả khuôn mặt cọ vào lồng ngực của đối phương.
Cảm giác cường tráng rắn chắc giống như trong giấc mơ.
Vệ Lăng vừa quay về được mấy phút, hắn lặng lẽ vào nhà, vội vàng đến bên lò sưởi để làm tan đi cái lạnh trên người, sau khi cả người đều ấm áp thì hắn mới cởi quần áo lên giường, có điều vừa mới ôm vợ vào lòng thì bã xã đã tỉnh giấc.
“Vợ, anh đánh thức em sao?”
Vệ Lăng hơi áy náy.
“Không đâu, là em tự tỉnh.” Tần Thanh Man nhỏ giọng trả lời Vệ Lăng, cũng không nỡ Vệ Lăng mệt nhọc: “A Lăng, trời còn chưa sáng, anh mau ngủ đi.”
“Ừm.” Vệ Lăng ôm chặt rồi hôn một cái lên trán vợ, lúc vừa nhắm mắt lại thì đột nhiên hắn nói thêm một câu: “Vợ, dáng người thật của anh còn tốt hơn trong mơ.”
Cả người Tần Thanh Man cứng đờ.
Trong lúc mơ cô đã nói mớ gì đó sao!
“Vợ, tối mai anh sẽ để em tự mình cảm nhận.” Vệ Lăng hoàn toàn không muốn tha cho Tần Thanh Man, sau khi nói tiếp câu này nữa thì hắn mới an tĩnh lại.
Buổi tối chạy xa như vậy khiến hắn thật sự có hơi mệt, cho nên tối nay hắn tam thời tha cho Tần Thanh Man, đợi tối mai sẽ tiếp tục trừng phạt vợ, ai bảo hắn vừa trở lại đã phát hiện Tần Thanh Man đang nằm mơ, mà còn là mộng xuân.
Trong giây phút đó hắn suýt chút nữa đã hóa thân thành sói.
May mắn là một chút lý trí đã giúp hắn giữ vững được sự kiên trì cuối cùng.
Nhưng đó cũng là sự kiên trì cuối cùng của hắn.
Lúc này khuôn mặt của Tần Thanh Mai đã nóng bừng lên, quá ngượng rồi, cô hiếm khi mộng xuân được một lần, vậy mà lại bị Vệ Lăng bắt được, không biết chuyện này khiến Vệ Lăng nghĩ thế nào về cô, không biết hắn có cho rằng cô quá đói khát không.
Nghe tiếng tim đập mạnh mẽ bên tai, nhịp tim của Tần Thanh Man sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.
Cô lúc này vô cùng xấu hổ.
Chủ yếu là vì cô có ý thức trong giấc mộng xuân kia, bởi vì là nằm mơ, thế nên đương nhiên là cô không cố kỵ gì, nhưng cô không ngờ cảnh trong mơ sẽ ảnh hưởng đến hiện thực, Tần Thanh Man cảm nhận được cơ thể cô thay đổi, lập tức biết được tại sao Vệ Lăng lại biết cô đang mơ giấc mơ như thế nào.
Xấu hổ quá, Tần Thanh Man nhịn không được cắn lấy bắp thịt ở gần trước mắt.
“Vợ, em đừng đùa với lửa.” Giọng nói khàn khàn của Vệ Lăng truyền vào tai Tần Thanh Man.
Đừng thấy hắn đang nhắm mắt chuẩn bị ngủ, sau khi nhìn thấy phong thái quyến rũ của vợ thì làm sao hắn có thể ngủ ngay được, chẳng qua là hắn đang tự lừa mình dối người ép buộc bản thân phải nhắm mắt lại, không được nghĩ đến phong thái mê người của cô nữa thôi.
Kết quả là Tần Thanh Man không buông tha hắn, cố ý cắn hắn một cái.
Lúc này, hô hấp Vệ Lăng cũng bắt đầu thay đổi.
Tần Thanh Man nghe thấy âm thanh của Vệ Lăng thì cơ thể không dám động đậy lung tung nữa, Vệ Lăng bận rộn cả đêm, bây giờ cuối cùng mới có thể nghỉ ngơi, sau khi trời sáng hai người còn phải lên núi, thế nên không nên ảnh hưởng đến hắn nghỉ ngơi.
Vệ Lăng cũng chỉ đùa với Tần Thanh Man, thế nên thấy toàn thân vợ căng thẳng cứng ngắc, hắn cũng vội vàng điều chỉnh hô hấp.
Vài phút sau, hai người ôm nhau thật sự ngủ thiếp đi.