Hoàng Uyển Thanh sửng sốt, cô ấy quét mắt đánh giá Cao Diệp Phương một lượt, tựa như không quen biết Cao Diệp Phương này vậy.
Quá khác lạ rồi, người này tuyệt đối không giống với Cao Diệp Phương bình thường.
Nghĩ đến đây Hoàng Uyển Thanh càng cảnh giác hơn với Cao Diệp Phương, cô ấy không muốn làm kẻ bị lợi dụng, cho dù Cao Diệp Phương không muốn đứa bé này thì có liên quan gì đến cô ấy chứ, cô ấy cũng không phải là bác sĩ, càng không giúp gì được cho Cao Diệp Phương.
“Cao Diệp Phương, tôi thật sự không giúp được cho chị, chị cũng biết là tôi không có học y, tôi ở đây cũng không có quen biết bác sĩ nào cả.” Hoàng Uyển Thanh từ chối Cao Diệp Phương lần nữa.
Cao Diệp Phương liên tiếp bị Hoàng Uyển Thanh từ chối, tâm trạng cũng bắt đầu trở nên lo lắng, cô ta nhìn Hoàng Uyển Thanh với ánh mắt cầu xin: “Uyển Thanh, cô giúp tôi đi, tôi không muốn sinh đứa bé này.”
Hoàng Uyển Thanh thấy Cao Diệp Phương giống như không hiểu tiếng người vậy, cô ấy đã nói rõ ràng như vậy rồi, sao mà cứ cho rằng cô ấy có thể giúp được chứ.
“Uyển Thanh, cô cho tôi mượn ít tiền, tôi tìm người khác giúp tôi.” Cao Diệp Phương cuối cùng cũng nói ra mục đích đến tìm Hoàng Uyển Thanh.
“Tôi không có tiền.”
Hoàng Uyển Thanh vừa mở miệng đã dứt khoát từ chối.
Trên người cô ấy thật sự không có nhiều tiền như vậy, lúc trước cô ấy cất tiền vào trong thẻ, sau đó đưa cho Tần Thanh Man giữ giúp rồi, lúc này trên người cô ấy thật sự chỉ có một chút tiền tiêu vặt mà thôi.
Cao Diệp Phương nghe Hoàng Uyển Thanh nói xong thì ngây người ra.
Ở cái thủ đô này, có ai mà không biết Hoàng Uyển Thanh là có tiền nhất, người trước nay chưa từng thiếu tiền lại nói với cô ta là không có tiền, đây không phải là đang kể chuyện cười sao.
“Uyển Thanh, hay là cô vẫn còn đang oán giận tôi, có phải cô trách tôi không gửi cho cô tin tức thật sự của anh Tề hay không?” Đây là điều duy nhất mà Cao Diệp Phương có thể nghĩ đến.
“Chị nghĩ nhiều rồi, đúng là tôi giận chị gửi tin tức giả cho tôi, nhưng cũng không đến nỗi có tiền mà không cho chị mượn, trên người tôi thật sự không có tiền.” Hoàng Uyển Thanh cảm thấy lòng dạ của Cao Diệp Phương quá nhỏ nhen rồi.
“Thế tiền của cô đâu rồi?”
Cao Diệp Phương không tin mà nhìn Hoàng Uyển Thanh.
“Đưa cho chị dâu của tôi hết rồi.” Hoàng Uyển Thanh thẳng thắn nói ra sự thật để giải quyết triệt để Cao Diệp Phương đến làm phiền mình.
Thậm chí cô ấy còn nhìn lên đồng hồ đeo tay: “Cao Diệp Phương, chị nhanh đi đi, tôi phải tan làm rồi, tôi cũng phải về nhà nữa. Chị còn không đi, lát nữa đám người thư ký Trịnh ở công xã đến nông trường tìm tôi.”
Cô ấy ở đây tan làm, bên phía công xã cũng tan làm, Trịnh Phong đến đón Trịnh An Quốc với Tiền Tương Dương trước rồi đến tìm cô ấy, sau đó bọn họ cùng nhau quay về đồn Kháo Sơn.
“Hoàng Uyển Thanh, cô đưa hết tiền của mình cho một người ngoài giữ, có phải cô bị điên rồi không!” Cao Diệp Phương không thể tin được nhìn về phía Hoàng Uyển Thanh, cô ta vẫn luôn nghĩ con người Hoàng Uyển Thanh chỉ là đơn thuần thôi, không ngờ lại ngốc đến như vậy.
Lại có thể đem hết gia tài giao cho một người ngoài.
Cô ta cũng nghe được không ít chuyện của Tần Thanh Man từ miệng của Triệu Thiên Thành, kể từ sau khi biết Tần Thanh Man là vợ của Vệ Lăng, trong lòng cô ta đã bắt đầu coi thường Tần Thanh Man.
Nhặt lại người đàn ông mà cô ta không cần, Tần Thanh Man cũng chỉ được như vậy mà thôi.
Cao Diệp Phương nghĩ Tần Thanh Man là như vậy, nhưng khi ở một mình thì trong đầu lại loé lên một tia hối hận, bởi vì lúc trước cô ta thật sự không biết nội tình của Vệ Lăng, vừa nghe nói Vệ Lăng ở cái nơi hoang vu hẻo lánh thì cảm thấy người này cũng không có năng lực gì.
Cộng thêm khi đó cô ta đang dính lấy với người đàn ông kia ở thủ đô, sao mà nỡ lòng rời đi được, cho nên cô ta dứt khoát tính kế Hoàng Uyển Thanh.
Cuối cùng người tính cũng không bằng trời tính, tuy là Hoàng Uyển Thanh bị cô ta mưu tính đến nơi này, nhưng cô ta cũng bị con hổ cái ở nhà người đàn ông kia ở thủ đô đưa đến cái nơi hoang vu hẻo lánh này, cô ta còn vào trước làm chủ tự cho mình là đúng đi tính kế với Triệu Thiên Thành.
Cuối cùng từ miệng của Triệu Thiên Thành cô biết được Vệ Lăng ở sư đoàn XXX có địa vị lớn như thế nào, lúc này cô mới biết là bản thân không nhặt được hạt vừng nào, đã vậy còn ném quả dưa hấu đi.
Còn về Vệ Lăng, Cao Diệp Phương đối với hắn rất phức tạp, còn về Tần Thanh Man người trở thành vợ của Vệ Lăng thì cô ta lại chẳng có một chút gì thiện cảm, thậm chí tận sâu đáy lòng cô ta cũng không dám thừa nhận bản thân ngưỡng mộ, đố kỵ và oán ghét Tần Thanh Man.