"Đồng chí Thanh Man, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ phối hợp công việc thật tốt với cô!" Bành Hiểu Nam có chút kích động nhìn Tần Thanh Man, cô ấy làm việc ở công xã đã lâu nên hiểu rất rõ công việc của phụ nữ, cô ấy ở lại là có ý muốn dựa vào Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man khẽ gật đầu nhìn Bành Hiểu Nam, sau đó lại quay sang nhìn Trịnh An Quốc.
"Đồng chí Thanh Man, tôi dẫn cô đi làm quen một chút với công xã của chúng ta." Trịnh An Quốc biết vì sao mà Tần Thanh Man lại nhìn mình như vậy, liền dùng vẻ mặt hòa nhã dẫn Tần Thanh Man làm quen với bố cục của công xã.
Văn phòng làm việc đều nằm trên tầng hai, tầng một là sảnh làm việc và các phòng họp khác.
Công xã tuy nhỏ nhưng cũng là đơn vị hành chính cấp thấp nhất của nước ta, nên có đầy đủ các phòng ban cần thiết.
Tất nhiên, công xã cũng không lớn nên mỗi người không thể có văn phòng riêng, ngoại trừ những người đứng đầu công xã như Phương Minh Kiệt mới có văn phòng riêng, còn những người khác phần lớn là dùng chung một văn phòng.
Ngoại trừ Chu Kinh Quốc.
Hội Uỷ ban Cách mạng là một bộ phận độc lập, có liên quan đến công xã nhưng cũng không liên quan nhiều, ngoài ra tình hình đất nước hiện nay là như vậy, Chu Kinh Quốc là Chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã còn đặc biệt có một văn phòng làm việc riêng.
Toàn bộ công xã nhìn có vẻ lớn nhưng thực ra cũng không quá lớn. Trịnh An Quốc dẫn Tần Thanh Man chậm rãi đi vòng quanh giải thích sự phân bố rõ ràng của công xã, sau đó ông ấy dẫn Tần Thanh Man đến văn phòng.
Đây là một văn phòng khá lớn.
Có năm chiếc bàn được đặt bên trong, một số bàn được kết hợp với nhau, nhìn có chút độc lập.
Tần Thanh Man nhìn thoáng qua có thể biết trong văn phòng này có ít nhất hai cán bộ công xã.
Hai phòng sáp nhập vào nhau nhất định là dành cho cán bộ và trợ lý, còn phòng riêng chắc là dành cho nhân viên công xã bình thường.
"Đồng chí Thanh Man, chiếc bàn cạnh cửa sổ thuộc về bộ phận của cô, chiếc bàn đối diện là của đồng chí Ủy viên ban tổ chức, còn chiếc bàn chéo với bàn của cô là cố vấn kế toán viên." Trịnh An Quốc chỉ ra hai phạm vi ảnh hưởng còn lại trong văn phòng đối với Tần Thanh Man.
Bàn Ủy viên ban tổ chức không có ai ngồi chỉ có người ngồi bên cạnh, người này đang làm việc thì đám người Tần Thanh Man bước vào, Trịnh An Quốc vừa dẫn Tần Thanh Man vào cửa đối phương đã lập tức đứng dậy.
Tần Thanh Man đã từng thấy người này trước đây và cũng có mặt trong đám đông ở cuộc bầu cử trước đó.
"Xin chào đồng chí Tần Thanh Man, tôi là Lương Khang, là trợ lý của Ủy viên ban tổ chức." Chàng trai trẻ chủ động giới thiệu bản thân với Tần Thanh Man.
"Xin chào đồng chí Lương Khang!"
Tần Thanh Man có lý lịch của cán bộ, cô biết Lương Khang là nhân viên bình thường ở công xã, nhưng cô vẫn chủ động đưa tay ra bắt tay với Lương Khang.
Lương Khang có chút đỏ mặt, vội vàng đưa tay ra bắt tay Tần Thanh Man.
Chàng trai trẻ này chính là đồng chí đã chủ động lấy thông tin cá nhân của Tần Thanh Man ngay tại cổng công xã, đồng thời cũng là thành viên thuộc phe của Trịnh An Quốc.
"Xin chào đồng chí Tần Thanh Man, tôi tên Mạnh Phi, là cố vấn kế toán viên của công xã."
Không đợi Trịnh An Quốc giới thiệu, sau khi Lương Khang chào Tần Thanh Man xong thì đồng chí cuối cùng trong văn phòng cũng chủ động giới thiệu bản thân.
"Chào đồng chí Mạnh Phi!"
Tần Thanh Man đối đãi rất thân thiết với đồng nghiệp.
Trịnh An Quốc thấy Tần Thanh Man cũng hoà hợp với một số nhân viên trong văn phòng, nên bảo Tần Thanh Man sau khi tan làm gặp nhau ở cổng công xã, sau đó động viên các đồng chí trong văn phòng rồi rời đi.
Trịnh An Quốc là Phó Bí thư Đảng ủy công xã, cấp bậc cao hơn Chủ nhiệm hội phụ nữ của Tần Thanh Man, nên việc khuyến khích mọi người làm việc chăm chỉ là rất phù hợp với địa vị của ông ấy.
Ngay khi Trịnh An Quốc rời đi, mọi người đều ngồi xuống làm việc chăm chỉ.
Tần Thanh Man cũng ngồi trước bàn làm việc của mình, bên phải có cửa sổ ánh sáng rất tốt, ngồi vào bàn làm việc sẽ không làm ảnh hưởng đến thị lực của cô. Nhìn quanh toàn bộ văn phòng, có thể thấy bàn làm việc của Tần Thanh Man là vị trí tốt nhất trong đây, địa vị ở công xã chắc chắn cao hơn hai sở đối ngoại.
"Đồng chí Tần, mời cô uống nước."
Bành Hiểu Nam khéo léo rót một cốc nước nóng cho Tần Thanh Man.
Khu vực Đông Bắc vô cùng lạnh nên văn phòng lúc nào cũng phải có bếp lò, trên bếp phải có một ấm đun nước, ấm đun nước phải nóng.
Bành Hiểu Nam rót trà cho Tần Thanh Man.
"Cảm ơn!" Tần Thanh Man cảm ơn Bành Hiểu Nam.
Bành Hiểu Nam là trợ lý do Chủ nhiệm hội phụ nữ trước để lại, cô vừa mới đến cũng không biết người đứng sau là ai.