Cũng không trách được Tần Thanh Man lại suy đoán như vậy, chủ yếu là đừng nhìn Bành Hiểu Nam mang đến cho người ta cảm giác ngây ngô như vừa mới ra trường mà lầm, kiếp trước cô nhìn qua vô số người, tự mình tuyển cấp dưới không một nghìn thì cũng hơn năm trăm.
Tần Thanh Man đã luyện được hỏa nhãn kim tinh, cho dù Bành Hiểu Nam giả vờ ngây ngô cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của cô.
Tuy không phải là sen trắng nhưng chắc chắn là trà xanh.
Còn là trà xanh cấp bậc cao.
Nếu không với kinh nghiệm nhìn người nhiều năm của Trịnh An Quốc, ông ấy cũng không có nhắc nhở cô, có thể thấy Bành Hiểu Nam còn lừa dối được cả Trịnh An Quốc.
Tần Thanh Man không ghét bỏ trà Bành Hiểu Nam pha cho mình, cô tin tưởng cái ly này nhất định đã được rửa sạch nên nâng ly lên kề bên môi, tuy không uống nhưng vẫn tỏ vẻ tôn trọng với hành động rót trà của Bành Hiểu Nam.
Bành Hiểu Nam ngồi đối diện Tần Thanh Man vẫn luôn liếc cô, thấy Tần Thanh Man bưng ly lên uống trà, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó chủ động đi tìm các văn kiện liên quan đến cho Tần Thanh Man.
Phạm vi công việc của chủ nhiệm hội phụ nữ công xã khá rộng, họ phải hỗ trợ chủ tịch xã tuyên truyền và thực hiện các chính sách của Chính phủ ở nông thôn, giúp các ban chức năng khác quản lý tốt tác phong liêm chính của bộ máy chính trị, đồng thời phổ biến “Luật Hôn Nhân” và các công việc khác có liên quan.
Công tác quan trọng hàng đầu là lên tiếng cho phụ nữ, quan tâm đến sức khỏe thể chất và tinh thần của các đồng chí nữ, đánh thức ý chí của phụ nữ, giúp đỡ các đồng chí nữ đấu tranh đòi quyền lợi hợp pháp cho mình.
Nhìn chung, công tác phụ nữ rất phức tạp và quan trọng.
Chẳng trách công xã phải sắp xếp một nhân viên trợ lý cho chủ nhiệm hội phụ nữ, quả thực là do khối lượng công việc rất nặng nề, thường xuyên phải xử lý nhiều công việc khác nhau liên quan đến công tác hội phụ nữ.
Vợ chồng nhà ai đánh nhau, mẹ chồng nàng dâu bất hòa, hay thậm chí là con cái bất hiếu, cha mẹ áp bức sắp đặt hôn nhân cho con cái đều nằm trong lĩnh vực quản lý của chủ nhiệm hội phụ nữ.
Chức vị như vậy quyền lợi không ít nhưng còn phụ thuộc vào cách làm việc như thế nào.
Trước đó Tần Thanh Man đã gặp qua chủ nhiệm hội phụ nữ Trịnh Quế Hoa, có lẽ Trịnh Quế Hoa hiểu chức vụ chủ nhiệm này là quản lý chuyện nhà này sao chuyện nhà kia thế nào, cho nên cũng không coi trọng.
Bản thân Trịnh Quế Hoa không coi trọng, các cán bộ khác trong xã càng không thể chủ động phân quyền.
Vì vậy, Trịnh Quế Hoa làm chủ nhiệm hội phụ nữ cũng không có quyền lợi gì, cũng chỉ là một nhân viên công tác tốt hơn Bành Hiểu Nam một chút.
Tần Thanh Man hiểu rõ quyền lợi của chức vị này, nhất định phải đúng lúc mà rầm rộ thể hiện rõ ràng địa vị của mình, nói trắng ra, trên thế giới này ngoại trừ đàn ông thì là phụ nữ.
Người quản lý hội phụ nữ sao có thể không có quyền lực chứ?
Tâm tình Tần Thanh Man rất tốt, cẩn thận nghiên cứu hồ sơ Bành Hiểu Nam dọn ra cho cô, bây giờ còn chưa đến giờ tan sở, hôm nay cô coi như đã nhậm chức, ngày đầu tiên nhậm chức nhất định phải đi làm.
Bành Hiểu Nam không có xử lý qua loa lấy lệ, hồ sơ tìm được đều rất đầy đủ.
Sau khi xem hơn một giờ, Tần Thanh Man gần như hiểu được cách chủ nhiệm hội phụ nữ trước đây xử lý công việc như thế nào.
Thành thật mà nói, cô rất không hài lòng với những hồ sơ xử lý này.
Có thể thấy, tất cả đều là ba phải, không có giải pháp thực tế nào cả, đặc biệt trong một số trường hợp hôn nhân bất hòa, rõ ràng là người chồng bạo hành vợ nhưng cuối cùng giải pháp lại là đôi bên lùi lại một bước, vì con cái, vì gia đình hòa thuận, vì sự sống, cuối cùng vẫn chẳng giải quyết được gì.
Nhóm yếu thế là nạn nhân của bạo lực gia đình vẫn tiếp tục bị bạo hành.
Tần Thanh Man nhìn thấy liên tiếp mấy vụ việc tương tự, cuối cùng nhịn không được, đóng hộp hồ sơ lại, quay đầu nhìn bầu trời ngoài cửa sổ.
Bây giờ là tháng ba, ở chỗ bọn họ trời tối hơi trễ.
"Đồng chí Tần, sắp tan sở rồi, đồng chí nghĩ chúng ta nên tan sở hay làm thêm giờ?" Bành Hiểu Nam ngồi bàn đối diện với Tần Thanh Man cẩn thận hỏi ý kiến Tần Thanh Man, cẩn thận mà giữ vẻ mặt vô cùng ngây ngô.
“Đã đến lúc tan làm rồi à?”
Tần Thanh Man kinh ngạc giơ cổ tay lên nhìn.
Chiếc đồng hồ Vệ Lăng đưa cho cô đang tích tắc dịch chuyển từng phút từng giây trên cổ tay cô.
"Quả thật đã bốn giờ rồi, các đồng chí, thu dọn đồ đạc, mau tan làm đi." Tần Thanh Man cười nói, sau đó thu dọn đồ dùng trên bàn mình, cô thích ngăn nắp nên nhất định phải thu dọn xong mới rời đi.
Bành Hiểu Nam nhìn thấy Tần Thanh Man đang dọn bàn làm việc, vội vàng đứng dậy nói: "Đồng chí Tần, tôi có thể thu dọn giúp cô nhé?"
"Đồng chí Tiểu Nam, tôi có thể tự mình thu dọn đồ đạc trên bàn, tôi mới đến văn phòng, còn chưa biết nhiều, phải nhờ mọi người vất vả rồi." Tần Thanh Man biết chắc chắn văn phòng là do mấy người Bành Tiểu Nam dọn dẹp, với tư cách là một người lãnh đạo, tất nhiên cô phải ghi nhận sự đóng góp của một số đồng chí.