Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 825

Chương 825 -
Chương 825 -

Thẩm vấn và hỏi chuyện bình thường khác nhau rất nhiều đấy.

"Bởi vì tôi đã báo án rồi." Người trả lời Cao Diệp Phương không phải là Lý Hồng Nghĩa mà là Chu Kinh Quốc.

Chuyện liên quan đến cháu trai, chắc chắn phải điều tra rõ ràng.

Cao Diệp Phương nghe thấy Chu Kinh Quốc nói xong thì biết hẳn là Chu Kinh Quốc đã có quan điểm chung nào đó với Tần Thanh Man, mà quan điểm này không chừng sẽ ảnh hưởng đến Triệu Tài, cho nên hẳn là cô ta đã bị Chu Kinh Quốc vứt bỏ rồi.

Lúc này Cao Diệp Phương sợ hãi tới nỗi trái tim không đập điên cuồng bình thường, mà như sắp nổ tung.

Cô ta có thể đưa ra một lợi ích to lớn, nếu không cũng không thể hấp dẫn được con hồ ly già như Triệu Tài, cô ta đã từng tiếp xúc với Chu Kinh Quốc, biết đây cũng là người khéo đưa đẩy, loại người này có thể thay đổi thái độ trong thời điểm này, vậy thì chỉ có thể nói thứ mà Tần Thanh Man có thể đưa ra càng hấp dẫn hơn thứ mà cô ta đã đưa ra mà thôi.

Tần Thanh Man là một con nhóc thôn quê bình thường, lấy đâu ra năng lực lớn như vậy.

Chắc chắn sau lưng Tần Thanh Man chính là Vệ Lăng.

Lúc này Cao Diệp Phương bắt đầu hối hận, cô ta hối hận bản thân mình mắt mù mà bỏ qua một nhân tài ưu tú như Vệ Lăng, nếu biết từ trước Vệ Lăng ở đây có bản lĩnh như vậy, cô ta đã lao đến chỗ Vệ Lăng ngay và luôn rồi.

Dù sao thì ở Thủ Đô, nhà họ Lăng phát triển cũng rất ổn định.

Cao Diệp Phương hối hận, Tần Thanh Man cũng ra trận: "Đồng chí Triệu Thiên Thành là con trai của đồng chí Chu Kinh Quốc, đồng chí Chu Kinh Quốc có quyền báo án cho con trai mình."

"Đúng vậy, báo án như thế vẫn phù hợp với thủ tục."

Lý Hồng Nghĩa gật đầu đồng ý với Tần Thanh Man, ánh mắt vẫn tập trung trên khuôn mặt của Thôi Tú Tú, nghiêm túc ghi chép: "Đồng chí Thôi Tú Tú, cô hãy suy nghĩ lại xem, còn có chỗ đáng nghi nào nữa không?"

Thôi Tú Tú thấy Cao Diệp Phương liên tiếp bị mấy người chặn ngang, cô ta cũng không còn căng thẳng nữa mà dựa theo lời gợi ý của Lý Hồng Nghĩa nghiêm túc nhớ lại.

"Đúng rồi, thưa đồng chí đặc phái viên, hiện tại mặc dù tôi không lấy ra được chứng cứ Cao Diệp Phương lăn lộn cùng với người nào đó hôm hai mươi chín tết, nhưng tôi lại biết được hôm đó Cao Diệp Phương đã đi đâu."

"Cô ta đi đâu?"

Ánh mắt của Lý Hồng Nghĩa và tất cả mọi người dồn lên trên khuôn mặt của Thôi Tú Tú.

Lúc này Cao Diệp Phương chỉ mong sao có thể giơ móng vuốt ra cào thật mạnh lên mặt Thôi Tú Tú, cô ta đề phòng tất cả mọi chuyện lại không đề phòng đến người ở gần mình nhất, cô ta cho rằng mình đã đủ cẩn thận, đối đãi với người trong ký túc xá cũng coi như lịch sự và khách sáo, kết quả người muốn cho cô ta rơi xuống mười tám tầng địa ngục nhất lại chính là một trong số người sống trong cùng một ký túc xá với cô ta.

Thôi Tú Tú chẳng thèm quan tâm đến ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Cao Diệp Phương, dứt khoát trả lời Lý Hồng Nghĩa: "Hôm đó là hai mươi chín Tết, hôm sau là giao thừa, Cao Diệp Phương đến nông trường chúng tôi chưa lâu, vô cùng huênh hoang, hôm đó cô ta đi tìm đồng chí Hoàng Uyển Thanh."

"Đúng, hôm đó Cao Diệp Phương đến ký túc xá tìm tôi, nhưng tôi lại cùng đồng chí Tần Thanh Man về đồn Kháo Sơn đón Tết, tối hôm đó không ở cùng Cao Diệp Phương."

Nếu Hoàng Uyển Thanh đã đoán ra, thì lúc này sẽ không giả làm chứng cho Cao Diệp Phương, mà nói ra sự thật.

Thậm chí cô ấy còn nói ra điểm mấu chốt quan trọng nhất: "Hôm đó tôi có chút xích mích với Cao Diệp Phương, nói chuyện không được vui vẻ gì, lúc đi Cao Diệp Phương còn chưa rời khỏi ký túc xá của tôi, tôi nghĩ cửa sổ cũng không cao lắm, có thể leo qua được, nên dứt khoát nhốt Cao Diệp Phương ở trong phòng ký túc của mình."

"Tôi có thể làm chứng, hôm đó chúng tôi giặt quần áo ở trong sân, đúng là đã tận mắt nhìn thấy đồng chí Hoàng Uyển Thanh rời khỏi ký túc xá cùng đồng chí Tần Thanh Man, lúc đó cũng khóa cửa ký túc xá lại."

Có người trong đám đông đứng ra làm chứng cho Hoàng Uyển Thanh.

"Tôi cũng có thể làm chứng, hôm đó tôi cũng ở đấy."

"Tôi cũng thế."

Có lác đác không ít những cánh tay giơ lên trong đám đông, đều là những nữ thanh niên tri thức giặt giũ trong sân ký túc xá hôm hai mươi chín Tết.

Nghe đến đây, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Cao Diệp Phương.

Bình Luận (0)
Comment