Lúc này trong lòng nhiều người đã có đáp án.
"Tôi là người hôm mùng ba Tết đến ký túc xá của đồng chí Hoàng Uyển Thanh để chuyển đồ, mùng bốn nông trường sẽ làm việc, mùng ba tôi về nhà mẹ đẻ thăm họ hàng, mùng ba Tết mà nông trường chúng ta lại xảy ra một chuyện bất ngờ thế này, đó chính là Cao Diệp Phương và Triệu Thiên Thành bị người ta chặn ở trong gian phòng không người ở của đồng chí Hoàng Uyển Thanh, lúc đó tình huống thế nào, mọi người đều rõ ràng."
Vẻ mặt của Trịnh Mỹ Cầm trong đám người đứng đây vô cùng nghiêm túc, nói tiếp: "Chuyện liên quan đến đồng chí Hoàng Uyển Thanh, tôi về nhà mẹ đẻ, chắc chắn phải nói cho đồng chí Hoàng Uyển Thanh biết, nếu không thì cũng sẽ làm người khác khó chịu??."
"Nếu như ký túc xá của tôi xảy ra chuyện thế này, chuyện đầu tiên tôi làm chắc chắn sẽ là đổi ký túc xá."
Trong đám đông có rất nhiều người hiểu rõ suy nghĩ của Trịnh Mỹ Cầm.
"Đúng vậy, chính là ý này, tôi đã nói chuyện với đồng chí Hoàng Uyển Thanh, lúc đó đồng chí Hoàng Uyển Thanh tỏ ra muốn trả lại ký túc xá, tất cả những đồ trong ký túc xá cũng không cần nữa, tôi nghĩ những thứ đồ đó vô tội mà, nên đã xin đồng chí Hoàng Uyển Thanh đồ đạc của đồng chí, sau đó vội vã ăn xong bữa cơm ở nhà mẹ đẻ rồi trở về nông trường, mục đích là để nhanh chóng thu dọn đống đồ trong ký túc xá."
"Tôi cũng biết chuyện này, lúc đó tôi cũng ở hiện trường, tận mắt nhìn thấy đồng chí Trịnh Mỹ Cầm thu dọn đồ trong ký túc xá của đồng chí Hoàng Uyển Thanh."
Có người đứng ra làm chứng cho Trịnh Mỹ Cầm.
Lý Hồng Nghĩa không lên tiếng hỏi nữa, mà múa bút ghi chép, có những lúc, dù chứng cứ đặc biệt bị biến mất theo thời gian, nhưng cũng có thể căn cứ vào những người xung quanh làm chứng cứ, vật chứng hình thành hoàn chỉnh trên những mắt xích chứng cứ.
Chỉ cần những mắt xích chứng cứ không có vấn đề gì, thì cũng có thể làm bằng chứng gián tiếp.
Trịnh Mỹ Cầm thấy không có ai ngăn cản mình nói, cũng mặc kệ sắc mặt hiện tại của Cao Diệp Phương khó coi như thế nào, nói tiếp: "Lúc tôi thu dọn ký túc xá của đồng chí Hoàng Uyển Thanh, không chỉ gặp được chuyện ngăn cản đồng chí Cao Diệp Phương mà còn tìm được một chuyện, hiện tại nghĩ lại thì cũng rất thú vị."
"Tôi cũng nhớ ra rồi, lúc đó Vạn Lâm cũng đang ở đấy, cũng nói bóng nói gió gì đó, cứ nhấn mạnh cửa sổ không đóng kín, có phải là đối phương đã biết gì rồi hay không."
Lời nói của Trịnh Mỹ Cầm đã giúp không ít người đang đứng ở đây nhớ lại rất nhiều chi tiết.
"Nói như vậy xem ra Vạn Lâm có thể đã biết chuyện gì đó."
Tần Thanh Man kịp thời lên tiếng tổng kết.
"Vậy thì cần phải mời đồng chí Vạn Lâm ra đây để hỏi chuyện một chút." Lý Hồng Nghĩa nắm bắt được trọng điểm, kiểu kéo tơ bóc kén thế này, anh ta cảm thấy chân tướng đã dần lộ rõ, tới mức chỉ còn phá vỡ một lớp giấy mỏng manh nữa thôi là có thể nhìn rõ.
Lý Hồng Nghĩa tràn đầy tin, mọi người vây xem cũng vô cùng phấn khích.
Cảm giác tự mình tham gia phá án quả thật là quá tuyệt diệu, giống như mỗi người đều có năng lực xuất sắc của một người công an dày dặn kinh nghiệm.
Cao Diệp Phương cũng không ngờ lại có nhiều tai mắt trong nông trường như vậy, có như thế mới có thể điều tra được đến bước này.
Có phải là sắp tìm ra người thần bí rồi hay không?
Chỉ cần nghĩ đến người thần bí bị bắt, Cao Diệp Phương đã không thể khống chế được vẻ mặt của mình, bắt đầu trở nên vô cùng ảm đạm.
Lúc đó, rốt cuộc phóng đãng thế nào thì có cô ta biết, người thần bí cũng biết, nhất định sẽ bị vạch trần ra sự thật kinh tởm, sau này sao cô ta có thể làm người được nữa.
Tần Thanh Man vẫn luôn để ý đến sắc mặt của Cao Diệp Phương, thấy cuối cùng Cao Diệp Phương không thể nào giữ được vẻ mặt của mình nữa, cô mới hài lòng cong môi lên.
Cao Diệp Phương muốn hại Vệ Lăng, hại nhà họ Vệ, nhà họ Hoàng, cô sẽ không dễ dàng bỏ qua cho đối phương.
"Dân quân của nông trại đâu rồi, xin hãy đi mời đồng chí Vạn Lâm ra đây nói chuyện."
Lý Hồng Nghĩa ghi chép xong thì lập tức ra lệnh, anh ta là đặc phái viên của đồn công an, trong tình huống đặc biệt có thể điều tạm lực lượng dân quân.
"Không cần gọi Vạn Lâm đâu, tôi sẽ khai nhận, người qua lại với Cao Diệp Phương chính là tôi." Cuối cùng Vạn Lương cũng lên tiếng nhận tội.
Cao Diệp Phương nhìn Vạn Lương, dáng người trùng khớp với bóng người trong trí nhớ.