Lúc này Cao Diệp Phương không nhìn Lý Hồng Nghĩa, tầm mắt vẫn dừng lại ở trên mặt Tần Thanh Mạn, cô ta cố gắng muốn từ trên mặt Tần Thanh Mạn nhìn thấy phẫn nộ, bất mãn, tức giận, thương tâm, nhưng theo thời gian từng giây từng giây trôi qua, cô ta chẳng nhìn thấy gì trên mặt Tần Thanh Mạn.
Tần Thanh Mạn vẫn nhìn cô ta như trước, ánh mắt bình tĩnh, vẻ mặt ôn hòa.
Một chút thay đổi cũng không có.
“Đồng chí Cao Diệp Phương, cô biết vu hãm cán bộ công xã và quân nhân là tội danh gì không?” Lý Hồng Nghĩa thấy Cao Diệp Phương không trả lời mình, anh ta cũng không khống chế được bất mãn trong lòng.
Cao Diệp Phương này thật sự rất giỏi biện minh, từ việc nói Vạn Lương cường bạo mình, sau đến Vạn Lương cường bạo là âm mưu của anh ta và Tần Thanh Mạn, cuối cùng còn nói chồng của Tần Thanh Mạn là vị hôn phu của cô ta.
Biên tập phim cũng không dám biên tập như vậy.
“Đồng chí công an, tôi biết tội danh vu hãm nặng bao nhiêu, tôi có thể bảo đảm, những câu tôi nói đều là lời nói thật, không tin các anh có thể đi kiểm chứng, tôi tin tưởng nhà họ Vệ sẽ không nói dối.” Điểm này Cao Diệp Phương vẫn rất tự tin.
“Cao Diệp Phương, cô đã hỏi Diêu Thừa Trạch những lời này chưa? Cô đã trưng cầu sự đồng ý của anh ta chưa?” Tần Thanh Mạn ở trước mắt bao người giọng nói rất bình thản hỏi Cao Diệp Phương một câu như vậy.
Cao Diệp Phương bị hỏi, sửng sốt vài giây, sau đó sắc mặt bỗng trắng bệch, thân thể loạng choạng xém ngã.
“Diêu Thừa Trạch là ai?” Trong đám người có người không hiểu hỏi.
“Đúng vậy, Diêu Thừa Trạch là ai, có quan hệ gì với Cao Diệp Phương? Tại sao Cao Diệp Phương nghe tên Diêu Thừa Trạch lại có vẻ như trời đất sập xuống?”
“Họ Diêu này không phải mới là tình nhân chân chính của Cao Diệp Phương đó chứ!”
“Trong miệng Cao Diệp Phương không có một câu nào là nói thật, còn dám trêu chọc chồng của đồng chí Tần, cũng không nhìn xem dáng vẻ lẳng lơ của cô ta, nhà nào giàu có lại nhìn trúng một tiện nhân thế này.”
“Đúng vậy, Cao Diệp Phương cô ta còn muốn so sánh với đồng chí Tần, chẳng bằng đi tè soi gương, cô ta xứng sao!”
“Tôi đã gặp chồng của đồng chí Tần, trong mắt người ta chỉ có một mình đồng chí Tần, hai người kết hôn trong quân đội, hai bên đều bị thẩm tra nghiêm ngặt, phàm nếu có chút vấn đề thì hai người không thể kết hôn.”
“Đúng thế, tôi nhớ hôn nhân trong quân đội vô cùng nghiêm ngặt, nếu chồng của đồng chí Tần đính hôn với người khác, tuyệt đối không thể lĩnh giấy chứng nhận kết hôn với đồng chí Tần, tuyệt đối không qua được thẩm tra, Cao Diệp Phương chính là đang nói hươu nói vượn.”
Muốn nói ai có địa vị cao trong cảm nhận của mọi người, đương nhiên là Tần Thanh Mạn.
Tần Thanh Mạn còn chưa mở miệng, vô số người đã từ mọi góc độ bắt đầu phản bác lời nói của Cao Diệp Phương.
Thậm chí phần lớn người nói đều là thanh niên tri thức.
Thanh niên tri thức không phải là những người bình thường không biết gì, bọn họ không chỉ xuất thân từ thành phố lớn, bằng cấp cũng cao, học qua rất nhiều kiến thức, tầm nhìn đương nhiên cũng rộng, nhận thức đối với quân hôn cũng rõ ràng nhất.
Nhóm thanh niên tri thức lo lắng những người khác ở nông trường không hiểu sự nghiêm cẩn của quân hôn, từng người dứt khoát từ góc độ chuyên nghiệp nhất giải thích cho mọi người và phổ cập quân hôn nghiêm khắc cỡ nào, không phải ai muốn trở thành quân tẩu là có thể trở thành quân tẩu.
Nhân viên ở nông trường vốn không biết sự nghiêm ngặt quân hôn, nghe nhóm thanh niên tri thức phổ cập như vậy, ánh mắt nhìn về phía Cao Diệp Phương giống như dao găm.
Nơi này của bọn họ là biên giới, tình cảm đối với quân nhân rất sâu sắc, cũng kính nể nhất, không thể để người khác vu oan quân nhân.
“Cao Diệp Phương, nếu không nhớ rằng cô có thai, chỉ bằng việc cô dám vu oan quân nhân, tôi có thể dùng phân trâu đập chết cô.”
“Đúng, loại người như cô quá ghê tởm, ý đồ xấu xa.”
“Hừ, cô ta là người phụ nữ đê tiện, không biết xấu hổ nhất mà tôi từng gặp.”
Cao Diệp Phương thuận lợi khơi dậy sự phẫn nộ của dân chúng, nếu không thật sự dè chừng Cao Diệp Phương có thai, mọi người tuyệt đối sẽ không chỉ nói chuyện mà không động thủ.
Cao Diệp Phương trong lúc mọi người tức giận không nhịn được co rúm người lại.
Dường như cô ta biến khéo thành vụng, ban đầu cô ta muốn kéo Tần Thanh Mạn xuống nước, nhưng không nghĩ Tần Thanh Mạn biết đầy đủ tin tức như thế, lại biết Diêu Thừa Trạch, từ trong miệng Tần Thanh Mạn nghe được cái tên Diêu Thừa Trạch này, cô ta thật sự bị dọa choáng váng.
Đồng thời cũng phản ánh được mục đích thật sự của cô ta khi đến nông thôn.