Tần Thanh Man thật sự muốn biết tình huống dưới đáy hồ nước, hỏi Triệu Phi Bằng: "Triệu Phi Bằng, anh có thể nói một chút tình huống dưới đáy không? Lúc trước anh giúp Triệu Tài giấu vàng xuống đó như thế nào?"
Cô nhớ rõ trước đó Triệu Chính Nghiệp có nói, đáy hồ là một cái hang thẳng tắp xuống, vậy dưới đáy hồ rốt cuộc sâu bao nhiêu, vàng đặt trong đó phân tán khắp nơi hay dùng rương để chứa?
Tần Thanh Man thậm chí có hơi nghi ngờ, dù vàng có đựng trong rương thì nhiều năm trôi qua như vậy rồi, có lẽ rương cũng bị nước ăn mòn nát rồi.
"Cụ thể sâu bao nhiêu thì tôi cũng không biết."
Có lẽ Triệu Phi Bằng thật sự rất lâu không được giao lưu với người bình thường rồi, anh ta nói chuyện rất chậm, thậm chí vừa nói vừa suy nghĩ: “Vàng không được dấu ở đáy hồ nước, cách hang động mấy mét có một không gian nghiêng lên trên, không gian ở vị trí đó.”
Triệu Phi Bằng chỉ ngón tay về phía vị trí vách núi.
Tần Thanh Man lập tức hiểu rõ cấu tạo địa chất dưới hồ nước: “Có phải nơi thả vàng không có nước đúng không?"
“Đúng vậy, không chỉ không có nước, mà còn có không khí, lúc thời tiết ấm áp, ban đêm tôi lên núi đều ở trong động, dù sao sương mù cũng không có ảnh hưởng gì tới tôi, trong động cũng không có sương mù, vẫn luôn khô ráo."
Triệu Phi Bằng nói tiếp tình huống trong hồ nước.
Mọi người nghe Triệu Phi Bằng nói vậy thì đều hiểu rõ mọi chuyện.
"Triệu Phi Bằng, sao Triệu Tài biết được tình huống trong hồ nước?" Tần Thanh Man có hơi tò mò sao Triệu Tài lại muốn giấu vàng trong hồ, phải biết rằng đầu óc của Triệu Phi Bằng cũng không tốt, lúc nào cũng có khả năng không chỉ huy được.
"Triệu Tài xấu xa."
Triệu Phi Bằng nghe thấy tên Triệu Tài, vẻ mặt tức giận.
"Đúng vậy, Triệu Tài rất xấu, anh cứ yên tâm, ông ta đã bị chúng ta bắt rồi, sau này cũng không làm chuyện xấu được nữa." Tần Thanh Man trấn an Triệu Phi Bằng, cô có thể cảm nhận được Triệu Phi Bằng có oán hận rất sâu với Triệu Tài.
“Ông ta… Ông ta nhân lúc đầu óc tôi không tốt mà lừa tôi.”
Hô hấp của Triệu Phi Bằng dồn dập, mặt cũng hơi đỏ lên.
Mọi người càng tò mò, Triệu Chính Nghiệp không nhịn được mà vỗ nhẹ bả vai Triệu Phi Bằng, hỏi: "Triệu Tài lừa anh như nào?" Năm nay Triệu Phi Bằng đã hơn ba mươi tuổi, chuyện có thể khiến anh ta ghi hận Triệu Tài nhiều năm như vậy, chắc chắn Triệu Tài đã làm gì đó kích thích Triệu Phi Bằng rất sâu.
“Ông ta lừa tôi, nói rằng mình là cha tôi!”.
Triệu Phi Bằng siết chặt nắm đấm, nếu không phải trên vai còn khiêng Triệu Chân, có lẽ anh ta sẽ thật sự dùng sức đánh mấy quyền trên mặt đất.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, không ngờ Triệu Tài còn có đam mê làm người cha tốt.
Tần Thanh Man lại không cho là như vậy, cô biết Triệu Tài làm thế nào để Triệu Phi Bằng cam tâm tình nguyện hỗ trợ giấu vàng, bèn hỏi: "Có phải anh đã nói cho ông ta biết tình huống dưới đáy hồ không?"
“Phải.”
Triệu Phi Bằng hơi ngượng ngùng gật đầu.
Anh ta giải thích: "Lúc ấy tôi bị bệnh, thật sự cho rằng ông ta là cha mình, nên tôi mới nói bí mật dưới đáy hồ cho Triệu Tài." Bởi vì tình huống đặc biệt mà Triệu Phi Bằng thường xuyên ở bên hồ nước, đương nhiên cũng bởi vì tò mò lúc hồ nước biến mất nên từng xuống dưới thăm dò, cũng phát hiện không gian đặc thù trong hồ nước.
Có lẽ anh ta coi không gian đặc thù kia như căn cứ bí mật của mình, khi đối mặt với người thân, anh ta tâm tư đơn thuần nên cũng không giấu diếm, mà lựa chọn chia sẻ
Lúc này mới dẫn đến nguyên nhân khiến Triệu Tài chính thức nổi lên ý tham.
Ngay khi Tần Thanh Man và đám người đang suy nghĩ sâu xa, Triệu Phi Bằng tiếp tục nói thêm: "Triệu Tài lừa tôi, lúc đầu óc tôi tỉnh táo lập tức biết mình bị lừa gạt, sau đó ông ta muốn tôi lấy vàng, tôi không lấy cho ông ta nữa.”
Tần Thanh Man giật mình trong lòng, hỏi: "Triệu Tài bảo anh lấy vàng ra lúc nào?"
Cô vẫn cho rằng Triệu Tài không lấy vàng ra là bởi vì thời cơ chưa thích hợp, bây giờ nghe Triệu Phi Bằng nói, cô mới hiểu chắc chắn không phải vậy.
Không phải Triệu Tài không muốn lấy vàng ra, mà là không lấy ra được.
Triệu Tài lừa Triệu Phi Bằng, Triệu Phi Bằng cũng gài bẫy Triệu Tài, hai bên mới giữ vững cân bằng nhiều năm như vậy.
Vì thế, Tần Thanh Man nghĩ đến càng nhiều chuyện.
Ví dụ như nhà Triệu Phi Bằng.
Nhà của Triệu Phi Bằng, dù là trong làng hay trong đại đội thì đều là công trình kiến trúc vô cùng tốt, trong thời đại đặc thù này, dù cha mẹ Triệu Phi Bằng đã cứu không ít người cũng không có khả năng giữ được loại nhà như này trong tay.
Chưa chắc Triệu Tài không thèm muốn nhà của Triệu Phi Bằng.
Tần Thanh Man từng tới nhà Triệu Phi Bằng, biết tình huống trong nhà Triệu Phi Bằng thế nào.