Qua giọng nói của Tần Thanh Man, anh ấy lập tức nghe ra được sự áy náy, tiếp tục nói: “Đồng chí Tần, công lao của cô cũng là do cô vất vả có được, cũng không phải cướp của ai, bất kể là tôi, hay tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều công nhận công lao của cô. Cô đừng có gánh nặng trong lòng, không phải ai cũng có năng lực lấy được phần công lao này, ít nhất tôi không có năng lực này.”
Bởi vì vụ án đã được giải quyết thành công, nếp nhăn giữa hai lông mày của Phương Lỗ cũng đã giãn ra không ít.
Ánh mắt anh ấy nhìn Tần Thanh Man đặc biệt chân thành, anh ấy thực sự khâm phục khả năng chỉ huy và phối hợp của Tần Thanh Man, đồng thời cũng chân thành cảm kích ân cứu mạng của Tần Thanh Man.
“Đồng chí Phương Lỗ, cảm ơn anh đã hiểu."
Tần Thanh Man thấy Phương Lỗ và mọi người không có hiểu lầm gì, mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Bí thư huyện ủy Trần Quang Anh dẫn đội đón nhóm người Tần Thanh Man, tận mắt nhìn thấy nửa tấn vàng, vẻ mặt Trần Quang Anh và mấy vị lãnh đạo khác thoáng sững sờ, đồng thời cũng cảm thán trong lòng, Triệu Tài đúng là to gan.
Lại dám giấu nhiều vàng như thế.
Cùng lúc nhóm người Tần Thanh Man trở về đồn Công an, đại đội trưởng Trịnh Tuyết Tùng cũng nhận được sổ sách và con gái Phương An Huệ của Phương Hoành Bá.
Sổ sách nhà họ Phương ghi rõ tất cả tài sản của Phương Hoành Bá.
Những thứ khác đều khớp với hồ sơ tịch thu ban đầu, thứ duy nhất còn thiếu là nửa tấn vàng.
Tất cả tội danh của Triệu Tài đều có chứng cứ xác thực.
"Đồng chí Tần Thanh Man, cảm ơn đồng chí đã ra mặt vào thời điểm nguy cấp, cũng cảm ơn đồng chí đã tóm được bằng chứng phạm tội của Triệu Tài." Trần Quang Anh đưa tay ra bắt tay với Tần Thanh Man, hai mắt anh ta đầy tán thưởng nhìn Tần Thanh Man.
Anh ta đang suy nghĩ làm thế nào để điều Tần Thanh Man về trong huyện làm việc.
Nhân tài như vậy ở chức vị lớn hơn, mới có thể phát huy vai trò lớn hơn.
Vàng được cân, kiểm kê và đưa vào kho kho trước sự chứng kiến của lãnh đạo tỉnh Trần Sơn Hà và tất cả các lãnh đạo huyện ủy, khi cửa phòng kho tầng tầng lớp lớp đóng lại, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, còn lại là việc của người khác, không liên quan gì đến bọn họ.
Trong đại hội nghị của đồn Công an, không chỉ có Tần Thanh Man ngồi ở đây, mà còn có Sở Sở, sói con, Phương Lỗ, ngay cả Viên Hướng Dương, một sĩ quan quân đội cũng ngồi trong phòng họp.
Tất cả mọi người đều tiến hành báo cáo chi tiết chuyện ở thôn Đoàn Kết.
Sau khi nghe báo cáo và đọc ghi chép quá trình, nét mặt các lãnh đạo đều vô cùng xúc động.
Lúc này bọn họ mới biết, hai đêm này rốt cuộc đã khó khăn và nguy hiểm như thế nào, may là có Tần Thanh Man chỉ huy, không xảy ra vấn đề gì, nếu không huyện Bạch Thành liên tiếp xảy ra hai vụ án lớn, cuộc sống của những lãnh đạo như bọn họ cũng không dễ dàng.
Tần Thanh Man và Viên Hướng Dương báo cáo xong sau, chuyện xảy ra tiếp theo, không liên quan gì tới bọn họ.
Liên quan đến khả năng có đặc vụ địch đứng sau lưng Triệu Tài, lúc trở về sư đoàn, Viên Hướng Dương cũng không dẫn Triệu Tài theo, mà báo cáo với sư đoàn trưởng Vương Thừa Bình trước. Sau đó Vương Thừa Bình cử quân nhân và công an cùng nhau đến thẩm vấn Triệu Tài. Nếu có bằng chứng xác thực chứng minh Triệu Tài có liên quan đến đặc vụ địch ở nước ngoài, cuối cùng Triệu Tài sẽ bị chuyển đến quân khu tỉnh thẩm vấn lần nữa.
"Đồng chí Tần, tôi sẽ báo thành tích của đồng chí, Sở Sở và Đô Đô lên tỉnh. Các đồng chí yên tâm trở về cuộc sống như bình thường, sẽ không ai quấy rầy các đồng chí."
Báo cáo xong, chị em Tần Thanh Man và Viên Hướng Dương trở về đồn Kháo Sơn. Trần Sơn Hà coi như là vị lãnh đạo cao nhất ở đây, trịnh trọng bày tỏ lập trường của mình với Tần Thanh Man trước mặt mọi người.
"Cảm ơn đồng chí Sơn Hà."
Tần Thanh Man bắt tay chào tạm biệt Trần Sơn Hà.
Chức vụ của cô là cán bộ công xã Hồng Kỳ, giải quyết xong việc ở huyện, cô phải trở về. Có điều, hôm nay cô sẽ không đến xã làm việc, mà sẽ về thẳng nhà nghỉ ngơi cho khỏe.
Trung đội dưới quyền Viên Hướng Dương áp tải thuốc nổ ngày hôm qua cũng thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.
Khi nhóm người Tần Thanh Man rời khỏi đồn Công an huyện, chiến sĩ của trung đội 1 hợp lại với trung đội 2 và 3, tất cả xe tải cũng đều quay trở về.
Năm chiếc xe tải, một chiếc xe Jeep bắt đầu khởi hành từ huyện đi về phía trụ sở sư đoàn xxx. Chị em Tần Thanh Man ngồi trên xe Jeep của Viên Hướng Dương, bởi vì đã quen với Viên Hướng Dương, nên hai chị em rất thoải mái.
Thậm chí Sở Sở còn len lén nhỏ giọng hỏi Viên Hướng Dương, khi nào thì anh rể cậu về nhà.
Đã rất lâu rồi cậu không gặp Vệ Lăng.
Sở Sở tự cho là mình nói rất nhỏ rồi, nhưng thực tế thì, cả Tần Thanh Man ngồi ở ghế sau, Viên Hướng Dương ngồi ở ghế phụ và tài xế lái xe đều nghe thấy câu hỏi của cậu.
Theo kỷ luật, không thể tiết lộ hành tung của Vệ Lăng.
Người nhà hỏi cũng không được trả lời.
Vả lại, Vệ Lăng đang thực hiện một nhiệm vụ tuyệt mật, ngay cả cấp bậc như Viên Hướng Dương cũng không biết, bọn họ chỉ biết Vệ Lăng rời khỏi sư đoàn đi thực hiện một nhiệm vụ đặc biệt. Còn là nhiệm vụ gì, trừ Vương Thừa Bình ra, không còn ai trong sư đoàn biết nữa cả.