Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 169 - Chương 169 - Thím Tôn Cực Phẩm 1

Chương 169 - Thím Tôn Cực Phẩm 1
Chương 169 - Thím Tôn Cực Phẩm 1

Mặc dù ông đội trưởng biết con trai thứ hai của Chu Tuấn Sinh có cái miệng ngọt như bôi mật nhưng vẫn bị những lời tuy cố tình nịnh hót nhưng lại thành thật này của anh khiến cho ấm áp.

Vì vậy, nụ cười trên khuôn mặt của ông ấy cũng lộ ra. Bình thường ông ấy rất ít khi thể hiện cảm xúc như vậy.

"Mau làm việc đi. Đừng nghĩ rằng tâng bốc sẽ giúp cậu ghi nhiều điểm hơn. Nếu không làm tốt thì vẫn bị trừ điểm đấy." Ông đội trưởng lại nhanh chóng cau mặt.

"Cháu biết cháu biết. Trời nóng thế này, bác đội trưởng mau đi tìm một gốc cây nghỉ ngơi đi." Chu Dã cười tủm tỉm.

Ông đội trưởng hừ một tiếng rồi quay lưng đi.

Lý Đại Sơn không làm việc ở đây, chỉ có Lý Đại Hải. Anh ta ra hiệu cho những người khác làm việc, còn cười hỏi Chu Dã có muốn uống nước mơ chua mà anh ta mang theo hay không.

Cũng phải đến lúc này mọi người mới hiểu ra, vừa rồi Chu Dã đã đứng trước lãnh đạo huyện, ca ngợi ông đội trưởng một phen.

Đặc biệt là anh đã nói những lời chân thành trong khi không biết thân phận của đối phương thì lời khen này lại càng có giá trị hơn.

Nhưng mọi người đều nhìn Chu Dã bằng ánh mắt nghi ngờ, gã này là thật sự không biết hay là giả vờ không biết?

Lý Thái Sơn biết được nội tình thì rất đắc ý. Lãnh đạo người ta đến, anh Dã của anh ta đã nhận ra ngay, chỉ với ánh mắt tinh tường này thôi cũng đủ để anh ta học mười năm rồi!

Bởi vì từ đầu đến cuối anh ta đều... không nhận ra được.

Lần này, việc Chu Dã biểu dương ông đội trưởng còn có hiệu quả tiếp theo.

Không lâu sau, huyện tổ chức hội nghị biểu dương, mà ở trong hội nghị, ông đội trưởng đã được vinh danh đặc biệt biểu dương.

Thành tích chính trị của ông đội trưởng luôn rất tốt, thế nhưng từ trước đến nay ông ấy chưa từng được biểu dương một cách vinh dự như ngày hôm nay.

Lần này còn được coi là tấm gương điển hình của đại đội tiến bộ.

Được lãnh đạo huyện gọi lên sân khấu, bảo ông ấy nói vài câu.

Bất ngờ này đến quá đột ngột, khi lên sân khấu, khuôn mặt ông đội trưởng đỏ lên giống như vỏ cam, bởi vì kích động.

Đây là khoảnh khắc huy hoàng nhất trong cuộc đời ông ấy!

Hai anh em Lý Đại Hải và Lý Đại Sơn cũng đi theo, họ ngồi ở dưới không lên sân khấu nhưng hai tay đều nắm chặt, run rẩy vì xúc động!

Mang vinh quang về cho tổ tiên, đây chắc chắn là mang vinh quang về cho tổ tiên!

Ông đội trưởng là người có kinh nghiệm và dày dạn, mặc dù rất bất ngờ khi cuộc đời đột nhiên đạt đến đỉnh cao nhưng ông ấy vẫn giữ được bình tĩnh.

Lời nói hùng hồn được ông ấy được nói ra rất đúng trọng tâm.

Khi nói xong, dưới sân khấu cũng vang lên những tràng pháo tay.

Ông đội trưởng cũng được hai anh em Lý Đại Hải và Lý Đại Sơn đỡ xuống.

Ừm, mặc dù là người dày dạn kinh nghiệm nhưng đôi chân của ông ấy thực sự có hơi không nghe lời!

Sau khi cuộc họp kết thúc, ông đội trưởng đã nhận được lời khen ngợi và tán dương của lãnh đạo công xã.

Các đội trưởng của các đại đội khác ở gần đó cũng đến bắt tay, họ đến đây để học hỏi kinh nghiệm vì bọn họ cũng muốn tiến bộ.

Cuộc đời của ông đội trưởng dường như đã nghênh đón mùa xuân thứ hai, tinh thần của ông ấy cũng khác hẳn.

Mà đây chính là hiệu quả của những lời nói của Chu Dã trước mặt lãnh đạo cấp huyện, vô cùng là tuyệt vời!

Thím Tôn, vợ của ông đội trưởng, trước nay luôn không ưa Chu Dã, tất nhiên bà còn không ưa cả Bạch Nguyệt Quý, cô vợ thanh niên trí thức không biết lo toan nữa.

Nhưng hôm nay, bà ấy đã mang nửa rổ trứng tích góp được đến tặng Bạch Nguyệt Quý.

Tuy nhiên, Bạch Nguyệt Quý không nhận, nói rằng trong nhà cô vẫn còn, đừng khách sáo như vậy.

"Trước đây, thím cũng là nghe những lời đàm tiếu từ người khác, cảm thấy Chu Dã không nghiêm túc. Nhưng cha của Đại Hải vẫn luôn nói rằng đứa nhỏ Chu Dã này không tệ, sau này nếu nghiêm túc hơn thì không thể kém được. Nhìn xem, bây giờ lấy cháu rồi thì cuộc sống ngày càng êm đềm, lại còn sinh được hai đứa con. Ôi, thật là khiến người ta ngưỡng mộ. À, Đại Sơn nhà thím biết làm xe đẩy cho trẻ con, để thím bảo nó khi nào rảnh thì làm cho hai đứa nhỏ một cái, đợi đến lúc lớn hơn một chút thì cháu có thể đẩy đi được." Thím Tôn cười nói.

"Cảm ơn thím, nhưng chú Trương đang làm rồi. Những bức này đều là bản vẽ đã được vẽ xong, đồ đạc cũng chuẩn bị gần xong rồi." Bạch Nguyệt Quý nói.

"Chú Trương à? Tay nghề của chú ấy cũng rất tốt. Vậy được, để chú ấy làm. Nhưng mấy quả trứng này..."

"Thím đến rồi à?" Chu Dã từ ngoài đi vào, thấy bà ấy liền chào.

Thím Tôn cười tủm tỉm nhìn anh, đáp: "Ừ, thím mang ít trứng qua cho vợ cháu. Cháu xem vợ cháu kìa, còn khách sáo với thím nữa, cũng không nhận trứng."

"Hôm qua cháu mới đổi được khá nhiều từ thím Đào. Hiện giờ thời tiết cũng không tốt, thím lại mang nhiều qua thế này, sợ là sẽ hỏng mất." Chu Dã cười, nói: "Thím cầm về đi."

"Thím đặc biệt mang tới đây..."

Bình Luận (0)
Comment