Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 188 - Chương 188 - Vinh Quang Của Bà Lý 2

Chương 188 - Vinh Quang Của Bà Lý 2
Chương 188 - Vinh Quang Của Bà Lý 2

Bà Lý vốn không ở nhà, sáng sớm nay đã ra ngoài để đỡ đẻ cho người ta. Nhưng may mà chỗ đó không xa, hơn nữa vừa mới đỡ đẻ cho xong thì được Lý Thái Sơn chạy đi tìm rồi đưa bà ấy về.

Vuốt ve lá cờ đầy vinh quang mà bệnh viện tặng, đôi mắt của bà ấy cũng đỏ hoe.

"Không cần cho tôi tiền cũng được, phương pháp thở khi sinh của tôi có thể giúp đỡ nhiều phụ nữ hơn, giúp họ giảm bớt đau đớn khi sinh, như vậy là đủ rồi."

Bà Lý lau một giọt nước mắt, ôm lấy cờ thưởng, nói.

Chỉ cần có một lá cờ này là đủ rồi, thật đó, bà ấy rất thích lá cờ này!

Hai y tá đến tặng cờ và phong bì đều cảm động trước tinh thần cống hiến vô tư của bà lão lớn tuổi này.

Tuy nhiên, hai cô ấy vẫn kiên quyết bắt bà Lý nhận: "Bà ơi, giám đốc bệnh viện nói rồi, cờ thưởng này là của bà, tiền mừng cũng là chút tâm ý của bệnh viện. Hơn nữa bà cũng yên tâm, trong hồ sơ của bệnh viện đã ghi rõ phương pháp thở khi sinh này là của bà, tức là bà đã truyền thụ cho bệnh viện. Thậm chí tên của bà sẽ được con cháu đời sau biết đến và cảm kích sự cống hiến vô tư của bà."

"Còn... còn muốn truyền lại cho người đời sau biết là phương pháp thở của bà nội tôi à?" Lý Thái Sơn ở bên cạnh há hốc mồm.

Y tá gật đầu: "Đó là đương nhiên, cho dù phương pháp này là do bà ấy truyền cho bệnh viện sử dụng nhưng nó vẫn là của bà ấy. Đương nhiên bệnh viện phải ghi tên bà ấy vào hồ sơ. Hơn nữa bệnh viện cũng cam kết, sau này dù là đau đầu, cảm lạnh cần đến bệnh viện, toàn bộ chi phí đều do bệnh viện chịu, bà ấy không cần bỏ ra một đồng nào."

Cô ấy nói xong thì đưa cho bà Lý giấy cam kết của bệnh viện.

Nhận được cờ thưởng, lại nhận được tiền thưởng, còn có tác quyền cũng như các phúc lợi đặc biệt của bệnh viện.

Lần này, bà ấy thật sự là có mặt mũi và danh dự.

"Quá khách sáo rồi, quá khách sáo rồi." Bà Lý cảm động liên tục nói.

Ban đầu bà ấy chỉ muốn truyền phương pháp thở để giúp đỡ nhiều người hơn nhưng không ngờ bệnh viện lại cho bà ấy nhiều phần thưởng như vậy.

Sau khi hai y tá trở về, những bà lão hàng xóm vây quanh đều không thể giấu được sự phấn khích.

"Bà Lý ơi, cuối cùng bà cũng làm rạng danh gia đình rồi."

"Đúng vậy, cờ thưởng này treo ở trong nhà, ôi, thật là khiến người ta ghen tị chết đi được."

"Nếu tôi có thể được như bà thì ngay cả khi phải nhắm mắt xuôi tay tôi cũng vui."

"Đây thật sự là vinh dự cho các nữ đồng chí chúng ta!"

"Giống như ông đội trưởng vậy, vận may đến rồi thì không thể ngăn cản được."

"..."

Lý Thái Sơn nghe mọi người nói như vậy, đột nhiên liền thốt ra một câu: “Chuyện này là nhờ anh Dã của cháu đó. Nếu không nhờ anh ấy muốn đưa chị dâu đi bệnh viện, còn một hai bắt bà nội cháu đi cùng, bà nội cháu cũng không có cơ hội được bệnh viện khen ngợi. Bà nội chính là một con thiên lý mã, cũng phải có cơ hội khiến bà nội gặp được Bá Nhạc đúng chứ? Bà nội đỡ đẻ hơn nửa đời người, ngoại trừ lần này cùng anh Dã đến bệnh viện thì chưa từng tới đó lần nào!”

Những người nhà họ Lý đang có chung vẻ mặt vinh dự: “…” Cho nên rốt cuộc anh ta họ Lý hay là họ Chu vậy?

Chu Dã đi xem náo nhiệt còn không quên mang theo quả dưa leo để cắn, nhưng anh hoàn toàn không ngờ chuyện này còn có thể liên lụy đến bản thân mình.

“Anh Dã, anh thấy tôi nói có lý hay không?” Lý Thái Sơn vẫn nhìn anh, nói.

Chu Dã: “……” Tôi trả lời câu nói này của cậu như thế nào đây?

“Tôi cảm thấy chính vì bà nội của anh có tài năng nên bệnh viện vừa ý, không liên quan đến tôi chút nào.”

Anh thật sự không muốn lương tâm mê muội mà ôm công lao đó về mình.

Nhưng anh khiêm tốn như vậy ngược lại lại khiến mọi người nhìn anh với ánh mắt nể phục.

Bởi vì bọn họ cảm thấy lời nói của Lý Thái Sơn cũng có lý một chút.

Bà Lý đã sống đến ngần này tuổi rồi nhưng bà ấy chưa bao giờ đi bệnh viện, mà chỉ ở quê nhà, hoặc đỡ đẻ cho những sản phụ ở làng trên xóm dưới xung quanh.

Lần này bà ấy đỡ đẻ cho cặp sinh đôi nhà Chu Dã cũng chính là lần đầu tiên trong đời bà ấy đi bệnh viện.

Tuy rằng bà Lý cũng nói Bạch Nguyệt Quý nên đi đến bệnh viện sinh con, nhưng suy cho cùng bà ấy vẫn không thoát khỏi liên quan với Chu Dã.

Hiện tại ông đội trưởng nở mày nở mặt cũng là do Chu Dã mang đến, bà cụ Lý có được vinh quang này cũng là vì đỡ đẻ cho hai đứa nhỏ nhà Chu Dã……

Chỉ cần có quan hệ với Chu Dã thì ít nhiều đều có thể gặp chút may mắn.

Đây đều là kinh nghiệm được tích lũy lại qua nhiều lần, mọi người không tin thì cũng không sao!

Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn Chu Dã đều khác nhau.

Chú hai nhà Chu Tuấn Sinh không đoan chính, Đa Đa và Đô Đô vẫn có chút may mắn trên người.

Chu Dã: Chuyện này…… Tình huống này phát triển có chút không thích hợp?

Bình Luận (0)
Comment