Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 189 - Chương 189 - Ngôi Sao May Mắn

Chương 189 - Ngôi Sao May Mắn
Chương 189 - Ngôi Sao May Mắn

Bà Lý cũng hiền từ nhìn Chu Dã trong trong trạng thái bối rối: “Đứa nhỏ này có chút giống như cha của nó. Năm đó cha của nó thật sự là một thanh niên rất anh tuấn, cũng rất may mắn. Hai cha con họ đều có ngôi sao may mắn phù hộ!”

Bà Lý khen ngợi như vậy mà quên mất rằng lúc ở bệnh viện đã mắng thằng nhãi này rất nhiều. Bởi vì bà ấy nhìn thấy Bạch Nguyệt Quý sẽ không sinh xong nhanh như vậy nên dự định sẽ đi ngủ một giấc để hồi phục sức khỏe. Cuối cùng Chu Dã sống chết không cho!

Anh còn chạy đi mua cho bà ấy một hộp trái cây, để bà ấy ăn xong rồi mau chóng đi vào trấn an cháu dâu!

Khi ấy bà Lý còn lẩm bẩm rằng tên nhãi này thực sự không tôn trọng người già. Bà ấy đã lớn tuổi như vậy rồi, mà giày vò như thế sẽ khiến cho xương cốt già cỗi đều tan thành từng mảnh.

Chu Dã cũng không quan tâm đến bà ấy. Vợ anh sắp sinh con mà bà cụ này còn định đi ngủ, thật là quá đáng!

Nhưng có một điều phải nói, Chu Dã cũng thật sự vô cùng hào phóng.

Sau khi sinh con xong trở về, anh lập tức đưa cho bà Lý một phong bao đỏ chín mươi chín xu rất lớn. Điều này có nghĩa là chúc bà sống lâu trăm tuổi, sống lâu thật lâu!

Bà cụ cũng nhận được rất nhiều phong bao lì xì cảm ơn từ người khác, không phải là không có cái nào nhiều hơn cái này.

Có gia đình nhiều đời độc đinh không dễ sinh, sau khi được bà ấy giúp đỡ thì nhà họ còn tặng bao lì xì lớn hơn so với cái này.

Nhưng trong bao lì xì của Chu Dã còn có lời nói cát tường, khiến cho bà Lý rất vui vẻ. Tất nhiên bao lì xì này cũng không nhẹ.

Hiện tại bản thân nhận được vinh quang lớn như vậy, chuyện này thật sự có liên quan đến Chu Dã, nên đương nhiên bà Lý cũng muốn khen một câu.

Được chính miệng của bà cụ Lý thừa nhận, không phải tất cả mọi sự chú ý của những người xung quanh đều dồn lên người Chu Dã sao?

Vương Nhị Anh càng muốn tiến đến gần. Anh ta cũng muốn sờ tay của Chu Dã lần nữa để mượn thêm chút may mắn!

“Anh muốn làm gì vậy? Muốn làm gì?” Lý Thái Sơn vội vã ngăn lại.

“Tôi chỉ là muốn thân thiết với anh Dã hơn một chút.”

“Ai cũng muốn thân thiết với anh Dã hơn một chút, nhưng không ai muốn sờ anh Dã giống như anh cả. Anh có cảm thấy ghê tởm không?” Lý Thái Sơn mắng.

“Ghê tởm!” Chu Dã cũng ghét bỏ và vội vàng bỏ đi.

Ánh mắt mọi người nhìn anh thật sự giống như là hận không thể tặng cho anh hai nén hương. Anh sợ hãi và muốn đi tìm vợ.

Người nói vô tình người nghe hữu ý. Chị dâu cả Chu đang đứng trong đám đông xem náo nhiệt cũng nghe thấy hết những lời nói này.

Sau khi tan cuộc Triệu Mỹ Hương cùng đi về với chị ta, nói: “Khỏi phải nói cũng biết rằng bố chồng của cô thật may mắn. Bây giờ thỉnh thoảng tôi vẫn nghe cha mẹ chồng tôi kể về chuyện đó. Năm đó chính vì như vậy mà nhà của cô mới được xây dựng lên như bây giờ. Chắc chắn là Chu Dã rất giống với cha chồng của cô!”

Khuôn mặt chị dâu cả Chu trầm xuống không nói chuyện. Vinh quang của bà Lý nhưng cuối cùng Chu Dã lại được chú ý. Cô ta thật sự không hiểu vì sao chuyện tốt gì cũng đều có thể liên quan đến Chu Dã?

Trước kia có hàng vạn người ghét anh, nhưng hiện tại cả gia đình ông đội trưởng đều đối xử với anh rất tốt. Thanh niên tốt như Lý Đại Hải và Lý Đại Sơn đều thích đi cùng với anh.

Bà Lý rất có uy tín trong thôn cũng khen ngợi anh, còn có rất nhiều chuyện khác mà chị ta không thể kể ra hết được. Dù sao bất cứ chuyện gì tốt cũng đều bị anh nhặt được.

“Sao Chu Xuyên không được gọi đến?” Đột nhiên Triệu Mỹ Hương hỏi một câu như vậy.

Đúng vậy, tại sao Chu Xuyên không được gọi đến?

Chị dâu cả Chu cũng không kìm được mà suy nghĩ!

Về đến nhà, chị ta lập tức nhìn thấy Chu Xuyên đang ngủ. Một ngọn lửa giận dữ không biết từ đâu dâng lên trong ngực chị ta!

Chị ta lấy gối đập thẳng vào anh ta: “Ngủ cái gì mà ngủ. Ban ngày ban mặt không đứng dậy làm việc, anh là lợn à?”

Sau khi bị đánh thức, Chu Xuyên tỉnh dậy thì lại bị mắng ầm ĩ. Sau khi tỉnh táo lại thì anh ta cũng nổi giận: “Em bị bệnh à? Anh ngủ một giấc thì cũng có trêu chọc đến em sao?”

Từ sau khi bị anh em nhà mẹ đẻ chị ta đánh lần trước, tính kiêu ngạo của anh ta cũng bị ép xuống rất nhiều. Nhưng mà hai vợ chồng chung sống thì chuyện cãi nhau đều là chuyện bình thường.

“Anh còn có mặt mũi nói vậy ư? Anh có biết hiện tại mỗi ngày Chu Dã đều nở mày nở mặt như thế nào không? Anh là anh cả mà còn có mặt mũi đi ngủ ư?”

“Bên ngoài lại có chuyện gì sao?” Chu Xuyên sửng sốt một chút.

“Chuyện gì ư? Chuyện lớn! Hiện tại chú ấy thành ngôi sao may mắn rồi. Mọi người đều muốn cúi đầu trước chú ấy để cầu vận may!”

Chu Xuyên ngạc nhiên, gì cơ? Đây là đang nói về tình huống gì vậy?

“Anh rốt cuộc có phải cùng một cha mẹ sinh ra không vậy?” Chị dâu Chu quan sát anh ta.

Bình Luận (0)
Comment