Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 278 - Chương 278 - Vào Núi Nhặt Bảo Vật

Chương 278 - Vào Núi Nhặt Bảo Vật
Chương 278 - Vào Núi Nhặt Bảo Vật

Bằng không bọn họ cảm thấy nhà mình không có tiền, đừng nói mang theo mợ đi cùng, sợ là về sau Chu Dã và mấy đứa bé muốn đi với cô lên đại học thì mợ cô cũng sẽ không đồng ý.

Tiền không phải là vạn năng, nhưng không có tiền thì nửa bước khó đi.

Đặc biệt là sau khi người ta kết hôn thành gia lập nghiệp.

Tuy tiền thô tục, nhưng có càng nhiều càng tốt.

Mưa xuân năm nay cũng đến rất đúng giờ giống như năm ngoái.

Hơn nửa tháng sau khi Chu Dã đi làm công, mưa xuân đã đến rồi.

Trận mưa xuân này vừa rơi xuống, không chỉ có thể giải quyết vấn đề lượng nước của đập chứa nước không đủ mà còn có thể giải quyết việc tưới tiêu cho hoa màu trong ruộng.

Mưa xuân rơi xuống làm cho mọi người đang bận việc liên tục nhiều ngày có một ít thời gian nghỉ ngơi lấy sức.

Sau khi mưa tạnh, Bạch Nguyệt Quý nhờ mợ trông con giúp mình, cô ra khỏi nhà đi tìm chị Lý, chị Đại Sơn và mấy người khác. Lúc trước bọn họ đã hẹn tạnh mưa thì sẽ cùng nhau lên núi hái nấm.

Trên đường đi cô còn gặp được một người.

Vừa nhìn người kia là biết từng làm lính, phong thái mạnh mẽ nhanh nhẹn, khí chất cũng không tầm thường.

Trong lúc Bạch Nguyệt Quý cùng chị Lý, chị Đại Sơn và vợ của Ngõa Phiến lên núi hái nấm, cô hỏi mọi người về người đó.

Quả nhiên tin tức gì mấy người này cũng biết “Người em gặp chắc là Niên Viễn Phương.”

“Vậy người này là con trai út tham gia quân đội của nhà ông Niên.” Bạch Nguyệt Quý nghe vậy thì biết là ai.

Đây là nhờ công lao của bà Từ, người mà mấy ngày nay đang tách hạt ngô thu hoạch được từ năm ngoái.

Theo như lời của bà Từ, nhà ông Niên có một đứa con trai tham gia quân ngũ, tên là Niên Viễn Phương.

Lý do bà Từ nhắc đến anh ta chủ yếu là vì anh ta không còn nhỏ tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn.

“Đúng vậy, chính là cậu ta.”

“Đây là nghỉ định kỳ về thăm người thân hay là có chuyện khác?” Bạch Nguyệt Quý mơ hồ có chút ấn tượng, nhưng không nhớ quá rõ về người này.

“Không phải thăm người thân, là xuất ngũ về nhà, hiện tại cậu ta là bánh trái thơm ngon trong mắt các bà mối đấy.” Vợ của Ngõa Phiến nói.

Chị Lý còn có chút tiếc nuối: “Năm ngoái cháu gái nhà mẹ đẻ của chị vừa mới quyết định hôn sự, nếu không có lẽ có cơ hội gặp nhau.”

“Cháu gái nhà mẹ đẻ của tôi thì vừa vặn.” Chị Đại Sơn cười: “Sang năm là tròn mười tám tuổi.”

“Mới mười tám tuổi? Em nghe nói tuổi của Niên Viễn Phương cũng hơi lớn rồi?” Bạch Nguyệt Quý nói, không thì sẽ không bị các bà các thím đặc biệt nhắc đến.

“Tính toán hẳn là khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, nhưng mà lớn tuổi một chút mới biết thương vợ.” Chị Lý nói.

Chị Đại Sơn cũng rất vừa lòng với Niên Viễn Phương, không chỉ vì điều kiện của bản thân Niên Viễn Phương không tệ, mà còn do điều kiện nhà ông Niên cũng rất tốt.

“Chờ chị xong việc sẽ về nhà nói cho người nhà, cũng không biết Niên Viễn Phương có thích cháu gái chị không nữa?” Chị nói.

Đây cũng không phải đề tài Bạch Nguyệt Quý có thể quan tâm, lần đầu tiên cô lên núi hái nấm, cảm giác thật mới mẻ.

Trông thế nhưng đừng xem thường cô, cô biết được rất nhiều loại nấm, loại nào có thể ăn loại nào không thể ăn cô đều biết hết.

Chị Đại Sơn cùng chị Lý còn cả vợ của Ngõa Phiến nhìn thấy cô không cần bọn họ dạy, hành động rất nhanh nhẹn, lúc này mới yên tâm tách ra tự đi hái nấm của mình.

Đương nhiên là bọn họ sẽ quan tâm đến Bạch Nguyệt Quý.

Chỉ tính từ năm ngoái đến năm nay Lý Đại Sơn cùng Lý Phong Thu vào núi cùng Chu Dã hai lần đã mang bao nhiêu tiền về cho gia đình chứ? Tiền hai lần đó cộng lại còn nhiều hơn so với tiền tích cóp một năm qua.

Về sau đi săn lợn rừng cũng gọi Ngõa Phiến theo, chia cho anh ta một khoản tiền.

Đối với người sống chi li tiết kiệm như bọn họ, tiền này quả thật là từ trên trời rơi xuống.

Đương nhiên bọn họ cũng không phải bởi vì chuyện này mới đối xử tốt với Bạch Nguyệt Quý, chủ yếu cũng là bọn họ tự nguyện muốn đến gần Bạch Nguyệt Quý.

Bởi vì Bạch Nguyệt Quý nhìn qua thì yểu điệu nũng nịu, nhưng cô không giả vờ giả vịt, hơn nữa nhân phẩm cũng tốt, trên người cô còn có rất nhiều phẩm chất mà bọn họ cần học tập.

Hơn nữa Bạch Nguyệt Quý chính là nàng dâu tài giỏi nhất của đại đội Ngưu Mông.

Ngòi bút của cô cũng rất cứng rắn, không phục không được, cho dù là nữ đồng chí ương ngạnh đến đâu cũng phải chịu thua dưới ngòi bút ấy.

Bạch Nguyệt Quý không biết ý nghĩ của bọn họ, chăm chú không ngừng hái nấm, đột nhiên cô phát hiện một cái túi cũ nát bên cạnh một cây nấm.

Nhìn qua thì cái túi này đã rất cũ rồi.

Nếu chỉ là một cái túi cũ rách thì chắc chắn không có gì đáng tiền, mấu chốt là Bạch Nguyệt Quý thấy được một đồ vật cũ dính bùn đất rất khả nghi.

Cô lén liếc mắt nhìn chị Lý, chị Đại Sơn cùng với vợ của Ngõa Phiến, ba người đang tập trung hái nấm của mình, lúc này Bạch Nguyệt Quý mới lén lút dùng một cành cây nhỏ đào đất xung quanh cái túi kia, kéo nó ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment