Đảo đến khi đường trắng tan hết ra và ngấm vào hạt sen đã xay nhuyễn thì lập tức múc ra để riêng. Trong quá trình này phải cực kỳ chú ý bởi vì rất dễ bị cháy nồi.
Sau khi cô làm xong món đó thì lòng đỏ trứng muối được nướng trên lò than đã chín. Cô lấy ra một bên để nguội hoặc cất đi dùng sau.
Tiếp theo đó chính là nhào bột. Cho một lượng vừa phải mỡ lợn, đường trắng, với nước vào trong bột. Dùng đũa khuấy đều rồi bắt đầu nhào bột.
Ngoài ra, còn phải chuẩn bị một phần bột mì với mỡ lợn khác để làm bánh nướng.
Nhào bột với dầu thành viên, dùng chày cán bột thành miếng mỏng rồi gập lại để sang một bên cho bột tiếp tục nở.
Bước cuối cùng chính là cho trứng vịt muối và bột sen nhuyễn vào trong cục bột đã nở. Bọc các nguyên liệu này lại, rồi dùng chày cán bột nhẹ nhàng tạo thành hình dạng bánh.
Rắc một ít hạt vừng lên những chiếc bánh trung thu chưa nướng này. Rắc đều hai mặt. Cuối cùng sau khi hoàn thành các bước này thì có thể để lên lò than để nướng.
Trương Hiểu Mai xem toàn bộ quá trình làm, không nhịn được mà không nói thành lời.
Bởi vì chi phí để làm được chiếc bánh trung thu này thật cao. Không chỉ phải có đường trắng, mỡ lợn, mà còn phải bột mì với hạt sen….
Mà mợ út cũng tiện thể xem qua một chút.
Mợ út chưa làm bánh trung thu bao giờ nhưng mà nhìn như vậy thì cũng biết.
Bà ấy cảm thấy tay nghề của vợ cháu ngoại thật không thể chê, có thể nấu món ăn gì cũng ngon.
Chỉ là muốn bà ấy làm thì bà ấy cũng sẽ luyến tiếc vì cần nguyên liệu quá đắt.
Trước sau đều cho rất nhiều đường ở bên trong, còn có trứng vịt muối, mỡ lợn và bột mì...
Nhưng mà Bạch Nguyệt Quý cũng không để ý đến giá cả. Bởi vì cũng chỉ có những nguyên liệu này, cô còn chưa làm những thứ khác đâu.
Nếu muốn theo đuổi hương vị, thật ra còn có thể hấp gạo nếp lên rồi dùng cối đá đập thành bánh dẻo và gói lại. Hương vị sẽ càng ngon hơn.
Nhưng cách làm này quá rắc rối nên đã bị cô bỏ qua. Hơn nữa bánh trung thu làm như thế này ăn cũng rất ngon, không đến nỗi tệ.
Hứa Nhã nhà ông Niên cũng làm bánh trung thu. Mặc dù Bạch Nguyệt Quý có làm nhưng cô vẫn lấy một cái cho Đâu Đâu và Đô Đô, để hai anh em nếm thử bánh trung thu của mình.
Nhưng bánh trung thu năm nay đều na ná nhau, không phải loại bánh trung thu nhỏ mà là loại bánh trung thu to bằng bàn tay đàn ông trưởng thành.
Chỉ là bánh do Hứa Nhã làm ngọt hơn một chút, vì cô ấy cho nhiều đường.
Bạch Nguyệt Quý nếm thử bánh của cô ấy, cũng cho cô ấy nếm thử bánh của mình.
"Lúc cho đường, tôi cứ nghĩ có phải cho nhiều quá không, quả nhiên là hơi nhiều đường, ngọt đến phát ngán." Hứa Nhã nếm thử bánh có độ ngọt vừa phải của cô, bất lực nói.
"Nếu là người thích ăn ngọt thì sẽ thích bánh của cô." Bạch Nguyệt Quý cười.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hứa Nhã thực sự rất bao dung.
Mặc dù lần trước cãi nhau không vui với các chị dâu nhưng Hứa Nhã không bao giờ để chuyện này liên lụy đến những đứa cháu trai, cháu gái của Niên Viễn Phương.
Ví dụ như lần làm bánh trung thu này, cô ấy không hề keo kiệt, ai cũng có phần.
Điều này khiến chị dâu cả và chị dâu ba nhà họ Niên có hơi ngượng ngùng, chỉ có chị dâu hai nhà họ Niên bĩu môi, thầm nghĩ vợ chú tư này thật biết cách làm người tốt!
Nếu thực sự là một người tốt bụng, lúc chia nhà, chú tư muốn lấy thêm một trăm đồng, cũng không thấy cô ấy ra ngoài nói VÀI câu!
Tuy nhiên, đây là chuyện của người nhà họ Niên, Bạch Nguyệt Quý sẽ không xen vào nhiều.
Lần này cô làm tám cái bánh trung thu.
Cô không cho người khác, chỉ dùng giấy dầu gói một cái cho nhà họ Trương.
Ngoài ra, cô còn bảo Chu Dã đạp chiếc Đại Kim Lộc mang một cái đến tặng cho cậu út Cố.
Còn lại đều để dành cho gia đình mình ăn, mợ út rất thích. Chu Dã, Đâu Đâu và Đô Đô cũng vậy, ăn ngon không tả nên lời.
Vào đêm Trung Thu, cả nhà nấu trà thảo mộc, cùng nhau ngồi dưới trăng vừa ngắm trăng vừa ăn bánh trung thu.
Cũng có những đứa trẻ đến nhà chơi, Bạch Nguyệt Quý cũng không keo kiệt, lấy một cái bánh trung thu đưa cho Chu Dã cắt.
Cái bánh trung thu đó được Chu Dã cắt tám nhát, chia thành mười sáu miếng nhỏ. Tay nghề của anh rất tốt, cắt rất đều nhau, sau đó đưa cho Mãn Thương, Mãn Khố, con của chị Đại Sơn, con của Ngõa Phiến và một số đứa trẻ khác, mỗi đứa một miếng nhỏ.
Tuy không nhiều nhưng đây là lần đầu tiên chúng được ăn bánh trung thu này nên đã ăn ngon lành, chỉ cảm thấy bánh rất ngon.
Trước đây, những đứa trẻ trong thôn không biết phải ghen tị với ai nhưng bây giờ chúng biết ghen tị với ai rồi.
Ghen tị với Đâu Đâu và Đô Đô có một người mẹ biết nấu ăn ngon như Bạch Nguyệt Quý, còn có một người cha biết mua quả dưa hấu to cho gia đình như Chu Dã.
Ngay cả Chu Tam Đản cũng không tránh khỏi ghen tị.
Lần trước không được chia bánh kem nhưng lần này thì cậu bé không bỏ lỡ bánh trung thu. Cậu bé cũng được chia một miếng bánh trung thu nhỏ, còn lén lút đến tìm Chu Dã nói một câu khiến anh dở khóc dở cười.