Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 308 - Chương 308 - Chu Tam Đản

Chương 308 - Chu Tam Đản
Chương 308 - Chu Tam Đản

"Chú ơi, cháu có thể làm con trai chú không ạ?"

Chu Dã cười, nhìn cháu trai ngốc nghếch của mình, nói: “Vậy sao được? Cháu là con trai của cha mẹ cháu, không thể làm con của chú được đâu.”

Chu Tam Đản nhìn chú út, cúi đầu xuống, sau đó lại đi theo Mãn Thương và Mãn Khố chơi đèn lồng.

Đương nhiên Chu Xuyên và chị dâu Chu biết con trai đến nhà chú hai ăn bánh trung thu, dựa trên nguyên tắc có lợi mà không chiếm thì phí nên bọn họ đều giả vờ như không biết.

Vào đêm thứ ba, trong lúc ngủ, Chu Tam Đản đã khóc.

"Làm sao vậy? Đang ngủ yên lành sao lại khóc?" Chị dâu Chu không khỏi thắc mắc.

"Cô nói xem? Chắc chắn là bị con trai của Triệu Mỹ Hương đánh rồi, mấy đứa Giang Cẩu Đản đã không ít lần bắt nạt nó!" Chu Xuyên không nhịn được bèn nói. Anh ta chỉ có một đứa con trai này, thực ra anh ta cũng thương nó lắm.

"Giống như anh thì có, đồ hèn nhát!" Chị dâu Chu nghe vậy liền mắng.

Chu Nhị Nha chưa ngủ liền giải thích: "Không phải Tam Đản bị bọn Giang Cẩu Đản bắt nạt. Nó muốn nhận chú út làm cha, nhưng chú út không nhận."

Cô bé cũng sang ăn bánh trung thu, lén nghe được những lời em trai mình nói với chú út.

Vừa nghe lời này, chị dâu Chu càng chế giễu hơn, liếc nhìn Chu Xuyên, nói: "Thấy chưa, con trai anh muốn nhận người khác làm cha kìa. Có thể thấy anh là một người cha vô dụng đến mức nào mới khiến con trai thất vọng như vậy chứ?"

Chu Xuyên tức điên người, định lôi con trai dậy đánh một trận nhưng chị dâu Chu ngại ầm ĩ liền nói: "Anh làm gì vậy, bây giờ đã là mấy giờ rồi, sáng mai còn cần đi làm không?"

Chu Tam Đản lại không nhờ vậy mà tránh thoát một kiếp, cậu bé vẫn bị Chu Xuyên đánh một trận trước khi đi làm vào ngày hôm sau.

Chu Tam Đản khóc lóc đi ra ngoài để đào giun. Sau khi đào xong, cậu bé không mang về nhà mà mang sang cho gà mái nhà chú út ăn.

“Lấy về cho gà nhà cháu ăn đi.” Mợ út nhìn đứa trẻ rồi nói.

“Cháu cho gà nhà chú út ăn. Bà mợ nhớ bảo chú út nhé, sau này có đồ ngon nhớ để phần cho cháu.” Chu Tam Đản nói.

Mợ út đưa cho nó một quả cà chua, nói: “Trời nắng thế này, chú ý một chút, đừng để bị say nắng.”

Chu Tam Đản vừa ăn cà chua vừa chạy đi tìm Mãn Thương, Mãn Khố. Nhưng hai đứa đó đang phải đi chăn lợn nên Chu Tam Đản lại chạy đi tìm những đứa khác cùng xuống sông nghịch nước.

Trẻ con ở nông thôn, mười đứa thì hết chín đứa là lớn lên từ nước sông.

Bạch Nguyệt Quý dắt theo Đâu Đâu và Đô Đô vừa ngủ dậy, nghe mợ út nói Chu Tam Đản mang giun đến cho gà ăn.

“Nếu đứa trẻ này không đi chệch đường thì sau này sẽ là trụ cột của gia đình.” Bạch Nguyệt Quý nói.

Bạch Nguyệt Quý không có ý phân biệt nam nữ, đây là kết luận mà cô quan sát trong thời gian qua.

Chu Đại Nha giống Chu Xuyên, Chu Nhị Nha thì giống chị dâu Chu.

Chỉ có Chu Tam Đản không giống cha mẹ, không biết là do còn nhỏ nên chưa nhiễm phải tính cách của cha mẹ hay là do nguyên nhân khác.

Phẩm hạnh của cậu bé quả thực không xấu.

Có một lần, Đô Đô ở ngoài chơi với những đứa trẻ lớn hơn suýt bị những đứa trẻ khác không để ý va phải. Lúc đó Bạch Nguyệt Quý vừa ra ngoài nhìn thấy liền hoảng sợ, may mà Chu Tam Đản chạy đến bế nó lên và đưa cho cô, sau đó mới tiếp tục đi chơi với những đứa trẻ khác.

Vì vậy, thỉnh thoảng Bạch Nguyệt Quý cũng đưa cho cậu bé một quả dưa chuột hoặc một quả cà chua rồi bảo nó ăn. Cậu bé có hơi không dám nhận, mãi đến khi cô bảo nó lấy thì nó mới ăn.

Mợ út nói: "Với cái cách hai vợ chồng kia nuôi dạy con cái, không biết nó sẽ lớn lên thành cái gì nữa."

Bạch Nguyệt Quý thấy bà ấy có chút lo lắng thì cười nói: "Nếu nó sang đây chơi, mợ út cứ quan tâm nó một chút, thỉnh thoảng cũng dạy nó một chút."

Cô không ngăn cản mợ út quan tâm đến Chu Tam Đản.

Bởi vì đối với mợ út, thực ra Chu Tam Đản cũng giống như Đâu Đâu và Đô Đô.

Đều là cháu nội của cha mẹ chồng cô.

Chu Xuyên và chị dâu Chu đều không có phẩm hạnh tốt. Nhưng Chu Tam Đản còn nhỏ, không thể đánh giá một con người qua một vài hành động được.

Bạch Nguyệt Quý là kiểu người ân oán rõ ràng, cô sẽ không để những ân oán của người lớn ảnh hưởng đến trẻ em.

Mợ út muốn quan tâm, cô tuyệt đối không ngăn cản.

Mợ út cười nhìn cô, nói: "Nếu cha mẹ chồng của cháu còn sống, chắc chắn họ sẽ rất thích cháu."

Một người con dâu như vậy, e là không có bậc bề trên nào không thích, có học thức, thông minh, cởi mở, lại còn chăm chỉ, quan trọng là suy nghĩ rất ngay thẳng.

Mợ út cũng không biết nói thế nào, chỉ biết rằng nếu lấy được một người con dâu như vậy về nhà nhất định sẽ khiến gia đình hưng thịnh.

Bạch Nguyệt Quý chỉ nói đúng sự thật, nhưng được bà ấy khen một tràng như vậy, ngược lại cô cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Bình Luận (0)
Comment