Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 359 - Chương 359 - Trúc Xấu Ra Măng Tốt

Chương 359 - Trúc Xấu Ra Măng Tốt
Chương 359 - Trúc Xấu Ra Măng Tốt

“Mẹ muốn làm gì.” Chu Tam Đản nhìn chị ta.

“Bây giờ con có viết được bản thảo giống như thế hay không?” Chị dâu cả Chu cũng không che giấu ý đồ của mình.

Vì sao lại đưa con trai đi đọc sách? Còn không phải là vì muốn con trai có tiền đồ hay sao, nếu có thể dựa vào cầm bút mà kiếm tiền, thế thì chị chả cần đi làm việc nữa, nằm trong nhà hưởng thụ thôi!

Chu Tam Đản còn nói câu gì đó, anh cả Chu đã chế nhạo: “Lúc này thằng bé mới đi học được có mấy ngày mà cô đã dám nghĩ chuyện này. Muốn giống như nhà thằng hai dựa vào cầm bút kiếm tiền, không học ít nhất mười năm thì đừng có mơ.”

“Mười năm?” Chị dâu cả Chu thất thanh.

“Không nghe sân khấu kịch nói sao, trước kia thi Trạng Nguyên cũng mất mười năm học hành gian khổ. Nhà thằng hai có thể dựa vào cái này để kiếm tiền, nếu đặt ở xã hội cũ trước kia thì ít nhiều cũng phải là một nữ Trạng Nguyên.” Anh cả Chu rót ngụm nước lạnh, nói.

Chị dâu cả Chu cảm thấy cuộc sống này không có hi vọng gì cả, những mười năm.

Làm sao chị ta chịu đựng nổi bây giờ, ngày nào cũng như ngày nào, thật đúng là mệt chết người!

Chuyện Chu Tam Đản sửa tên đã được quyết định như thế.

Tuy rằng hiện tại cậu bé đi học, nhưng mà thân là một thành viên trong nhà, Chu Tam Đản cũng rất bận.

Bởi vì trong nhà nuôi lợn, đến khi cậu bé tan học cũng phải đi nhổ cỏ cho lợn ăn, sau khi xong còn phải đi dọn rửa chuồng lợn.

Chị cả của cậu bé phải đi làm việc, chị hai lại tương đối thích làm đẹp, cảm thấy quá thối, cho nên bắt đầu từ năm nay việc dọn dẹp chuồng lợn được giao cho cậu bé.

Một ngày phải dọn dẹp một lần.

Sau khi xong việc thì muốn học gì thì học, làm hết bài tập về nhà, xong rồi thì đi đào giun về cho gà ăn, nhân tiện cho gà nhà chú ăn luôn.

Ngày hôm đó cậu bé đào hai bình giun, một bình cho gà mái nhà cậu bé ăn, một bình còn lại thì đưa qua cho gà mái của nhà chú ăn.

Lúc cậu bé tới, vừa vặn nhìn thấy bà nội đang cho Đâu Đâu và Đô Đô ăn trái cây đóng hộp.

Đâu Đâu và Đô Đô nhìn thấy cậu bé còn chào hỏi: “Anh Tam Đản, ăn cùng nhau đi.”

“Hai đứa ăn là được rồi.” Chu Tam Đản đổ giun vào cho gà mái ăn, xem ba con gà mái tranh nhau ăn cậu bé cũng rất thỏa mãn.

Mợ út đi vào cầm cái bát, đổ nước đường trong hộp trái cây đóng hộp ra: “Lại đây uống chút đi.”

Chu Tam Đản nói: “Bà nội, đây là đồ chú mua cho Đâu Đâu và Đô Đô ăn.”

Mấy đứa trẻ trong thôn đều hâm mộ hai đứa em họ của cậu bé, thật sự vô cùng hâm mộ.

Đứa nào cũng hy vọng cha mẹ của mình giống như chú thím của cậu bé, đương nhiên cậu bé cũng thế.

Ví dụ như trái cây đóng hộp này, cậu bé đến đây thì thường xuyên có thể nhìn thấy hai em họ đang ăn, đương nhiên cũng không chỉ có mỗi cái này, còn có sữa mạch nha và sữa bột nữa.

Đều có hết.

Cậu bé cũng rất hâm mộ.

Nhưng mà hâm mộ thì hâm mộ, cậu bé không ăn đồ ăn của em họ mình.

“Nước đường này hai anh em bọn chúng không ăn, cháu ăn cũng không có vấn đề gì.” Mợ út nói.

Nhưng mà Chu Tam Đản vẫn lắc đầu từ chối, phất phất tay rồi về nhà ngay, mợ út cũng đành phải tự mình uống nước đường.

Thật ra trái cây đóng hộp này là Chu Dã mua về cho Bạch Nguyệt Quý ăn, có điều Bạch Nguyệt Quý không thích ăn, cứ có vị đường hóa học.

Cho nên để cho Đâu Đâu và Đô Đô làm đồ ăn vặt.

Có điều khẩu vị của hai anh em này cũng rất kén chọn, chỉ ăn hoa quả bên trong còn như nước đường những đứa bé khác đều thích thì bọn chúng lại không ăn.

Cho nên bình thường bà đều tự ăn hết, bà cảm thấy uống rất ngon mà.

Bạch Nguyệt Quý ở trong phòng viết bản thảo đương nhiên cũng nghe được, nhưng cô cũng không thấy bất ngờ khi Chu Tam Đản không uống nước đường.

Đừng nhìn Chu Tam Đản là con trai của anh cả Chu và chị dâu cả Chu, nhưng những thứ như gien di tuyền thật sự thực rất mơ hồ.

Theo tuổi tác tăng lên, càng ngày cô càng cảm thấy Chu Tam Đản thật sự không giống cha cũng không giống mẹ, không phải cô hoài nghi cậu bé có phải con ruột hay không, khuôn mặt của Chu Tam Đản còn giống người chú như Chu Dã đến hai phần kia mà, chắc chắn là con của anh cả Chu không thể nghi ngờ.

Nhưng tính tình thì thật không giống anh cả Chu.

Người còn chưa lớn, nhưng làm việc đã có một chút quy tắc của mình.

Ví dụ như đối với đồ vật của em họ là Đâu Đâu và Đô Đô, mợ út cho cậu bé thì cậu bé cũng sẽ không ăn.

Trừ khi là cô hoặc Chu Dã gọi cậu bé qua nhà ăn thì cậu bé mới ăn, mợ út cho cậu bé, cậu bé đều lắc đầu, không thì phải có cô hoặc là Chu Dã ở đây.

Thật là ứng với câu nói kia, cây trúc xấu ra măng tốt.

Một đứa bé ngoan như thế, ngay cả Bạch Nguyệt Quý còn cảm thấy ngày sau chỉ cần không đi sai đường, nhà anh cả thật sự đã có trụ cột.

Bình Luận (0)
Comment