Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 384 - Chương 384 - Nhà Họ Chu Có Con Sắp Trưởng Thành 2

Chương 384 - Nhà Họ Chu Có Con Sắp Trưởng Thành 2
Chương 384 - Nhà Họ Chu Có Con Sắp Trưởng Thành 2

Viết xong bản thảo, lúc này Bạch Nguyệt Quý mới ra ngoài, lấy bảng chữ số Ả Rập, cùng với bảng ghép vần mà hôm nay hai anh em phải học ra để dạy bọn chúng.

Mà trong chuyện học tập này, tuy là hai anh em sinh đôi, nhưng lại biểu hiện ra hai tính cách hoàn toàn khác nhau.

Ví dụ như Đô Đô, cậu bé bắt đầu làm nũng: “Mẹ ơi, hôm nay mệt mỏi quá, tay ê ẩm, con không muốn học.”

Đâu Đâu thì sẽ không như vậy, cậu bé đã bắt đầu nghiêm túc đọc theo, từ nhỏ tính tình của cậu bé đã vững vàng, chịu ngồi yên.

Không giống Đô Đô, cứ như là trên mông có kim đâm, không lúc nào ngừng nghỉ.

“Thi đấu với anh cả nào, xem anh cả giỏi hay con giỏi.” Bạch Nguyệt Quý nói.

Đô Đô nhìn anh cả đang học, tự mình có chút không muốn học, chỉ là rốt cuộc cũng không lay chuyển được tâm tư tranh cường háo thắng của trẻ nhỏ, cũng bắt đầu học.

Mợ út thì ở một bên nhặt rau, cũng nhìn.

Bà chưa từng thấy đứa bé nhỏ như vậy đã được học tập, nhưng bà lại có thể tự thân cảm nhận được, bởi vì có một người mẹ như thế mà hai đứa cháu ngoại đã dẫn trước rất nhiều so với các bạn cùng lứa tuổi.

Hiện tại Đâu Đâu đã có thể đếm tới mười, cho dù Đô Đô không quá thích học tập, nhưng cũng có thể đếm tới mười.

Còn có thể biết ghép vần, biết chữ nữa.

Lúc này mới hai tuổi rưỡi mà thôi, cứ tiếp tục như thế, chờ đến k hi năm sáu tuổi, chỉ sợ đã biết thật nhiều chữ, thế thì đợi đến khi lớn, muốn không thành công cũng khó.

Bạch Nguyệt Quý không hạn chế hai anh em ra ngoài chơi, nhưng sau khi chơi thì cái gì nên học vẫn phải học, mỗi ngày cô đều bố trí thời gian để học chung với bọn chúng.

Chờ hai anh em đều học xong, lúc này Bạch Nguyệt Quý mới để cho bọn chúng tự mình cầm bút viết viết vẽ vẽ, Đô Đô còn không rành lắm nhưng Đâu Đâu cầm bút đã ra dáng ra hình, đang viết con số Ả Rập, sau khi viết xong còn muốn viết ghép vần, còn viết số 'một hai ba' dưới dạng chữ tượng hình nữa.

Cậu bé rất thích.

Bạch Nguyệt Quý đi vào nhìn nhìn thằng ba và thằng tư, hai đứa bé này không biết tỉnh từ lúc nào, đang nằm trên giường đất quan sát nhà bọn họ.

Cô cũng không quấy rầy hai đứa bọn chúng, tự mình lặng lẽ ra ngoài cũng nhận luôn việc nấu cơm.

Bởi vì bây giờ Chu Dã rất mệt, Bạch Nguyệt Quý nấu cơm sẽ có đủ chất béo, món ăn nấu xong Chu Dã cũng sẽ rất thích.

Ví dụ như cô hầm thịt kho, anh thật sự thích vô cùng.

Chan một ít nước canh lên cơm đã nấu xong, cho dù không có thứ khác thì anh cũng có thể ăn sạch sẽ không thừa miếng nào.

Nhưng chắc chắn không chỉ có nước canh, còn có cả thịt, trứng gà, còn có dưa leo nhà trồng rồi các loại cải trắng, đậu que, đây là một nồi hầm thập cẩm, bên trong còn có một ít thịt, như thế ăn rất ngon.

Chính là bởi vì Bạch Nguyệt Quý nấu cơm rất chịu khó bỏ nhiều đồ, cho nên chẳng sợ Chu Dã mệt đến độ sắp ngã xuống, nhưng mà vừa nghĩ đến trong nhà có vợ làm cơm, nhiệt tình sẽ dâng lên mười phần.

Nhưng mà năm nay còn tốt, bởi vì trước đó Bạch Nguyệt Quý ở cữ, Chu Dã cũng được bồi bổ một đợt theo, trạng thái không kém cỏi giống như năm ngoái.

Nhưng sau khi kéo thân mình mệt mỏi về nhà, chuyện đầu tiên anh làm không phải ăn cơm, mà là tắm rửa.

Hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô qua sân sau để kỳ lưng cho cha mình, ba người còn náo loạn một phen, chờ tắm xong về nhà thì quần áo của hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô cũng đã ướt theo.

Chỉ là Bạch Nguyệt Quý còn chưa tắm rửa cho hai anh em, chỉ đề phòng chiêu thức này của bọn chúng.

Mỗi lần cha trở về thì bọn chúng đều đặc biệt vui vẻ, một đứa lấy khăn lông một đứa lấy cốc rót nước vào rồi vội vàng đi hầu hạ, xong rồi anh đi tắm rửa chúng cũng muốn đi theo.

Nhưng bởi vì Chu Dã rất bận rộn, cũng chỉ có lúc này ba cha con mới chơi đùa với nhau một chút, để kệ đi.

Sau khi tắm xong, Chu Dã thoải mái hơn rất nhiều, ăn uống tự nhiên cũng thấy ngon miệng.

Cầm một bát cơm lớn mà vợ chuẩn bị cho anh, bắt đầu ăn.

“Ăn xong thì nhanh đi ngủ, hai đứa không được lại ầm ĩ với cha nữa.” Mợ út ngồi ở một bên nói với Đâu Đâu và Đô Đô.

“Vâng.” Hai anh em rất sung sướng.

Vừa rồi bọn chúng chơi thật sự vui vẻ, cho nên sẽ không lại đi ầm ĩ quấy cha nữa.

Bạch Nguyệt Quý thì gắp thịt cho Chu Dã ăn: “Ăn nhiều thịt một chút, không cần tiết kiệm cho em, em không thiếu dinh dưỡng.”

Chu Dã nhìn vợ, cười: “Vợ, trong bát anh có nhiều như vậy rồi.”

Nhưng có một loại bổ gọi là 'vợ cảm thấy mình cần bồi bổ': “Ăn nhiều một chút.”

Mợ út cũng muốn cười, năm đó tuy rằng cô em chồng thương Chu Tuấn Sinh, nhưng cũng không thương đến mức này.

Thật là để cho người già như bà không biết nói gì mới tốt.

Nhưng mà tình cảm của hai vợ chồng tốt thì cũng là chuyện vui, bị Nguyệt Quý ảnh hưởng, không phải Hiểu Mai cũng thế sao.

Bình Luận (0)
Comment