Bạch Nguyệt Quý cũng bắt Chu Dã đi ngủ, Chu Dã thật là mệt mỏi, cho nên sau khi hôn vợ thì cũng nhắm mắt lại ngủ, rất nhanh đã ngủ sâu rồi.
Bạch Nguyệt Quý còn ôm thằng ba và thằng tư đã tỉnh lại ra ngoài, thay tã cho hai anh em bọn chúng, lại cho ăn sữa đến no, còn cho bọn chúng đi vệ sinh xong mới cùng mợ út nằm ở trên chiếu ngắm sao, nói chuyện phiếm.
Lúc này bầu trời cực kỳ trong xanh, ngôi sao chợt lóe ánh sáng, không giống đời sau, ở thành phố lớn đều không thể nào ngắm được những ngôi sao đó nữa.
Mãi cho đến khi thằng ba thằng tư lại ngủ rồi, lúc này Bạch Nguyệt Quý mới ôm hai đứa về phòng, bây giờ đã là khoảng chín giờ tối, ba cha con Chu Dã đã đi ngủ từ bảy giờ rưỡi, rất sớm.
Nhưng nửa đêm hơn ba giờ không đến bốn giờ thì Chu Dã đã đi theo đám người Lý Phong Thu, Cố Quảng Thu lại một lần xuất phát ra ruộng thu hoạch gấp.
Thời gian thu hoạch vụ thu thật rất bận rất mệt, thức khuya dậy sớm gặt gấp, chờ về đến nhà thật sự là mệt đến mức muốn nằm sấp xuống.
Nhưng mà trong lúc Chu Dã thu hoạch vụ thu cũng sẽ bắt gà rừng hoặc là thỏ hoang ngoài đồng về, lần thu hoạch vụ thu này anh thu hoạch rất tốt, được ba con gà rừng và một con thỏ hoang.
Tất cả đều bị Bạch Nguyệt Quý làm thành đồ ăn ngon cho Chu Dã.
Đương nhiên cũng không chỉ cho mỗi anh ăn, mọi người trong nhà đều cùng nhau ăn.
Ngoài ra còn có chè đậu xanh ướp lạnh, hoặc là chè đậu đỏ hạt bo bo được đưa qua trong lúc đưa cơm trưa, đây là chuyện mà Bạch Nguyệt Quý có thể làm được.
Trên thực tế Chu Dã không kén chọn thức ăn.
Bắt đầu từ khi anh nghiêm túc làm việc, mỗi một lần thu hoạch vụ hè và thu hoạch vụ thu, mọi người đều thay phiên nhau mở mang tầm mắt về thức ăn của anh.
Những thứ tốt đó cứ chảy vào trong bụng anh như là nước, nhưng mọi người cũng chỉ có thể hâm mộ nhiều hơn, bởi vì bọn họ ăn không nổi, ngay cả ăn được thì cũng tiếc không dám ăn.
Cũng bởi vì Chu Dã ăn ngon như thế cho nên anh hai Niên còn dùng ánh mắt như là nhìn trộm để đánh giá trên dưới Chu Dã mấy lần.
Anh ta chỉ muốn biết có phải Chu Dã ăn trộm tiền nhà anh ta hay không, cho nên mới có tiền ăn ngon uống sướng như thế.
Nhưng Chu Dã còn chưa mặt lạnh nổi giận, anh cả Niên đi cùng đến đã vội vàng quát bảo anh hai Niên ngưng lại, để anh ta nên làm gì thì làm đi!
Năm trước từ lúc bắt đầu Chu Dã đã đi đến lò mổ xếp hàng xem náo nhiệt, anh cả Niên nhìn thấy anh và đám người Lý Thái Sơn, Lý Đại Sơn, Cố Quảng Thu xếp hàng đợi chia thịt cùng một chỗ, lấy đâu ra khả năng đi trộm tiền chứ?
Hơn nữa có lúc nào mà thức ăn của Chu Dã không phong phú đâu? Vợ người ta là thanh niên trí thức biết thương xót chồng mình, những năm gần đây có năm nào là không đưa đồ ăn ngon đến cho anh đâu?
Vì nể mặt mũi của anh cả Niên, còn cả bà Niên cũng không ít lần đến nhà hàn huyên tán gẫu với mợ út, ông Niên xem bát tự cho thằng ba thằng tư mà không thu trứng gà, ông còn bắt bà Niên phải trả lại để anh cất đi cho Đâu Đâu và Đô Đô ăn.
Còn cả Niên Viễn Phương nữa, hai nhà qua lại không tệ cho nên lúc này Chu Dã mới không chấp nhặt với anh hai Niên.
Từ sau khi bị trộm tiền, trong thôn, anh hai Niên và chị dâu hai Niên đều bị người chê chó ghét.
Vì sao? Vợ chồng họ thấy ai cũng cảm thấy là trộm, thấy ai cũng cảm thấy là người trộm tiền nhà anh ta.
Có câu nói một mất mười ngờ chính là nói hai vợ chồng này.
So đo với loại người này quá hạ giá, lười phản ứng bọn họ.
Có điều anh hai Niên cũng không phải là người quá ngu, rốt cuộc Chu Dã được công nhận là chịu chi về việc ăn uống, mỗi tháng vợ anh có ba mươi đồng tiền tiền nhuận bút, nói ra thì có ai không hâm mộ đâu.
Thật đúng là không cần phải dựa vào tiền của anh ta mới có thể ăn ngon như vậy, thế thì rốt cuộc là ai trộm tiền của anh ta?
Chỉ là mọi người không để ý tới anh ta, đều vội vàng gặt gấp.
Người lớn rất bận, bọn nhỏ cũng bận theo.
Hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô nhặt bông lúa ở trong ruộng lúa nước, sau đó lại đi theo đám trẻ Mãn Khố qua trong ruộng lạc nhặt củ lạc.
Trong ruộng trồng lạc cũng sẽ rơi rớt một ít củ lạc vụn vặt, hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô đã nhặt về nhà không ít.
Mợ út cười ha hả mà đun nước muối luộc củ lạc cho bọn chúng, hai anh em nhai củ lạc luộc mềm mại, ăn quá là ngon, bởi vì đây là đồ ăn do bọn chúng tự mình kiếm về nhà!
Ngoại trừ củ lạc ra, hai anh em còn đi ra ruộng lúa mì để nhặt hạt lúa.
Dù sao bắt đầu từ năm nay, hai anh em bọn chúng đã làm hết những việc mà bọn nhỏ trong thôn vẫn làm.
Thời điểm về nhà cùng Sư Tử, khuôn mặt nhỏ của hai anh em đều đỏ rực, mồ hôi chảy từ trên mặt xuống.
Bạch Nguyệt Quý còn cảm thấy mệt mỏi thay bọn chúng, nhưng bọn chúng lại không thấy gì, sau khi uống nước thì bắt đầu thao thao bất tuyệt kể chuyện bọn chúng đặt được những thành tích vĩ đại gì ở bên ngoài.