Lại nói ở nhà bên này.
Sau khi mợ út trở về, tất nhiên nhiệm vụ chăm sóc lũ trẻ được giao cho Chu Dã.
Lúc trước anh đã chăm sóc hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô, cho nên việc chăm sóc cho đứa thứ ba và đứa thứ tư cũng rất thuận buồm xuôi gió.
Đứa thứ ba Tiểu Bác với đứa thứ tư Tiểu Viên thật sự rất thích được ra ngoài đi bộ với ba cha bọn họ. Hiện tại, chúng đã hơn bốn tháng tuổi, mỗi ngày đều phải ra ngoài đi dạo một chút mới được.
Chúng giống hệt Đâu Đâu và Đô Đô lúc mới sinh ra.
Nếu là người đàn ông khác chăm sóc lũ trẻ thì chắc chắn sẽ hoa mắt chóng mặt, nhưng Chu Dã không như vậy. Lúc trước anh bận việc, dù mỗi ngày đều về nhà nhưng cơ bản anh cũng không có thời gian để chơi với bọn nhỏ.
Đặc biệt là trong thời gian thu hoạch vụ thu, thật sự là mệt mỏi đến mức khi về nhà chỉ muốn nằm nghỉ thì lấy đâu ra sức lực để chơi với chúng chứ?
Hiện tại đang là nông nhàn nên việc chăm sóc con thật sự trở thành một niềm vui.
Thay tã hay làm gì anh đều làm được. Hơn nữa bắt đầu từ tháng này, anh cũng đã thử cho hai đứa ăn một chút cháo bột, hai anh em đều thích ứng rất nhanh và còn rất thích.
Sau khi ăn uống xong, anh lại dùng xe nôi đẩy hai anh em bọn chúng ra ngoài. Hai anh em đều rất vui mừng và cười tươi.
Chính vì nguyên nhân như vậy nên tình cảm giữa đứa bé thứ ba, đứa bé thứ tư và cha của chúng đã phát triển rất nhanh. Hiện tại chúng không cần Bạch Nguyệt Quý bế nữa mà chỉ cần cha của chúng.
Dù Chu Dã có chút tiếc nuối vì anh không có con gái, nhưng chỉ cần là con của mình thì anh đều thích, đều yêu thương và không quan tâm là con trai hay con gái.
Cho nên anh thật sự rất nuông chiều chúng.
Chỉ là hai anh em được nuôi bằng sữa của Bạch Nguyệt Quý nên vô cùng khỏe mạnh, khi bế trên tay thật sự rất nặng. Chu Dã bế chúng một lúc lâu cũng cảm thấy không chịu nổi nên lập tức dỗ bọn chúng chơi.
Chu Dã chăm sóc con rất bận, nhưng Bạch Nguyệt Quý cũng không nhàn rỗi hơn là bao. Cô vừa phải nấu cơm, còn phải viết bản thảo. Do vậy cả hai đều không ngớt việc
Tại sao lại không nhắc đến việc chăm sóc hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô?
Đó là bởi vì bọn chúng hoàn toàn không cần.
Buổi sáng sau khi ăn cơm sáng xong, hai anh em vừa lau miệng vừa cầm bình thủy tinh chạy ra ngoài. Bởi vì hôm nay bọn chúng với mấy người bạn thân muốn đi đào giun. Ba con gà mái nhà họ phải được nuôi thật béo tốt, có như vậy chúng mới có thể đẻ được nhiều trứng.
Hiện tại hai anh em chỉ cần chuẩn bị ba bữa một ngày, còn những chuyện khác thì người lớn không cần lo.
Chúng nhấc chân chạy đi chơi trong niềm vui sướng.
Nhưng bởi vì có Sư Tử đi theo không dời nửa bước nên Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý đều rất yên tâm, cứ để chúng chạy đi.
Mỗi ngày hai anh em đều hoạt động rất nhiều nên ăn ngon ngủ khoẻ.
Những đứa trẻ khác có thể sẽ bị thiếu dinh dưỡng vì không có thịt để ăn, ngay cả trứng gà cũng rất khó để được ăn. Nhưng điều này sẽ không xảy ra với anh em chúng.
Thịt gà rừng, thịt thỏ hoang, với gà nhà và trứng gà, ngoài ra còn có cá, thịt lợn và những loại thực phẩm khác nữa.
Từ sau khi được sinh ra chúng đã được ăn rất nhiều, nên hai anh em đều có đủ dinh dưỡng thậm chí là thừa. Bởi vì trước đó chúng không hoạt động nhiều như vậy nên tiêu hao rất ít. Sau này chúng biết đi và chạy thì lúc này mới gầy đi một chút.
Nhưng khi đặt chúng cùng với những đứa trẻ khác thì sự khác biệt cũng rất rõ ràng.
Buổi tối hôm nay, Chu Dã phải đi ra ngoài.
Đây là giao dịch đầu tiên sau vụ thu hoạch mùa thu. Nửa đêm trước khi anh ra khỏi cửa còn dặn dò Sư Tử: “Ngoan ngoãn ở nhà trông nhà cẩn thận nhé.”
Sư Tử kêu lên một tiếng giống như nó đang đồng ý với ông chủ của mình.
Chu Dã đẩy xe đạp ra ngoài rồi lập tức xuất phát.
Lần này đến đây giao dịch, người đàn ông bán hàng đã thông báo với anh rằng địa điểm giao dịch lần sau sẽ không phải ở đây, sẽ được thay đổi sang nơi khác.
Anh ta đưa cho Chu Dã một tờ giấy có ghi địa chỉ mới ở trên đó.
Chu Dã vừa nhìn thấy thì lập tức có chút vui vẻ. Bởi vì địa chỉ giao dịch mới này gần hơn rất nhiều so với địa chỉ hiện tại, nên anh có thể tiết kiệm ít nhất khoảng nửa giờ đi lại.
Tất nhiên trên mặt Chu Dã không để lộ ra điều gì. Anh chỉ khẽ gật đầu, rồi sau đó bắt đầu chọn hàng và lấy hàng.
Trước tiên anh chọn xong những đồ dùng mà nhà mình muốn đặt ở chỗ người đàn ông này. Đợi sau khi anh bán hàng xong thì sẽ quay về đây lấy và thanh toán tiền.
Anh chở hai lần hàng hóa đến cho tuyến dưới của mình. Sau khi tiền trao cháo múc, Chu Dã mới quay lại thanh toán tất cả hàng hóa của mình.
Ba mươi cân gạo, mười cân thịt lợn, năm cân thịt bò và một cái đùi dê.
Từ khi có băng tuyết, con đường cung ứng thịt ở bên này thật sự rất phong phú. Không biết rốt cuộc họ nuôi ở chỗ nào?
Ngoài mấy thứ này, tất nhiên còn có cả trứng gà. Đây là thứ đều phải ăn mỗi ngày ở trong nhà, nên chắc chắn không thể thiếu được và anh muốn mang về một giỏ.