Sau khi Đâu Đâu uống xong, Đô Đô lập tức chạy ra bên ngoài, cậu bé cũng theo sau.
Khiến cho Bạch Nguyệt Quý không thể không cảm thán, hai anh em này thật sự tràn đầy tinh lực.
Bức tranh vẽ cha Chu và mẹ Chu được Chu Dã trân quý cầm cất đi, cậu út Cốt ngỏ ý sau khi trở về lập tức phải làm khung để cố định hai bức tranh này lại.
Hai ông bà cũng không ở lại lâu, hôm nay đã ở lại đây một ngày, ngày hôm sau lập tức trở về.
Thậm chí họ còn không cần Chu Dã đưa đi, hai người đi bộ trở về, Chu Dã muốn lấy một ít thịt cho bọn họ mang về, nhưng hai vợ chồng không cần, bảo anh cất đi ăn dần.
Tới bên này ăn của cháu ngoại không ít thứ tốt, thời điểm trở về còn muốn vừa cầm vừa mang, bọn họ không mặt dày như thế.
Sau khi cậu út Cố và mợ út trở về, cuộc sống của Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý lại trở về như trước.
Hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô vẫn ngồi không yên, mà Chu Dã thì phụ trách trông hai anh em Tiểu Bác và Tiểu Viên.
Về phần Bạch Nguyệt Quý, cô phụ trách nấu cơm viết bản thảo, mỗi ngày trôi qua đều an tĩnh và ấm áp.
Nhưng còn chưa được mấy ngày, hôm nay đã có tuyết rơi, lúc chạng vạng tuyết nhỏ bay bay rơi xuống.
Chu Dã lập tức dẫn Đâu Đâu và Đô Đô ra ngoài xem tuyết, chuyện thứ nhất hai anh em làm chính là cho Sư Tử vào trong phòng bếp ngủ, không muốn nó bị lạnh quá mà hỏng mất!
Sau khi để Sư Tử nằm trên đống rơm rạ, còn đắp áo bông dành riêng cho nó lên, Sư Tử liếm liếm tay nhỏ của bọn chúng.
Lúc này Đâu Đâu và Đô Đô mới ra ngoài xem tuyết với cha của bọn chúng, bọn chúng muốn đắp người tuyết: “Chúng ta đắp một người tuyết to thật là to đi, đắp ngay ở cửa!”
“Hiện tại tuyết rơi vẫn ít, chưa đắp được người tuyết, phải đợi đến khi ăn tết tuyết rơi lớn, mới có thể đắp được.” Chu Dã cười nói.
Đâu Đâu và Đô Đô nghe vậy thì gật đầu, bọn chúng biết thời điểm ăn tết đến rất nhanh, hiện tại mọi người đều đang nói đến chuyện ăn tết.
Nhắc tới ăn tết đương nhiên sẽ phải nói đến việc làm thịt lợn: “Cha, chúng con nghe nói năm nay trong đội sẽ làm thịt lợn, đó là cảnh tượng hoành tráng ạ?”
Bọn nhỏ cũng có con đường tin tức, gần nhất chuyện mà bọn chúng thảo luận nhiều nhất chính là chuyện cuối năm làm thịt lợn.
“Đúng vậy, cảnh tượng rất hoành tráng, năm nay có thể đưa các con ra nhìn xem, điều kiện tiên quyết là các con không được ngủ quá giấc.” Chu Dã nói.
“Hoan hô!” Hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô hoan hô, đều rất hào hứng.
Nếu là lúc bình thường, chắc chắn Bạch Nguyệt Quý sẽ không cho phép, hai anh em đều còn nhỏ mà, dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra, quá đáng sợ đúng không?
Chỉ là lần này Bạch Nguyệt Quý cũng không nói gì, bởi vì cô biết, hai anh em sẽ không thể xem được cảnh tượng hoành tráng lúc làm thịt lợn này.
Chớp mắt một cái, ngày mồng tám tháng chạp đã đến.
Mọi người trong thôn đều đang trải qua ngày lễ mồng tám tháng chạp.
Mà chưa đến giữa trưa đã có một tin tức truyền đến.
Nguyên nhân chính là vì cái tin tức này, tất nhiên toàn bộ những việc vui sau đó sẽ bị hủy bỏ.
Vốn dĩ năm nay đại đội còn muốn làm thịt hai con dê để ăn tết, nhưng mà giờ không làm thịt dê, cũng chỉ làm thịt hai con lợn.
Nhưng làm thịt hai con lợn cũng không gây ra động tĩnh lớn gì, chỉ âm thầm làm thịt thôi.
Sau đó gọi mọi người qua đó xếp hàng chia thịt ăn tết, dù sao các đội viên đều vất vả cả một năm rồi, cả năm cũng chỉ ngóng trông lần chia thịt này thôi.
Có điều ngay cả như thế, cũng không biết chuyện đại đội Ngưu Mông làm thịt lợn đã bị người nào ghen ghét đi tố cáo với bên phía lãnh đạo công xã.
Ông đội trưởng bị lãnh đạo công xã gọi qua đó, nhưng lãnh đạo công xã biết ông ấy là ai, cũng không hề trách mắng gì ông cả, chỉ nhắc nhở để ông chú ý hơn một chút.
Sau khi ông đội trưởng từ công xã trở về thì vô cùng tức giận, trực tiếp triệu tập các đội viên đến mở họp nói về chuyện này!
Các đội viên biết chuyện chia thịt của đại đội Ngưu Mông đã bị người ta chơi xấu, ai cũng tức giận và phẫn nộ như thế.
“Trước kia đại đội chúng ta không có người làm mấy chuyện này, nhưng từ khi cái thằng Giang Đại Hổ sinh con trai không có lỗ đít kia bày trò, bây giờ hỏng hết thuần phong mỹ tục rồi!” Có người nổi giận mắng.
Sau này, chuyện Giang Đại Hổ từng có ý đồ xấu với Chu Dã cũng bị truyền ra khắp cả thôn.
Mỗi người đều nói đáng đời anh ta bị người ta vạch trần chuyện của Lý Tiểu Liên, cũng đáng đời anh ta xui xẻo tột cùng!
Nhưng đúng là từ khi Giang Đại Hổ bắt đầu chuyện đi tố cáo mới kéo theo sau đó chính là nhà họ Niên bởi vì chia nhà bại lộ của cải, khiến người ta ghen tị.
Sau nữa là việc anh hai Niên trả thù.
Hiện giờ chính là chuyện trong đội làm thịt lợn!
Trong thôn chỉ có từng ấy người, đương nhiên cũng bị tra ra được.
Là Trương Ma Tử làm!
Trương Ma Tử chính là người sau khi Vương Nhị Anh vào tù thì đã qua sống cùng quả phụ họ Dương, anh ta cũng là em trai của Trương Đại Căn.
Lý do anh ta làm chuyện thiếu đạo đức này đương nhiên là bởi vì anh ta không làm việc nên không được chia một miếng thịt nào, ghen tị đến mức đỏ ngầu cả mắt.
Vì thế nên anh ta đã chạy đi tố cáo!
Bên phía nhà họ Trương bị tức giận gần chết, người trong thôn càng vô cùng chán ghét, Trương Ma Tử gần như trở thành chuột chạy qua đường bị người trong thôn đuổi đánh.