Tất nhiên, Lý Thái Sơn đã nói thật về những gì anh ta nhìn thấy và trải qua ở phương nam. Còn về tiền lương của mình, anh ta nói thẳng là khoảng bốn mươi đồng.
Đây là mức lương phổ biến ở miền Nam.
Anh Dã trả cho những người làm việc dưới trướng mình mức lương đặc biệt cao, lên đến sáu mươi đồng, bao ăn ở.
Nhưng tương ứng với điều đó, anh cũng yêu cầu cao đối với những người làm việc dưới trướng mình.
Bởi vì chế độ lương thưởng tốt, còn được bao ăn ở. Đãi ngộ này thực sự không thể tìm thấy ở nơi thứ hai, vì vậy những người làm việc cho anh thực sự đều rất cố gắng.
Còn Lý Thái Sơn và Cố Quảng Thu thì càng không cần phải nói.
Khi lấy ra số tiền mang về cho gia đình, người trong nhà đều ngỡ ngàng.
Lý Thái Sơn không đưa tiền cho cha mẹ cất giữ, cũng không nói với cha mẹ là bao nhiêu tiền. Anh lấy tiền ra ở trong phòng đếm cùng vợ!
Lần này họ trở về, anh Dã đã thanh toán cho họ, thanh toán toàn bộ tiền lương trước đó một lần.
Họ rời đi vào tháng 5 và trở về vào cuối tháng 10, Chu Dã đã tính cho họ tiền lương năm tháng. Mỗi tháng anh sẽ nói với họ rằng họ được bao nhiêu tiền lương nhưng không phát liền.
Họ cũng không có chỗ để cất giữ nên họ đã gửi nó cho anh Dã.
Lần này họ trở về, anh cũng thanh toán cho họ một lần, năm tháng tiền lương cộng lại gần một nghìn ba trăm đồng.
Vì anh Dã đã nói rằng sẽ tính thêm tiền hoa hồng cho họ. Đây là tiền lương cộng với tiền hoa hồng của hai người, anh thực sự không bạc đãi họ.
Kim Tiểu Linh đếm đi đếm lại, thật sự kinh ngạc.
Nhưng không chỉ có mình cô ấy, Trương Kiều Mai cũng vậy.
Cố Quảng Thu đưa hết tiền cho Trương Kiều Mai, Trương Kiều Mai cầm xấp tiền mười đồng đếm đi đếm lại mấy lần.
Mười tờ mười đồng được rút ra một tờ làm thắt lưng, kẹp chín tờ còn lại, coi như một cọc.
Tổng cộng có mười hai cọc, một nghìn hai trăm đồng, còn lại một số tiền lẻ dư ra sau khi mua vé xe, mua quần áo.
Cũng giống như Kim Tiểu Linh, Trương Kiều Mai cũng kinh ngạc trước số tiền lớn này.
"Hai người làm ăn gì mà trong thời gian ngắn ngủi kiếm được nhiều tiền như vậy?" Cô ấy không nhịn được hỏi.
Cố Quảng Thu liền viết ra cho cô ấy.
Em họ mở cửa hàng ở miền nam, chuyên nhập và bán thiết bị điện tử. Anh ấy và Lý Thái Sơn được tính lương cơ bản và tiền hoa hồng, đây chính là số tiền đó.
Trương Kiều Mai lại hỏi: "Thiết bị điện tử là gì?"
Cố Quảng Thu liền viết ra: Tivi, tủ lạnh, radio bán dẫn, đài cassette, đèn pin, đồng hồ đeo tay...
Trương Kiều Mai đã nghe nói qua một vài thứ nhưng phần lớn là chưa từng nghe đến.
Phải biết rằng cho đến nay, ở đại đội của họ vẫn chưa có điện, mà đại đội của họ còn là đại đội tiên tiến nhất.
Tuy nhiên, Trương Kiều Mai bỏ qua vấn đề này, lại hỏi anh ấy ở đó ăn ở có tốt không?
Cố Quảng Thu cười, giơ cánh tay rắn chắc của mình cho cô ấy xem, nhìn vào cơ bắp này thì biết anh chắn là ấy chắc ăn rất được.
Đừng thấy ở chỗ đó nhập hàng xuất hàng bận rộn nhưng anh ấy và Lý Thái Sơn thích nghi ở đó rất tốt. Bởi vì vốn dĩ làm việc trên đồng ruộng còn lâu mới kiếm được bằng bên kia.
Trương Kiều Mai yên tâm, hỏi anh ấy về lần này có thể ở lại được bao lâu?
Cố Quảng Thu cũng viết ra cho cô ấy xem.
Biết rằng năm nay họ không về ăn Tết, vẫn phải ở lại bên đó làm việc, Trương Kiều Mai nói: "Vậy mấy ngày nay anh nghỉ ngơi cho tốt. Em bảo mẹ làm thị cho anh mấy con gà để bồi bổ."
Nhưng không cần Trương Kiều Mai dặn dò. Lúc con rể quý hóa Cố Quảng Thu này trở về, ngay ngày hôm đó thím Trương đã làm thịt gà hầm gà cho con rể ăn.
Năm nay nhà bà ấy nuôi hơn hai mươi con gà, không cần tiết kiệm, mỗi ngày một con gà trực tiếp làm thịt cho con rể ăn để bồi bổ sức khỏe!
Năm 1979, đại đội Ngưu Mông cũng đã có nhiều thay đổi.
Nhờ chính sách mới, không chỉ có nhà ông Niên dẫn đầu, trực tiếp nhận thầu nhà máy gạch bỏ hoang và vực nó dậy mà mọi người cũng bắt đầu nuôi nhiều gà và lợn hơn.
Đúng vậy, năm nay bắt đầu không nuôi lợn tập thể nữa.
Ngay sau khi Chu Dã dẫn Cố Quảng Thu và Lý Thái Sơn rời đi không lâu, chính sách mới đã được ban hành đến đây.
Lợn mà từng nhà nuôi trước đây không phải là của đại đội sao? Nhưng sau khi nộp đủ tiền mua lợn con cho đại đội, con lợn con đó sẽ thuộc về các thành viên trong đội!
Đây là do ông đội trưởng đến báo cáo với lãnh đạo công xã, lãnh đạo công xã đồng ý mới về thông báo cho mọi người.
Việc tự nuôi lợn được coi là phát triển kinh tế phụ, phù hợp với nội dung hội nghị năm ngày.
Vì vậy, bây giờ hầu như nhà nào cũng nuôi lợn, nhà nào trước đây không nuôi thì sau này cũng nuôi.
Một số người siêng năng còn nuôi thêm gà, vịt, ngỗng.
Ví dụ như mẹ Lý Thái Sơn và Kim Tiểu Linh, hai mẹ con họ không chỉ nuôi ba con lợn mà còn nuôi hơn mười con gà để lấy trứng và hai con ngỗng trắng lớn.
Lần này Lý Thái Sơn về nhà, mẹ và vợ anh ta rất hào phóng, cũng làm thịt gà và xào trứng cho anh ta ăn.
Lý Thái Sơn trở về nhà là trực tiếp biến thành ông lớn.
Hiếm khi được về nhà nghỉ ngơi, anh ta chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn hưởng thụ tình yêu và sự quan tâm của vợ.
Vì vậy, anh ta chẳng làm gì, chỉ làm toàn 'việc lớn'.