Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 75 - Chương 75 - Em Còn Chưa Đánh Răng

Chương 75 - Em Còn Chưa Đánh Răng
Chương 75 - Em Còn Chưa Đánh Răng

“Thịt bò ư?” Bạch Nguyệt Quý vừa thấy chỗ thịt này liền hỏi.

Chu Dã khẽ cười: “Thật không hổ là vợ anh, rất tinh mắt. Đây là thịt bò, anh đặc biệt chọn ra hai miếng, chỗ thịt bò này cũng rất mềm!”

“Sao lại có nhiều như vậy?”

Chu Dã nói: “Cũng không nhiều lắm, chỉ có mười cân thôi.”

Mười cân thịt bò thật sự cũng không ít, Bạch Nguyệt Quý lại nhìn chỗ kẹo sữa: “Không cần mua kẹo sữa, em cũng không phải trẻ con.”

“Mua về cho vợ ăn là được. Kẹo sữa này vị sữa rất đậm, coi như là uống sữa bò đi.” Anh nói xong lại móc tiền trong túi ra: “Anh đều mua đồ nên tiền không kiếm được nhiều.”

Anh mang ra ngoài gần 50 đồng. Lần này anh đi ra ngoài cũng không kiếm được bao nhiêu tiền trở về mà chỉ mang rất nhiều đồ về nhà.

Mười cân thịt bò, năm cân trứng gà, hai cân trứng vịt muối, mấy miếng thịt khô và còn cả những đồ vật khác đều là do anh kiếm được.

“Anh nghỉ ngơi trước đi, em đi hấp bánh hấp.” Bạch Nguyệt Quý muốn ra khỏi giường đất đi làm. Cô không thể để anh bận việc trở về mà một miếng đồ ăn nóng cũng không có được.

“Vợ, em đừng ra khỏi giường đất, anh làm là được.” Chu Dã không đồng ý. Anh thu dọn tất cả những đồ vật có thể cho vào trong ngăn tủ, còn thịt bò tươi và lê trắng đều được bỏ vào lu băng ở sân sau.

Chu Dã ra ngoài rửa nồi nấu nước.

Đợi anh đánh răng rửa mặt xong thì nước sôi. Anh rót nước ấm vào bình nước ở trong nhà, bỏ bánh hấp đã nguội vào trong nồi hấp lên, và cầm một miếng thịt khô cắt một nửa, rồi cũng thả vào hấp luôn, đương nhiên trứng gà cũng cần phải nấu chín.

Sau khi làm xong, anh mới về phòng thì nhìn thấy vợ đang ngồi trên giường đất nhìn anh: “Sao vậy vợ?”

“Cái gì anh cũng không cho em làm.”

Chu Dã cười, đến gần và hôn lên môi cô một cái.

Bạch Nguyệt Quý tức giận liếc nhìn anh một cái: “…… Em còn chưa đánh răng đâu!”

“Anh không chê, vợ anh thật sự rất thơm.” Chu Dã cười và ôm cô vào trong ngực: “Buổi sáng, trời quá lạnh. Em mới tỉnh ngủ không cần ra ngoài làm việc. Anh thuận tay làm đều giống nhau cả.”

Bạch Nguyệt Quý nhìn anh, nói: “Anh không sợ sẽ khiến em sinh ra tính ham ăn lười làm sao?”

“Lười một chút thì có sao đâu? Lười biếng là có phúc, hơn nữa có anh chăm sóc thì vợ của Chu Dã anh lười biếng như thế nào cũng đều' không quan trọng.” Chu Dã vung tay lên, nói.

Bạch Nguyệt Quý: “……” Có lời nói vừa rồi của anh, dù cô có lười biếng cũng cảm thấy có chút yên tâm thoải mái.

Chỉ có thể nói, anh chồng thô lỗ này nhà cô thật sự không hề che đậy hình tượng nuông chiều vợ!

Bánh hấp đã được hấp xong, ăn cùng với thịt lợn muối hấp cùng rất là ngon.

Sau khi ăn sáng, Chu Dã đi ngủ bù, còn Bạch Nguyệt Quý bắt đầu viết cuốn sách mới.

Dù cuốn sách cô viết có được duyệt hay không, cô vẫn muốn theo đuổi con đường này.

Cô không thể để Chu Dã gánh vác mọi thứ một mình. Mặc dù gã đàn ông thô lỗ này thực sự rất yêu thương cô, nhưng chính vì vậy, cô cũng muốn cố gắng hết sức, không muốn trở thành gánh nặng của anh.

Đặc biệt là khi đứa con của họ sắp ra đời.

Chỉ dựa vào một mình Chu Dã, mặc dù anh thực sự rất xuất sắc nhưng có lẽ cô vẫn không thể sống được cuộc sống mà cô muốn.

Yêu cầu của cô cũng không cao nhưng hàng ngày phải có trứng ăn chứ? Thịt không cần ăn thường xuyên nhưng ăn ba hoặc lăm bữa một tháng cũng không quá đáng chứ?

Từ kinh nghiệm của cô trong thời gian qua, nếu cô phải sống như người dân trong thôn, cả năm chưa chắc đã được ăn thịt một lần, thì có lẽ cô sẽ không chịu được.

Ngoài ra còn có một số thứ khác, chẳng hạn như các loại rong biển, tôm khô, sữa mạch nha, kẹo sữa và sữa bột.

Vì vậy, chỉ dựa vào một mình Chu Dã thì không được.

Lúc đầu cô chỉ nghĩ thử một lần xem sao, nhưng bây giờ xem ra, con đường gửi bản thảo của cô là con đường bắt buộc phải đi rồi.

Bạch Nguyệt Quý viết được một lúc thì cảm thấy bụng hơi đói...

Cô không nhịn được cúi xuống nhìn bụng mình. Sáng nay cô đã ăn hết ba cái bánh hấp. Chu Dã chỉ ăn một miếng nhỏ, còn lại đều vào bụng cô, kết quả chỉ sau một tiếng, cô lại đói rồi sao?

Bạch Nguyệt Quý không có cách nào khác, đành đứng dậy ra ngoài lấy khoai lang trong nồi, cũng là khoai lang đã được hấp sáng nay.

Sau khi ăn hai củ khoai lang thì thấy đỡ hơn một chút, cô bắt đầu tiếp tục viết bản thảo.

Viết được khoảng nửa tiếng, cô mới dừng lại ra ngoài nhìn ngó xung quanh. Nhưng nói thật, chẳng có gì hay ho cả, chỉ thấy một màu trắng xóa, cũng thấy được khói bay lên từ ống khói của những nhà khác, ngoài ra thì không có gì khác.

Bạch Nguyệt Quý hơi thèm ăn, cô phát hiện ra sau khi mang thai thì cô thực sự rất dễ bị thèm ăn.

Bình Luận (0)
Comment