Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 91 - Chương 91 - Bà Lý, Cao Thủ Đỡ Đẻ

Chương 91 - Bà Lý, Cao Thủ Đỡ Đẻ
Chương 91 - Bà Lý, Cao Thủ Đỡ Đẻ

Trương Kiều Mai đang đứng bên cạnh nghe, những thứ này cũng có thể giúp cô ấy tham khảo.

"Khi chị mang thai Mãn Khố, lúc năm tháng bụng chỉ là một khối nhỏ." Chị Lý nói.

"Chị cũng vậy, đến tháng sáu mới bắt đầu to hơn một chút." Chị Đại Sơn không nhịn được nói theo, càng nói càng thấy không ổn: "Kiều Mai, em đi canh cửa. Nguyệt Quý, em cởi áo khoác ra cho bọn chị xem nào?"

Trương Kiều Mai thấy vậy liền ra cửa canh chừng. Chị Lý và chị Đại Sơn vén áo của Bạch Nguyệt Quý lên nhìn. Dù chỉ là vén áo, nhưng bụng cô cũng quá to rồi.

"Thật sự là năm tháng hả?" Hai người lại hỏi.

"Vâng ạ." Bạch Nguyệt Quý gật đầu.

Chị Đại Sơn và chị Lý không nhịn được nhìn nhau, đều cảm thấy hơi lo lắng, trong mắt chỉ có một thông điệp: Bụng năm tháng đã lớn như vậy, sau này biết sinh thế nào đây?

Bạch Nguyệt Quý cũng nhìn thấy biểu cảm của họ, tim cô đập thình thịch, cô hỏi: "Có phải là do... em ăn quá nhiều không?"

"Em thật sự phải ăn ít lại." Chị Lý kéo áo lại cho cô.

"Em có gọi bà Lý qua xem chưa?" Chị Đại Sơn hỏi.

"Bà Lý là ai?" Bạch Nguyệt Quý không biết.

Chị Lý nói: "Là bà nội của Lý Thái Sơn, hầu hết trẻ con trong thôn chúng ta đều do bà ấy đỡ đẻ, Mãn Thương Mãn Khố cũng vậy."

Chị Đại Sơn tiếp lời: "Mấy đứa nhà chị cũng vậy, không nói mấy đứa nhỏ này. Hình như ngay cả Phong Thu, Đại Sơn còn cả Kiều Mai cũng đều do bà ấy đỡ đẻ, đúng không?"

"Đúng." Trương Kiều Mai, người trong cuộc, gật đầu, đáp: "Nếu trong thôn có nhà nào sinh con, bình thường đều phải mời bà ấy qua."

"Không chỉ ở thôn chúng ta mà ở các thôn khác, nếu có ai sinh khó đều phải lặn lội đường xa đi bằng xe lừa đến mời bà ấy. Năm ngoái, không phải ở đại đội Đại Hà có một người sinh khó sao? Hai bà đỡ đều bó tay, đành lặn lội đường xa mời bà Lý đến, trước là cho nằm ổ rồi lại đỡ đẻ, cuối cùng mẹ tròn con vuông. Nghe nói nhà đó là năm đời độc đinh nên nhất định phải cho bà Lý một phong bao lì xì năm đồng!" Chị Đại Sơn nói.

Có rất nhiều truyền thuyết liên quan đến bà Lý, nhưng cuối cùng đều rút ra được một kết luận, bà cụ này là một cao thủ đỡ đẻ.

Ít nhất trong nhiều năm làm nghề, bà ấy chưa từng để xảy ra một tai nạn ngoài ý muốn nào.

Bạch Nguyệt Quý không thể chờ đến hết năm, bụng cô quá lớn khiến cô có hơi lo lắng, dù cô đã rất kiềm chế việc ăn uống nhưng nó vẫn lớn rất nhanh.

Hôm nay, chị Lý và chị Đại Sơn nhìn thấy cái bụng tròn vo như quả bóng của cô, rõ ràng đều bị sốc, hỏi đi hỏi lại cô xem có nhớ đúng là năm tháng hay không?

Vì vậy khi về nhà với Chu Dã, Bạch Nguyệt Quý liền nói: "Anh biết bà Lý đỡ đẻ không?"

"Biết chứ, anh đã đi chào hỏi bà ấy rồi. Đến lúc đó anh sẽ tìm bà ấy đỡ đẻ cho em." Sao Chu Dã có thể không chuẩn bị trước? Anh đã đi chào hỏi từ sớm rồi.

Bạch Nguyệt Quý nói: "Anh đi mời bà ấy đến xem thử bụng của em đi."

"Sao vậy, em không thoải mái à?" Chu Dã nhìn thấy sắc mặt vợ có hơi khó coi, trong lòng liền căng thẳng.

"Không, bụng em quá lớn. Chị Đại Sơn và chị Lý bảo em tìm bà Lý xem sao."

Đương nhiên Chu Dã nghe theo ý vợ, cũng không thèm để ý đến chuyện hiện tại đang là năm mới, phạm đại kỵ gì đó, không thấy vợ anh cũng bị dọa sợ rồi sao?

Anh đỡ vợ mình lên giường, nói: "Vợ, em nghỉ ngơi một lát. Anh đi mời bà ấy đến ngay!"

Vào ngày cuối năm, Chu Dã đã mời bà Lý đến nhà.

Trên đường đi, bà Lý hỏi thăm tình hình của Bạch Nguyệt Quý, nghĩ bụng đang là dịp cuối năm mà còn mời bà ấy đến nhà xem, chẳng lẽ là có vấn đề gì à?

Đương nhiên Chu Dã không dám giấu giếm. Ngay cả bản thân anh cũng là do bà Lý đỡ đẻ nên anh đều nói thật: “Bụng quá lớn, bọn chị Lý nói bụng vợ cháu lớn như bụng họ vào lúc bảy tháng, nhưng bây giờ vợ cháu chỉ mới năm tháng mà thôi.”

Bà Lý lại hỏi thêm một số triệu chứng khác, Chu Dã đều trả lời một cách thành thật. Bà Lý có kinh nghiệm phong phú đã có manh mối trong lòng, đợi đến khi nhìn bụng của Bạch Nguyệt Quý, bà ấy đã xác định được.

Bạch Nguyệt Quý nhìn bà cụ mặt mũi hiền lành kia, nói: “Bà Lý ơi, có phải là bụng cháu hơi lớn không ạ?”

“Không lớn, cũng đừng lo lắng, không có vấn đề gì to tát cả. Tuy nhiên vẫn nên ăn ít lại nhưng vẫn phải đảm bảo dinh dưỡng cho con. Mỗi bữa chỉ ăn no bảy phần. Những lúc khác nếu đói bụng thì cũng chỉ ăn no khoảng bốn, năm phần thôi. Không cần để bản thân bị đói.” Bà Lý nói.

“Chắc là cháu đã bị thừa dinh dưỡng rồi phải không ạ?” Bạch Nguyệt Quý không nhịn được, nói: “Chị Sơn và chị Lý đều nói bụng cháu to như bụng họ vào lúc bảy tháng, nhưng bây giờ cháu cũng mới được năm tháng thôi.”

“Đúng đấy bà Lý, bà nhất định phải xem kỹ cho vợ cháu. Đúng là bụng cô ấy có hơi to thật.” Chu Dã vội vàng nói.

Bình Luận (0)
Comment