Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 99 - Chương 99 - Cơ Hội Chỉ Dành Cho Những Người Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng

Chương 99 - Cơ Hội Chỉ Dành Cho Những Người Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng
Chương 99 - Cơ Hội Chỉ Dành Cho Những Người Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng

Sau này khi kỳ thi tuyển sinh đại học được khôi phục, đại đội Ngưu Mông có ba người một bước lên mây.

Ngoài Đặng Tường Kiệt và Dương Nhược Tình ra thì chính là người thanh niên trí thức Đổng Kiến này.

Mà Đổng Kiến - người sau này trở nên thành công và giàu có rồi lại dấn thân vào con đường chính trị đã trở thành một cán bộ vô cùng thanh liêm và lương thiện, đến mức nhà nhà đều biết, chỉ có điều không biết anh ta đã động chạm đến ai mà lại bị người ta liên kết lại tố cáo.

Nhưng làm sao nhà nước lại để một vị cán bộ tốt yêu dân như con chịu oan uổng chứ? Sau khi điều tra rõ lý lịch của Đổng Kiến, họ cũng điều tra những người có liên quan đến anh ta nhưng không hề phát hiện ra bất cứ vết nhơ nào.

Anh ta chưa từng lấy một cây kim một sợi chỉ nào của quần chúng nhân dân.

“Có thời gian thì anh qua lại nhiều với anh Đổng, sẽ chẳng thiệt đâu.” Bạch Nguyệt Quý nghĩ đến đây, liền nói với Chu Dã.

Sau này tám chín phần mười là Chu Dã sẽ theo con đường kinh doanh, với tính tình của anh thì không thể ngồi yên được, nhất định anh sẽ là một trong số những người đón hướng gió mà cất cánh đầu tiên.

Chu Dã cười, “Anh thấy Đổng Kiến cũng là một người rất tốt, nếu có cơ hội, nhất định anh ta sẽ đi trước người khác.”

“Anh đánh giá cao anh ta như vậy à?” Bạch Nguyệt Quý nhướng mày.

Chu Dã cười, “Đây không phải là điều mà vợ vẫn hay nói đó sao, cơ hội chỉ dành cho những người đã chuẩn bị sẵn sàng, và anh ta luôn luôn chuẩn bị sẵn sàng.”

Sau ngày mười lăm tháng giêng âm lịch, mùi vị năm mới thực sự đã biến mất, mặc dù thời tiết vẫn còn rất lạnh, hôm qua vẫn có tuyết rơi, nhưng mấy người đàn ông đã cùng nhau bắt đầu lên kế hoạch canh tác năm nay.

Năm nay Chu Dã cũng tính làm ruộng, không phải là tập trung với nhau sao, thế là anh lôi kéo Cố Quảng Thu tới cùng.

Trong khi nói chuyện, họ liền nói về năm con lợn mà họ nuôi trong đội.

Bởi vì được chăm sóc chú đáo, cả năm con lợn đều không có vấn đề gì, dù sao chúng cũng được mua bằng tiền của cả đội, mỗi con đều rất là quý giá.

Trông rất là thích mắt, con nào con nấy đều béo tốt.

“Tôi xem rồi, nếu đủ lương thực thì có lẽ cuối năm nay sẽ giết mổ, tôi có hỏi cha tôi rồi, nếu chúng đều đủ tiêu chuẩn giết mổ thì chúng ta có thể để lại một con để chia cho các thành viên trong đội.” Lý Đại Hải nói.

Đây là anh trai của Lý Đại Sơn, đều là con trai của ông đội trưởng, đồng thời cũng được công nhận là ứng cử viên cho chức đội trưởng nhiệm kỳ sau.

Các thành viên trong đội rất tin tưởng vào cách làm việc và tính cách của Lý Đại Hải, bởi vì họ đều ở cùng một thôn, sao trong lòng mọi người lại không rõ ai là người như thế nào chứ?

Lý Đại Hải quả nhiên rất tốt.

Lý Phong Thu nói: “Nếu có thể chia thịt, thế thì dựa vào cái gì để chia?”

“Chắc chắn là dựa vào công điểm rồi, tôi nghe nói các đại đội khác nuôi lợn đến cuối năm chia thịt thì đều chia theo công điểm!” Trương Đại Căn tiếp lời.

Đây không phải là lần đầu tiên đại đội Ngưu Mông bọn họ nuôi lợn, trong lăm năm đầu cũng từng nuôi rồi, nhưng tất cả lợn nuôi được đều phải nộp lên trên theo nhiệm vụ, các đội viên hoàn toàn chưa được ăn một miếng thịt nào, cho nên tất cả đều không hứng thú với việc nuôi lợn này.

Họ nuôi không được tận tâm, cho nên lợn lớn rất chậm, một con lợn mà phải nuôi đến hai ba năm mới đủ tiêu chuẩn giết mổ, giữa chừng mà chăm sóc không cẩn thận thì còn có thể bị bệnh rồi chết.

Ngoài ra, sau này lương thực khan hiếm, đến người còn chẳng ăn đủ no thì nói gì đến nuôi lợn, thế là việc nuôi lợn đành bị gác lại.

Nhiều năm trôi qua lần này lại nuôi, các đội viên đã nhiệt tình hơn trước, chủ yếu là do điều kiện của đại đội Ngưu Mông đã tốt hơn, bọn họ không những có thể hoàn thành nhiệm vụ nộp lợn lên mà còn có thể để tăng thu nhập.

Chắc chắn là họ cũng trông mong có thể được ăn thịt.

Bọn họ cũng đã hỏi thăm, khi chia thịt thì sẽ chia theo công điểm.

Chu Dã vừa nghe bọn họ nói vậy, anh nghĩ rằng quyết định năm nay đi làm việc thật sự không vô ích, lúc này phải cố gắng kiếm công điểm để được chia thịt lợn, nhưng anh phải làm thế nào đây?

Sau khi nói xong chuyện cuối năm sẽ chia thịt lợn, Lý Đại Sơn liền chuyển đề tài tới Chu Dã, “Chu Dã, tôi nghe nói vợ cậu mang thai đôi à?”

Lời này vừa nói ra, những người khác đều đưa mắt nhìn về phía Chu Dã.

Chu Dã cười cười, “Bà Lý đã nói thì hẳn là không sai được.”

Lý Thái Sơn ngồi ngay bên cạnh anh, nói: “Bà của tôi là người chuyên đỡ đẻ đã nhiều năm, có ai ngồi đây không được bà tôi đỡ ra đời? Bà đã nói là thai đôi thì chắc chắn sẽ không sai đâu.”

Lời này có hơi tâng bốc, nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, cho dù là Lý Phong Thu, hay là Lý Đại Hải Lý Đại Sơn Trương Đại Căn thì cũng đều do bà Lý đỡ đẻ chào đời.

Bình Luận (0)
Comment