Triển Minh Chiêu trợn to hai mắt: "Ba, ba lê?"
Cố Thịnh nhịn cười: "Chị cậu nói không sai."
Triển Ngải Bình: "Em xem, anh rể em cũng rất ủng hộ, thi vào đoàn văn công đi."
Triển Minh Chiêu: "Em không đi, đánh chết em cũng không đi, em muốn ở lại nơi này làm thanh niên trí thức."
Triển Ngải Bình khoát tay: "Cố Lão Ngũ, dạy dỗ nó giúp em!"
"Anh đi dạy võ cho nó đi."
Cố Thịnh dẫn Triển Minh Chiêu đi, Triển Ngải Bình bảo anh dạy Triển Minh Chiêu một vài chiêu phòng thân, bất kể lúc nào, đều phải học cách bảo vệ mình, cô và Cố Thịnh đánh nhau từ nhỏ tới lớn, càng là người biết đánh nhau, càng sẽ biết bảo vệ bản thân.
Trong lòng Triển Ngải Bình biết không thể để cho cậu ở lại chỗ này, tiếp tục ở lại đây, đám oanh oanh yến yến kia đều nuôi thành "cá mập lớn", không có chuyện cũng phải có chuyện, cậu muốn có quan hệ nam nữ thuần khiết, lỡ như bị người ta tóm lên giường…
Triển Ngải Bình xoa nhẹ mi tâm, đau đầu.
Đoàn văn công ít nhất quản lý nghiêm ngặt, sẽ không gây ra chuyện quá đáng, em trai cô như vậy, sau này chớ bị nữ binh hung dữ nào để ý tới.
Triển Ngải Bình và Cố Thịnh ở lại một ngày, ngày hôm sau đi nhờ xe trở về, lúc bọn họ tới bao lớn bao nhỏ, lúc trở về vẫn bao lớn bao nhỏ, thậm chí nhiều hơn…
Bởi vì em trai cô là kẻ được vạn người mê, là bạn của phái nữ, rất nhiều người tặng đồ cho cô, hơn nữa còn là cố nhét, ném vào người cô rồi bỏ chạy, trong đó có các loại sản vật núi rừng và hoa quả khô, ví dụ như mấy loại nấm, cũng không thiếu trái cây và lá trà.
"Trà này là trà ngon, là em trai em nhét vào hay là người ta nhét?" Triển Ngải Bình cầm lên một lá trà ngửi thử, là trà Phổ Nhĩ thượng hạng.
Cố Thịnh ở bên cạnh nói: "Không biết, đồ nhiều quá loạn."
Triển Ngải Bình cười: "Anh cảm thấy hai ta như đến đòi tiền không? Lại mang nhiều đồ về như thế."
Cố Thịnh: "… Em thích uống trà hả? Bên đồng đội anh còn có thể đưa tới ——"
"Không không không, cũng không phải." Triển Ngải Bình ngửi thử, trà này quả thật không tệ, sau khi về làm ít hồng trà, dùng để làm trà sữa cũng khá ngon, ở đây nhiều trâu, rất nhiều sữa trâu, sữa của bò sữa bình thường với sữa trâu, vị sữa đậm hơn, mùi sữa nồng nặc, cũng tanh hơn chút.
Cô và Cố Thịnh cũng không phải người kiên trì thưởng trà, bọn họ uống trà, gần như là trâu gặm mẫu đơn, cho dù là trà tốt thì cũng uống không ra vị gì.
Triển Ngải Bình rất thích vị sữa, cô càng thích uống trà sữa hơn trà, cô định kiếm ít sữa trâu, nấu uống không tệ, dùng để nấu trà sữa cũng khá ngon, nếu phải nói thì dùng trà này làm trà sữa cũng rất phung phí của trời.
Vừa nghĩ tới ăn, tư duy của cô không nhịn được khuếch tán, hành lá cải xanh trồng trong vườn cũng có thể trồng thêm ít mai quế có thể ăn, cũng có thể nói là nguyệt quý, ở nước ngoài, tường vi, mai quế, nguyệt quý đều gọi là hoa hồng, mà ở trong nước thì lại chia ra tường vi, mai quế, nguyệt quý, trên thực tế chúng nó thuộc về cùng một loài, có thể chiết cành, giống như quả quýt, quả cam, quả bưởi đều có thể chiết cành, để trên một cái cây đồng thời mọc ra quả quýt quả bưởi quả cam.
Hoa hồng bán trong tiệm hoa trên thực tế đều là hoa nguyệt quý, rất nhiều nguyệt quý có thể ăn được, nguyệt quý và hoa hồng không phân rõ, nhưng chúng nó đều là hoa.
Triển Ngải Bình rất thích trồng nguyệt quý, không chỉ bởi vì hoa nguyệt quý đẹp, màu sắc nhiều, chủng loại nhiều, quan trọng hơn là ——hoa nguyệt quý nở hoa hằng tháng, một năm bốn mùa nó đều có thể nở hoa.
Cô là người không có kiên trì, trước đây thậm chí còn có tiếng là sát thủ thực vật, cũng từng nhất thời trồng hoa ăn thịt thịnh hành nhất, nhưng trồng hoa ăn thịt thật không có cảm giác thành công, nuôi đến nuôi đi cảm giác vẫn như vậy.
Mà nguyệt quý thì khác, gieo xuống một hạt giống nguyệt quý nhỏ, nó rất nhanh sẽ có thể trổ nụ hoa, thông qua chiết nhánh giâm cành, rất nhanh sẽ có thể biến thành một mầm cây. Loài cây này mọc nhanh, chăm chỉ nở hoa, nguyệt quý giống như rau hẹ, nở một đợt sống một đợt, rồi lại mọc một vụ nối tiếp một vụ, chỉ cần lần nào cũng cắt tỉa sau khi ra hoa, không tốn thời gian dài mà đã mọc ra cành mới, lại lần nữa nở hoa.
Nguyệt quý xinh đẹp như thế, vậy mà lại lớn nhanh giống như rau hẹ, nói đến cũng thực sự làm người thổn thức.
Đương nhiên, cũng chính bởi vì vậy mới có thể để cửa hàng bán hoa.
Bởi vì nó rất chăm chỉ nở hoa, vì thế lúc trồng nguyệt quý cũng rất dễ có cảm giác thành công của người làm vườn.
Có điều trồng nguyệt quý cũng có rất nhiều kiểu phiền phức, nguyệt quý yếu ớt, phải chăm bẵm từ từ, có mấy người trồng nguyệt quý biến mình thành người nuôi nhện đỏ thâm niên.
Nhện đỏ là giống sâu bệnh thường gặp lúc làm vườn, rất nhiều người làm vườn tự giễu: "Nuôi cái gì cũng không được, nhưng nuôi nhện đỏ thì chúng tôi là dân chuyên".