Bận rộn đến giữa trưa, Tần Diễm Phương quả nhiên đến gọi cô cùng ăn cơm, "Bác sĩ Triển, tôi sắp nấu cơm xong rồi."
Cô ấy nấu cơm trước cửa nhà, lúc cần thì lấy bếp, nồi chén ra.
Lúc này bác sĩ Châu chạy tới, "Hai cô, ở chung à, cùng đến nhà tôi ăn đi, nhiệt liệt chào mừng bác sĩ Triển đến bệnh viện chúng ta."
Bác sĩ Châu Trung Hoa thấy bác sĩ Triển mới tới cũng bắt đầu quét dọn vệ sinh thì vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ Triển Ngải Bình muốn ở lại bệnh viện thị trấn thật sao?
—— Cô còn thuận tiện sửa luôn nóc nhà của bọn họ.
Thật là mất mặt cho mấy bác sĩ nam mà.
Bác sĩ Châu làm ở khoa xương Đông y cũng có chút danh tiếng quanh đây, vợ ông ta làm ở cung tiêu xã, đứa nhỏ thì đi học, điều kiện gia đình nhà ông ta xem như rất tốt, không giàu nhưng trong nhà đủ ăn, cũng thoải mái gọi hai người đến ăn một bữa cơm.
Những người khác trong bệnh viện, có vài người ăn rồi, có vài người thì đi khám bệnh, vài người thì không đi làm mà trở về quê nhà gần đó, không nhất định mỗi ngày đều ở lại trong bệnh viện.
Nhà họ Châu đặt một cái bàn trước nhà, vợ Châu Trung Hoa - Mạnh Tiểu Vân có ở nhà, bà ta đi làm ở cung tiêu xã, buổi trưa trở về ăn cơm, là một thím hơi mập, mặt tròn tròn, cười lên vô cùng hiền lành, chỉ là Mạnh Tiểu Vân nhìn thấy Triển Ngải Bình, thấy cô xinh đẹp, lão Châu nhà mình còn mời cô ăn cơm, trong lòng không nhịn được thì thầm.
Bà ta trừng Châu Trung Hoa một cái, Châu Trung Hoa cười cười: "Bà phải cảm ơn bác sĩ Triển người ta đã sửa nóc nhà giúp bà, lúc trước bà lải nhải lâu như vậy."
"Hả? Sửa nóc nhà cho tôi?" Mạnh Tiểu Vân trợn mắt ngoác mồm, sửa nóc nhà? Cô gái xinh đẹp thon gầy trước mắt này? Lừa người khác chứ gì?
"Mấy người đừng liên hợp lại lừa tôi?" Mạnh Tiểu Vân nhìn về phía Tần Diễm Phương, Tần Diễm Phương gật đầu: "Tôi còn ở dưới truyền ngói nữa."
"Thật sao? Vậy thật là quá tốt rồi, vốn tôi còn muốn tự sửa, đến thang tôi cũng mượn rồi ——"
Chu Trung Hoa chế giễu bà ta: "Với cân nặng của bà, nhà chúng ta nhà sâp mất."
Mấy người đều nở nụ cười, Mạnh Tiểu Vân cũng cười, sửa được nóc nhà, trong lòng bà ta cũng vui vẻ, bác sĩ Châu tiếp tục nói: "Bà vừa khéo không cần làm chuyện này, cảm ơn Tiểu Triển là được."
"Đúng vậy, phải cảm ơn bác sĩ Triển người ta."
Mạnh Tiểu Vân bưng mấy món ăn tới, một món cá hấp, một món măng chua xào thịt, một món hành lá trộn đậu hũ với thêm một món gừng cay ướp. Tần Diễm Phương cũng mang món mình nấu tới, một món canh chua bí đỏ, còn có củ cải muối.
Châu Trung Hoa vừa thấy món ăn của cô ấy, vô cùng ghét bỏ: "Tần Diễm phương, cô nói xem sau này làm sao cô lấy được chồng, mỗi ngày đều nấu canh chua bí đỏ, cô cũng không ăn ngán à?"
Tần Diễm Phương còn chưa kết hôn, cô ấy ở một mình, ở phương diện ăn uống vô cùng tùy tiện, mỗi ngày chỉ ăn bí đỏ luộc, cách làm món canh chua bí đỏ này vô cùng đơn giản, chỉ cần dùng nước luộc bí đỏ, bí đỏ cắt càng to càng tốt, thêm vào giấm trắng với gừng nấu chung, thế là nấu xong một món ăn một cách dễ dàng, lại ăn kèm củ cải muối, tạm xong một bữa.
Bí đỏ còn có thể để rất lâu, vô cùng bớt việc, thỉnh thoảng lại xào ít cải xanh với thịt, ăn như thế sống qua ngày.
"Anh đừng có chê, canh bí đỏ của tôi rất ngon, bác sĩ Triển, đến uống chén canh bí đỏ của tôi đi, bác sĩ Châu, nếu như anh chê thì anh đừng uống."
Tần Diễm Phương múc một chén canh bí đỏ cho Triển Ngải Bình, Triển Ngải Bình nếm thử, phát hiện vị canh chua bí đỏ này khá ngon, có một vị chua ngọt đặc biệt, bí đỏ mềm, ăn vào mang theo vị gừng, mặt khác có màu nước canh vàng nhạt, bí đỏ có màu thiên về màu của vỏ cam, màu sáng, cực kỳ kích thích vị giác.
Triển Ngải Bình nói: "Mùi vị thật không tệ."
Bốn người đều uống một chén canh bí đỏ, Mạnh Tiểu Vân ở bên cạnh nói: "Đương nhiên, ngày nào người ta cũng nấu món này, cũng sắp nấu thành tinh rồi."
Tần Diễm Phương cười ha ha, hiển nhiên vô cùng đắc ý: "Vị khá ngon, tôi nấu một món là đủ rồi."
Triển Ngải Bình: "…"
Đột nhiên cô cảm thấy cõi đời này vẫn có khá nhiều người thần kỳ, giống như cô có thể ăn cà rốt một tháng liền, Cố Thịnh có thể ăn khoai tây một tháng, Tần Diễm Phương có thể ăn bí đỏ một tháng.
Mọi người lúc bấy giờ đều sống cuộc sống khốn khổ, nào có nguyên liệu nấu ăn phong phú như sau này.