Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 127 - Chương 127. Cố Tiểu Muội 4

Chương 127. Cố Tiểu Muội 4 Chương 127. Cố Tiểu Muội 4

Nuôi heo không dễ dàng, chỉ sợ chưa chờ đến xuất chuồng đã ốm chết, heo không còn.

Tôn Đại Cường chỉ vào một con heo nái nói: "Con heo này mới vừa sinh con, không đủ sữa, e là không nuôi nổi mấy con heo con khác, đại đội trưởng nói để bệnh viện ôm hai con, xem có thể nuôi sống hay không, cẩn thận một chút, con heo này dữ lắm đấy."

Đại đội bọn họ nuôi vài loại heo, trong đó có một loại heo đen bản địa, là heo rừng tạp giao với heo nhà nuôi sinh ra, tính cách vừa hung tàn vừa ngang ngược, loại heo rừng này ở trên núi bình thường gặp người là cắn, dù cho bị nuôi nhốt, tính tình cũng rất cứng đầu, còn có con cắn nát hàng rào bỏ chạy.

Có điều chất lượng thịt của loại heo đen này rất tốt, mùi vị tươi ngon, béo mà không ngấy.

Con heo nái sinh con chính là heo đen, tính tình cứng đầu, lúc trước cắn hàng rào đi ra ngoài hai lần, lúc mới vừa sinh con cực kì hung dữ, bảo vệ con, không cho người ta tới gần, nhưng sữa của nó lại không đủ, heo con có được tính cách ngang ngược giống nó. Hai con heo con khá lợi hại ăn đến to mẩy, còn vài con khác đã gầy sắp chết đói.

Hầu hạ heo nái sinh sản chính là công việc kinh hồn bạt vía, vừa sợ heo nái không cẩn thận đè chết heo con, vừa sợ không nuôi nổi heo con.

Bác sĩ Châu nói với Triển Ngải Bình: "Heo này là heo tốt, thịt ăn ngon, heo nái trong bệnh viện chúng ta còn chút sữa."

Ông ta ra hiệu một ánh mắt cho Triển Ngải Bình: Giống heo tốt, nếu như nuôi sống được thì đúng là đi dạo mua đồ cổ, nhặt được món hời.

"Tiểu Triển, cô có công việc tốn sức rồi."

Triển Ngải Bình: "Cảm ơn bác sĩ Châu tín nhiệm."

Hóa ra là dẫn cô đến "lãnh heo".

Trong đội Tôn Đại Cường cũng không hào phóng như vậy, chỉ đưa hai con heo gầy nhất cho hai người bọn họ: "Hai con này, đợi lát nữa ôm ra."

"Phải cẩn thận heo nái một chút."

Triển Ngải Bình ở bên cạnh nói: "Sữa không đủ, có thể thúc sữa cho heo nái."

Bác sĩ Châu nói: "Mọi người không đủ ăn, đâu còn có đồ cho heo thúc sữa."

"Ở đây không phải dùng rễ hoa mẫu đơn đã héo đun nước thúc sữa sao, nếu không thì trộn chung với thức ăn cho heo rồi cho heo nái ăn thử xem." Triển Ngải Bình hình như từng nghe tới biện pháp này.

Tôn Đại Cường: "… Cách này có thể được không?"

Bác sĩ Châu: "Nếu không thì thử xem, bác sĩ Triển là nữ, cô ấy khá am hiểu phụ khoa."

Triển Ngải Bình: "…?"

Phụ khoa?!!!

Triển Ngải Bình thuận tiện quảng cáo: "Đúng vậy, tôi biết phụ khoa, phụ nữ trong thôn sinh con hoặc là có vài bệnh vặt khác có thể tới tìm tôi."

Tôn Đại Cường: "…"

Mấy người tụ lại cùng nhau thử thúc sữa cho heo nái, may là thúc thành công thật, lượng sữa của heo nái tăng lên, Triển Ngải Bình cũng có thể tiếp xúc với người trong thôn nhiều hơn.

"Ra sữa, ra sữa rồi!"

"Tay chân nhẹ chút."

….

Lúc này tuy rằng nuôi heo rất tỉ mỉ, nhưng phương thức nuôi dưỡng quả thực thô sơ, Triển Ngải Bình từng đọc một vài phương pháp nuôi heo khoa học, bèn giao lưu học tập với cán bộ trong thôn.

Thanh danh của cô cũng truyền ra ngoài, thậm chí còn có người tìm cô chữa bệnh cho trâu, hai con trâu cái này bị viêm tuyến vú, Triển Ngải Bình vốn muốn từ chối nhưng cô lại thèm sữa trâu.

Cô nói bác sĩ Châu đa tài đa nghệ, trên thực tế cô cũng giống vậy. Trước đây cô từng xem không ít sách liên quan tới thú y, rất nhiều thuốc bắc cũng có thể dùng trên súc vật, trước đây vì mở rộng tri thức, Triển Ngải Bình từng xem không ít.

Triển Ngải Bình xuống thôn chữa bệnh cho trâu cái, đến trong chuồng trâu thì phát hiện nhiệt độ của con trâu này tăng cao toả nhiệt, toàn thân không quá bình thường, con mắt đỏ lên, sữa phân bố không đồng đều. Triển Ngải Bình kiểm tra toàn thân cho con trâu, xác định là viêm tuyến vú, dựa theo tình huống thực tế, kê hoa kim ngân, bồ công anh, cam thảo vân vân, đổ cho trâu uống, lại bảo mọi người xoa bóp cho trâu, tiêm nước cho trâu bị bệnh, tiến hành đồng bộ, hai ba ngày sau, trâu cái từ từ khôi phục bình thường.

Biết Triển Ngải Bình thích uống sữa trâu, công xã bên kia còn biếu sữa trâu mấy lần.

"Cảm ơn bác sĩ Triển."

"Cảm ơn bác sĩ Triển…"

Hao con heo đen lúc trước cũng nuôi trong chuồng heo ở bệnh viện, sống sót khoẻ mạnh. Người trong thôn đưa ít thịt khô, còn lên núi tiện tay đào dương xỉ cho cô.

Thông qua giao lưu với thôn dân mấy ngày nay, Triển Ngải Bình học được không ít ngôn ngữ địa phương, nơi đây có nhiều ngôn ngữ địa phương, dân bản xứ có thể nghe hiểu tiếng phổ thông, dù sao mỗi ngày trong công xã đều bật phát thanh, nhưng người ngoài chưa chắc sẽ nghe hiểu được lời nói của dân bản xứ.

Triển Ngải Bình vốn đã hiểu không ít ngôn ngữ địa phương nơi này, hiện tại thì càng quen thuộc, bây giờ cô đi trên trấn, đến đồng ruộng, cũng không ít người quen cô, chào hỏi cô, gọi cô một tiếng: "Bác sĩ Triển."

—— Tuy rằng phương pháp này không đúng lắm, nhưng cô tạm thời sáp nhập vào quần chúng.

Bình Luận (0)
Comment