Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 132 - Chương 132. Nói Thật 2

Chương 132. Nói thật 2 Chương 132. Nói thật 2

Cố Thịnh lại gắp miếng thịt kho tàu vào trong chén cho vợ mình, "Được thôi, để nó ăn, ngược lại nó cũng khó có cơ hội nếm thử tay nghề của vợ anh."

Cố Tương Nghi: "…" Người này thật muốn ăn đòn mà!

"Chị Bình Bình là chị dâu ruột của em!"

Cố Thịnh: "Nếu không có anh, cô ấy có thể trở thành chị dâu em à?"

Triển Ngải Bình gắp một đũa đồ ăn cho anh: "Ăn của anh đi, đừng đấu võ mồm nữa."

Cố Thịnh nở nụ cười, đàng hoàng nói: "Anh nghe vợ anh."

Cố Tương Nghi: "…"

Lúc trước người nói chắc như đinh đóng cột là muốn dạy dỗ chị Bình Bình thật ngoan ngoãn là ai?

Mà người trước mắt này là ai?

Ăn cơm xong, Cố Thịnh thu dọn chén đũa, Triển Ngải Bình lau bàn. Cố Thịnh đi rửa chén, chỉ có mình Cố Tương Nghi không có việc để làm, rốt cục có chút tự giác bản thân là khách.

Cố Tương Nghi nhìn chị dâu mình lại nhìn anh trai mình, trong lòng cô ấy đau buồn một trận, không cần hỏi nhiều, giữa lông mày hai người toát ra sự thân mật và hiểu ngầm, hoàn toàn loại trừ cô ấy ở bên ngoài, giống như là đang nói cô ấy là một kẻ dư thừa.

Hâm mộ chết mất!

Cố Tương Nghi nghĩ thầm: Mình muốn biến thành anh trai mình, mình cũng muốn cưới một người vợ xinh đẹp, biết nấu ăn, biết chữa bệnh!

—— Bọn họ còn là thanh mai trúc mã! Là đối tượng được quốc gia bố trí!

Cố Tương Nghi kéo ghế nhỏ đến trước mắt Cố Thịnh nhìn anh rửa chén, lông mày tuấn tú của Cố Thịnh nhíu một cái: "Làm sao? Em hâm mộ hả? Em tới rửa chén đi."

Cố Tương Nghi: "… Anh à, mỗi ngày anh ở nhà đều rửa chén sao? Sao anh lại trưng ra bản mặt huấn luyện viên lạnh lẽo, làm ra việc hiền huệ như vậy, hình như anh còn rửa rất sạch sẽ nữa đó."

Cố Thịnh lạnh lùng nói: "Chị dâu em nấu ăn, anh rửa chén, phân chia hợp lý."

"Em nghe nói rất nhiều nam quân nhân ở nhà như làm ông chủ, lẽ nào anh không có dã tâm đó sao?"

Cố Thịnh quay đầu lại nói với bên ngoài: "Vợ, tới bắt người, nơi này có tên phản đồ, ác ý kích động cách mạng ——"

"Anh!" Cố Tương Nghi gọi anh một tiếng: "Sao tính nết anh giống cha thế."

Ở bên ngoài uy phong lẫm liệt, ở trước mặt vợ thì sợ sệt muốn chết.

"Trên không kỷ cương dưới ắt loạn." Mặt Cố Thịnh không chút thay đổi nói: "Bây giờ biết anh thiên vị đến mức nào rồi sao?"

"Đều là cha em mở ra một khởi đầu tốt."

Cố Tương Nghi: "… Cha em chẳng lẽ không phải cha anh?"

Triển Ngải Bình thu dọn đơn giản kệ bếp xong xuôi, cô lại đây rửa tay, nghe vậy nói: "Anh em hai người đang đặt điều gì em đó?"

Cố Tương Nghi cáo trạng: "Chị dâu, giờ em rất đố kị với anh ấy, anh ấy được hời còn ra vẻ, nếu anh ấy nói nữa, em sẽ không nhịn được cầm súng nước bắn anh ấy mất, chị dâu, chị còn nhớ khi còn bé, chị dẫn em cầm súng nước bắn anh ấy không?"

Triển Ngải Bình: "…"

Cố Thịnh: "Giờ chị dâu em theo anh rồi."

Cố Tương Nghi đe dọa nói: "Cha em nói rồi, bảo em vừa đến nhà anh chị nhất định phải lập tức gọi điện thoại cho ông ấy, giờ hai người nói đi, hai người muốn em nói dối hay là nói thật."

"Đồng chí Triển Ngải Bình không cần nói chuyện, đồng chí Cố Thịnh em nhắc nhở anh trước, giờ em hâm mộ muốn chết, nếu như cha em biết càng thêm hâm mộ chết anh, em chỉ dám cầm súng nước bắn anh, còn cha em chắc chắn muốn bóp chết anh!"

"Anh chơi cái trò muốn phô trương trước tiên phải kiềm nén này thật điêu luyện, đều là người nhà họ Cố nhưng gạt chúng em ăn ngon mặc đẹp! Anh là tội nhân của nhà họ Cố! Anh phản bội chúng em sống những ngày tháng tốt đẹp trước!"

Ngẫm lại bốn anh trai độc thân của cô ấy, Cố Tương Nghi lại cảm thấy chua xót muốn rớt nước mắt, một mình anh năm trải qua cuộc sống hạnh phúc ôm vợ ấm áp ngọt ngào, mà bọn họ vẫn là bốn tên độc thân.

Cái tên này còn cực kỳ biết âm thầm làm giàu, ở trước mặt cha đẻ giả vờ giả vịt, lừa bọn họ cho là anh trải qua tháng ngày "ngọn lửa chiến tranh ngập trời".

Cố Thịnh: "Bớt xem tranh liên hoàn chút đi, lấy đồ ra."

Triển Ngải Bình: "…" Có hơi muốn ăn đòn rồi.

Cố Tương Nghi mất hết niềm tin móc ra một bức thư dày cho Triển Ngải Bình: "Em không cho anh, em cho chị dâu em."

"Anh trải qua tháng ngày ăn ngon mặc đẹp, chúng em còn phải bỏ tiền cho anh, chúc mừng anh tân hôn, giờ trái tim em gái anh rất đau." Cố Tương Nghi cảm thấy mình không nên tới đây, con sói đuôi to giả bộ kia làm hại bọn họ cho là anh sống cuộc sống khổ cực, cũng không nhịn được thêm "mấy phần" đồng tình.

"Cha mẹ lấy rất nhiều phiếu vải cho chị dâu, không phải may quần áo cho anh mà là cho chị dâu Bình Bình may quần áo!"

Lúc này tâm trạng của Cố Thịnh rất tốt, anh cười nói với Triển Ngải Bình: "Vợ, em nhìn đi, cái này mới gọi là âm thầm giàu to."

Cố Tương Nghi: "…."

Cố Thịnh cười nhạo cô: "Tiểu Muội, sau này có lẽ em không kiếm được người chồng như anh đâu, không phải em thích cái tên bác sĩ họ Ngô kia à, còn ngàn dặm xa xôi tới đây vì cậu ta, vậy thì em rất thảm."

"Sau này cậu ta không nộp tiền lương, cơm nước do em nấu, chén thì để em rửa, kể cả quét nhà… Tất cả việc nhà đều là em làm."

Bình Luận (0)
Comment