Cố Thịnh đi đăng ký cho vợ mình, một bác sĩ nam biết chuyện xông ra, nhỏ giọng nói với anh: "Từ trước đến giờ không nghĩ tới cậu còn là kẻ si tình."
Cố Thịnh mê mang: Kẻ si tình?
"Khá lắm."
Bác sĩ nam nói xong, mang theo nụ cười ám muội rời đi.
Cố Thịnh lại tìm người hỏi thăm một chút, vì sao mình nhận được cái mác "kẻ si tình", thế mới biết là chuyện tốt Cố Tương Nghi làm ra.
Triển Ngải Bình đi làm kiểm tra, Cố Thịnh bệ vệ ngồi ở bên ngoài chờ đợi, trong lòng suy nghĩ làm sao xử lý con nhỏ Cố Tương Nghi.
Con nhóc này không cần anh chủ động tìm, tự nó tìm tới. Cố Tương Nghi mặc quần áo y tá, vội vàng chạy tới, vừa thấy anh thì hưng phấn: "Anh, anh dẫn chị dâu đến thăm em hả, sao không nói sớm một tiếng."
"Bớt dát vàng lên mặt mình đi, không phải tới thăm em."
Cố Tương Nghi bĩu môi: "Vậy các anh tới làm chi?"
"Em sắp làm cô rồi."
"Thật à!!!!!" Cố Tương Nghi suýt nữa đã kêu to, nghĩ thầm nơi này là bệnh viện, không thể lớn tiếng ồn ào, cô ấy che kín miệng mình, trời ạ, cô ấy sắp làm cô, cô ấy sắp có cháu gái nhỏ cháu trai nhỏ rồi.
"Em thật sự sắp làm cô rồi, em thật sự sắp làm cô rồi, em thật sự sắp làm cô rồi…" Hiện giờ Cố Tương Nghi còn kích động hơn người cha ruột Cố Thịnh, cô ấy mỏi mắt chờ mong nhìn chằm chằm cửa lớn đóng chặt.
Chị Bình Bình có con, có lẽ cha mẹ cô ấy cũng không tin, bọn họ sắp có cháu trai cháu gái rồi.
"Trước tiên em đừng kích động." Cố Thịnh nhắc nhở cô ấy: "Sau này đừng ở bên ngoài phá hoại danh tiếng của anh em nữa."
Cố Tương Nghi: "Em nào có."
Cố Thịnh đen mặt lại nói: "Kẻ si tình."
Cố Tương Nghi: "Chẳng lẽ không đúng sao?"
"Sau này bớt ở bên ngoài nói chuyện của anh trai chị dâu em, đừng quá khếch đại." Ngược lại Cố Thịnh cũng không ngại mình bị nói thành gì, chỉ là không thích tình cảm của mình và vợ trở thành chuyện phiếm trong lúc rảnh rỗi của người khác, không chừng có người còn muốn cầm kính viễn vọng để nghiên cứu bọn họ.
Cho dù muốn nói, cũng là anh tự mình nói, sao có thể tùy ý để con nhóc này thêm mắm dặm muối.
"Biết rồi biết rồi." Cố Tương Nghi có chút chột dạ, "Anh, anh đừng đen mặt nữa, chờ chị dâu đi ra sẽ hù bé cưng mất."
So với mấy người anh lớn, trên thực tế cô ấy vẫn sợ anh năm gần tuổi mình nhất, anh cả, anh hai lớn tuổi hơn cô ấy rất nhiều, đối xử với cô ấy rất ôn hòa, săn sóc, mà anh năm cô ấy, chưa bao giờ biết khách sáo với cô ấy, lúc mặt lạnh vô cùng đáng sợ.
Đừng thấy cô ấy dám ồn ào ở trước mặt Cố Thịnh, tất cả đều là cáo mượn oai hùm, bởi vì Triển Ngải Bình ở đây, cô ấy mới dám.
Khi còn bé cô ấy cũng chỉ dám chó cậy gần "Bình" gọi anh là "chị năm", nếu Triển Ngải Bình không ở đó, cô ấy đơn độc ở trước mặt Cố Thịnh chính là một con chuột con, không dám kêu to.
Đây cũng là nguyên nhân hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn yên tâm đưa cô ấy tới, cũng chỉ có Cố Thịnh mới có thể trị được cô ấy, có anh, cô ấy không dám không nghe.
-- May là người anh cưới chính là chị Bình Bình.
Cố Tiểu Muội còn có thể tiếp tục chó cậy gần "Bình".
Cô ấy không hề muốn ở riêng với Cố Thịnh chút nào.
Triển Ngải Bình kiểm tra đi ra, Cố Tương Nghi kích động nghênh đón, Cố Thịnh kéo quần áo sau lưng cô ấy, vô tình kéo cô ấy ra sau, tự mình tiến lên đỡ vợ.
"Tiểu Muội, em cũng tới à?" Triển Ngải Bình nhìn Cố Tương Nghi cười, thấy dáng vẻ y tá của cô ấy, càng nhìn càng thoả mãn.
"Chị Bình Bình! Em sắp làm cô rồi." Cố Tương Nghi kích động đến nổi mặt đỏ lên, cô ấy còn kích động giống như "cha đứa nhỏ" hơn người cha ruột nào đó.
Cố Tương Nghi thật sự kích động, mấy anh trai của cô ấy cũng không kết hôn, cô ấy vẫn luôn là người nhỏ nhất nhà họ Cố, bây giờ có thêm cháu trai cháu gái, cô ấy cuối cùng cũng không phải người nhỏ nhất nhà họ Cố rồi.
Chờ kết quả ra, ba người tụ lại cùng nhau xem hình siêu âm B, còn thật sự là sinh đôi, hai túi thai, nhà Triển Ngải Bình không có gen sinh đôi, cô nhìn chằm chằm Cố Thịnh, nhớ anh còn có hai người anh sinh đôi.
Sẽ không phải thực sự là miệng quạ đen của anh một lời thành sấm chứ.
Cố Tương Nghi cực kỳ kích động: "Hai đứa hai đứa, em sắp có hai đứa cháu, nghĩ tới một đôi song sinh long phượng, lần này cháu gái cháu trai đều có rồi."
Cố Thịnh quả thực không nghĩ tới một lần còn có thể có hai đứa, anh rút tấm siêu âm B, đẩy Cố Tương Nghi ra, "Anh mới là cha ruột đứa nhỏ."
Hai vợ chồng bọn họ tụ lại cùng nhau từ từ xem.
"Thật nhỏ mọn." Cố Tương Nghi chậc chậc một tiếng: "Em còn là cô ruột đây."
"Lần này có thể coi như náo nhiệt rồi." Triển Ngải Bình cũng không nghĩ tới sẽ mang thai đôi, bất kể là thai long phượng hay là hai nam hai nữ, cảm giác đều sẽ… Vô cùng ồn ào.
Ba người đều bị tin tức sinh đôi khiến cho mê sảng.