Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 160 - Chương 160. Tìm Hiểu Khoa Học 2

Chương 160. Tìm hiểu khoa học 2 Chương 160. Tìm hiểu khoa học 2

Ở nơi đây, lời đồn nổi lên bốn phía, chờ Triển Ngải Bình trở lại nơi đóng quân, ngược lại ở đây vẫn chưa có những tin đồn liên quan tới cô, cô ở trong sân cho gà ăn, trong đầu suy ngẫm kế hoạch, mặt trời còn chưa xuống núi, Cố Thịnh đã chạy về, trên đầu anh toàn là mồ hôi, quần áo cũng ướt đẫm.

Vào lúc này, nhiệt độ ban ngày vượt qua 30 độ, hơi nóng.

Cố Thịnh gọi cô một tiếng, trở lại trong phòng tu từng ngụm từng ngụm nước, anh cởi nút áo trước ngực ra, một khoảng ngực lớn lõa lồ, cơ bắp sung huyết phồng lên, dáng vẻ mồ hôi nhễ nhại như thế ngược lại có vẻ cực kỳ khí khái, tràn đầy hơi thở nam tính.

Đoán chừng tà ma gì cũng không dám tới gần người tràn trề dương khí như thế.

Đương nhiên, cũng có thể sẽ có tin đồn nói cô gả cho Cố Thịnh chính là vì hấp thụ tinh khí của anh, ngoại trừ nhau thai, còn muốn dựa vào tinh khí trên người anh để duy trì sắc đẹp trên gương mặt.

Triển Ngải Bình bị ý nghĩ của mình làm cho bối rối một hồi: "…"

Cô nghĩ thầm mình động não quá đà rồi.

Triển Ngải Bình đi tới bên cạnh anh, lau mồ hôi cho anh. Cố Thịnh cười sáp lại, hôn lên gương mặt cô, trên mặt Triển Ngải Bình cũng mang theo cụ cười, bị hơi nóng từ trên người anh tỏa ra, nhiễm phải một tầng đỏ ửng.

Cô vỗ một cái ở trên gương mặt tuấn tú của Cố Thịnh: "Làm gì vậy?"

"Mới vừa thi chạy vũ trang 5 km với người ta."

Triển Ngải Bình hiếu kỳ nói: "Thắng hay thua."

"Thắng."

"Lợi hại lợi hại, anh nhanh đi tắm rửa đi, đừng để bị cảm lạnh, đổi bộ quần áo khô." Triển Ngải Bình cởi áo giúp anh, lại không nhịn được bóp mấy cái trên cơ lưng anh, trơn tuồn tuột, cảm giác rất thoải mái.

Cố Thịnh bị cô bóp, hơi ngứa ngáy: "Em làm gì thế?"

Triển Ngải Bình mỉm cười: "Em đang hấp thụ tinh khí, anh có hiểu hay không?"

Vợ của anh đã bị người ta đồn thành yêu tinh, không hít một chút tinh khí thực sự là có lỗi với lời đồn này.

Cố Thịnh sửng sốt một lúc: "…"

Tinh khí?

Cố Thịnh bật cười, lập tức phản ứng lại, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô, mặt Triển Ngải Bình bất giác đỏ lên, đẩy anh đi tắm.

Cố Thịnh tắm rửa xong thay bộ quần áo khác, Triển Ngải Bình ngồi ở trên ghế nhặt rau rửa rau, bây giờ cuộc sống trong nhà, hai người đổi cho nhau, biến thành Triển Ngải Bình chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn trước, Cố Thịnh thì xào rau.

Tắm xong, Cố Thịnh đổi bộ quần áo khô đi tới, dễ dàng ôm lấy cô, để cho cô ngồi ở trên đùi của mình, nhận công việc trong tay Triển Ngải Bình.

Triển Ngải Bình luôn cảm thấy anh ôm mình đơn giản giống như ôm một gốc cải trắng, rất vững vàng, làm cho cô cảm giác mình rất nhẹ, chỉ là cô không quen cảm giác mất trọng lực mất khống chế này lắm.

Được người ta ôm vào trong ngực, thật giống như toàn thân toàn tâm đều giao cho anh.

Mà Cố Thịnh lại thích ôm cô như thế, chết cũng không hối cải, trước khi chưa kiểm tra ra có thai, anh đã thích ôm ngang cô như vậy, đặt cô ở trong lòng ôm đủ kiểu, ban đêm cũng vậy. Sau khi biết mình sắp làm cha, càng thêm nghiêm trọng, anh dính chặt, cực kỳ thích ôm cô, mỗi ngày đều ước lượng xem có phải cô nặng hơn một chút hay không.

Khi Triển Ngải Bình hơi di chuyển vị trí trên đùi anh, lại cảm nhận được một loại uy hiếp khác thường: "… Anh muốn làm gì?"

Cố Thịnh cười nhẹ, nói ở bên tai cô: "Cho em hấp thụ tinh khí."

Triển Ngải Bình: "… Anh còn đùa, anh không biết đâu, vợ của anh đã bị đồn thành là yêu quái tới từ thành phố rồi."

Cố Thịnh kinh ngạc: "Chuyên hấp thụ tinh khí đàn ông?"

Mặt Triển Ngải Bình không chút thay đổi nói: "Đúng vậy, em ăn nhau thai, em còn chuyên hấp thụ tinh khí đàn ông để duy trì vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn này của em."

"Nếu không thì anh lấy bức ảnh lúc trước của em để người ta xem? Người ta bảo đảm không tin."

"Đừng nghĩ tới mấy ý xấu đó." Triển Ngải Bình lạnh lùng nói: "Đồng chí Cố, anh đừng đánh giá thấp trí tưởng tượng của nhân dân, nói không chừng trên người em lại thêm một tin đồn nữa, nói em biết phép thuật, nam hóa nữ, hấp thụ tinh khí, còn ăn nhau thai."

Cố Thịnh: "… Là anh đánh giá thấp trí tưởng tượng của em."

"Ai con mẹ nó đồn mấy thứ này vậy?" Cố Thịnh cau mày, giữa hai lông mày sinh ra lệ khí.

Dù là ai nghe thấy vợ mình bị đồn như vậy cũng sẽ giận dữ không thôi.

"Anh đừng tức giận, em chỉ nói giỡn cho anh nghe thôi, em có cách xử lý, anh cũng đừng coi thường em." Triển Ngải Bình tựa ở trên người anh, giữa cô và Cố Thịnh có một sự hiểu ngầm đặc biệt, đó chính là tin tưởng đối phương, không xem nhẹ lẫn nhau.

Nếu không phải như vậy, ngày đó lúc cô mới tới gặp phải chuyện như ở trạm xe lửa, Cố Thịnh cũng không coi cô là một cô gái yếu đuối an ủi cô, mà là cho cô một ngón tay cái.

Cố Thịnh chậc chậc hai tiếng: "Em đó, nếu như bị lời đồn làm tức giận đến muốn khóc thì có thể nhào vào ngực anh khóc, anh không chê cười em đâu."

"Em mới không thèm tức giận, tức giận với loại tin đồn hoang đường này hoàn toàn không đáng." Tay phải của Triển Ngải Bình nhẹ nhàng xoa bụng mình.

Bình Luận (0)
Comment