Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 177 - Chương 177. Thành Công Rồi 5

Chương 177. Thành công rồi 5 Chương 177. Thành công rồi 5

Thực tế tướng mạo của Tần Diễm Phương xuất sắc hơn một chút, nhưng vẻ ngoài của chị gái cô ấy càng khiến người ta dễ chịu, thoải mái, như là đóa hoa sen thanh cao trong làn nước.

"Để hai chị em chúng nó cùng gả tới huyện hưởng phúc, nó còn không đồng ý, chị gái này, chị khuyên nhủ cô ấy đi."

Mạnh Tiểu Vân: "Rốt cuộc làm sao vậy?"

"Chúng tôi cũng tìm một mối hôn nhân cho chị gái cô ấy, con trai của lãnh đạo nhỏ trong nhà xưởng huyện, chờ chị gái cô ấy gả qua, hai chị em bọn họ đều có thể sắp xếp đến nhà xưởng làm việc, Diễm Phương à, cháu với chị gái cháu suy nghĩ kỹ, hai chị em các cháu qua đó, có thể đón cả mẹ cháu với em trai cháu đến thành phố luôn…" Đối với bọn họ mà nói, thị trấn đã là một địa phương lớn rồi.

Trương Xảo Muội dương dương tự đắc nói, bà ta cảm thấy hai chị em nhà họ Tần nhất định sẽ đồng ý, cũng là nhà họ Tần chó ngáp phải ruồi, không nghĩ tới hai vợ chồng lãnh đạo nhìn trúng Tần Lan Phương, cảm thấy cô ấy nhìn trông rất thoải mái, thành thật, đi đứng không tiện, để ở nhà hầu hạ chồng cũng vừa vặn, chạy cũng chạy không thoát.

Lãnh đạo ấy nói rồi, nếu như hôn sự này thành, còn giúp Tiểu Viễn nhà bọn họ giải quyết vấn đề điều động công việc, đến lúc đó hai nhà bọn họ ở thị trấn, tương lai đều trải qua thật tốt đẹp.

Đây rõ ràng là vẹn toàn đôi bên thế mà Tần Diễm Phương còn không đồng ý.

"Chị gái, chị nói có đúng không?"

Mạnh Tiểu Vân vừa nghe lời này, bà ta không trực tiếp mở miệng, đến ngay cả kẻ ngu cũng nghe ra cõi đời này có thể có loại chuyện tốt thế sao?

Con trai nhà lãnh đạo này chắc chắn có gì đó.

Tần Diễm Phương tức giận đến con mắt đỏ lên, cô ấy không nhìn Trương Xảo Muội mà nhìn chằm chằm bạn trai cô ấy, Trương Viễn, cô ấy và Trương Viễn quen nhau rất nhiều năm, từ cấp ba hai người đã quen nhau, sau đó cùng học trường trung cấp, lúc đi học thì yêu nhau, đến bây giờ đi làm: "Tám năm, tám năm rồi, tôi mắt mờ mới coi trọng cái thứ như anh!"

"Cút, cả nhà mấy người đều cút hết cho tôi." Tần Diễm Phương tức giận đến mức tay run lên, cô ấy hận không thể cầm chổi đuổi bọn họ ra ngoài.

Trương Xảo Muội liếc mắt ra hiệu cho Trương Viễn, ý bảo anh ta đừng nói chuyện, "Tiểu Tần à, cháu suy nghĩ tình huống nhà cháu đi, nghĩ tới tình huống của chị cháu, với điều kiện này của chị cháu, lại không thể sinh con, gả cho con trai lãnh đạo cũng khá tốt, nhà chồng chắc chắn sẽ không bạc đãi cô ấy."

Vẻ mặt Tần Lan Phương vô cùng sốt ruột, cô ấy lo lắng nhìn em gái, tiến lên phía trước nói: "Nếu không thì chị ——"

Gả là được rồi.

"Chị đừng nói chuyện, Bình Bình, cô ngăn cản chị ấy cho tôi." Tần Diễm Phương tóm lấy cây chổi kế bên, bay thẳng đến quất Trương Xảo Muội. Trương Xảo Muội bất thình lình bị cô ấy đánh trúng mặt, bị cây chổi đánh tới chảy máu.

"Con mẹ nó con gái bà mới phải gả cho kẻ ngu si, nhà bà tự song hỉ lâm môn đi!"

Tần Diễm Phương hận tới cực điểm, người nhà họ Trương nói muốn kết hôn với cô ấy cũng được, nhưng chị gái cô ấy nhất định phải theo gả qua, còn phải gả cho một kẻ ngu si.

Thế mà, tên khốn kiếp Trương Viễn kia lại đồng ý!

Còn khuyên cô ấy, như vậy bọn họ đều có thể trải qua "cuộc sống tốt đẹp", cuộc sống tốt đẹp con mẹ nhà anh ta.

"Chị dám đánh mẹ tôi!" Em trai Trương Viễn - Trương Thành đứng ở bên cạnh, cậu nhóc mập đột nhiên đâm vào Tần Lan Phương. Tần Lan Phương sợ hết hồn, Triển Ngải Bình dùng một tay đỡ cô ấy, một tay khác thuận lợi tóm lấy cây gậy của cô ấy, "rầm" một tiếng đánh vào trên bắp chân Trương Thành, cậu ta ngã xuống đất, nước mắt nước mũi đều chảy ra vì đau đớn.

Trương Xảo Muội thấy thế, bà ta cũng tức tới đỏ bừng: "Cả nhà mấy người toàn đồ điên, kẻ điên gả cho kẻ ngu si rất vừa vặn!"

"Phi!" Tần Diễm Phương phun một ngụm nước bọt lên mặt bà ta.

"Bà tưởng chị gái tôi không có đối tượng sao? Chị gái tôi có người thích, người ta là đoàn trưởng đấy, là sĩ quan, bà là cái thá gì? Bảo con gái bà gả kẻ ngu si đi."

Tần Lan Phương nghe cô ấy nói như thế, sắc mặt lập tức trắng bệch, môi cô ấy run lên.

Trương Xảo Muội giống như nghe thấy chuyện cười: "Chị gái cháu như vậy, chị gái cháu là người què, còn không sinh được con, đoàn trưởng nào cưới cô ta? Đoàn trưởng của đoàn vệ sinh hả?"

Bà ta nhận định Tần Diễm Phương đang nói dối, nếu như Tần Lan Phương thật sự có đối tượng tốt, còn kéo dài tới hiện tại mới nói?

Nhất định là đang ăn nói linh tinh!

"Đoàn trưởng, đoàn trưởng Khương - Khương Duệ, người ta đang là cán bộ cấp đoàn."

Trương Xảo Muội ngây ngẩn cả người, Tần Diễm phương cũng ngây ngẩn cả người, Tần Lan Phương thì lại choáng váng, người chung quanh đều ngơ ngác, toàn bộ nhìn về phía người nói câu này, Triển Ngải Bình.

Triển Ngải Bình nói: "Cũng đúng lúc, hôm nay tôi cũng đến làm mai cho nhà các cô ấy, chuyện tốt của chị gái cô ấy và đoàn trưởng Khương sắp tới rồi."

Trưởng Xảo Muội nói: "Cô là ai?"

"Bác sĩ Triển, từng nghe nói tới chưa?"

Bình Luận (0)
Comment