Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 178 - Chương 178. Thành Công Rồi 6

Chương 178. Thành công rồi 6 Chương 178. Thành công rồi 6

Mấy người Trương Xảo Muội đúng là từng nghe nói tới bác sĩ Triển, người nổi tiếng của thị trấn, gần đây được đều tuyên truyền khắp nơi, học lực cao, biết khoa học, nữ quân y xuất ngũ, còn là vợ của một sĩ quan.

Cô nói chắc như đinh đóng cột, khiến Trương Xảo Muội hơi không dám chắc.

Lẽ nào thật sự có đoàn trưởng Khương gì đó?

"Ơ, chị gái cháu thật sự có một đối tượng tốt à, sao không nói sớm với bọn dì?" Trương Xảo Muội cười ha ha: "Vậy bọn dì sẽ chờ, nếu chị cháu thật sự có thể gả cho đoàn trưởng, vậy hai nhà chúng ta vẫn tiếp tục kết thông gia."

"Tiểu Tần à, hai chị em các cháu tỉnh táo chút đi, đây rõ ràng là một chuyện tốt, song hỉ lâm môn."

"Nếu như không gả được cho đoàn trưởng, gả cho con trai lãnh đạo cũng được,

chúng ta cùng đến thị trấn sinh sống, đầu óc đừng chập mạch nữa, chị cháu phải đi hưởng phúc." Trương Xảo Muội cũng không muốn làm căng với chị em nhà họ Tần, bà ta còn ngóng trông Tần Lan Phương có thể gả cho kẻ ngu si, đổi lợi ích cho nhà bọn họ.

"Chờ cháu nghĩ thông suốt, cháu hãy gọi điện thoại cho Tiểu Viễn, hôm nay tâm trạng cháu kích động, bọn dì cũng không trách cháu, người nhà họ Trương bọn dì đều là người thấu tình đạt lý." Chờ cô ấy bước vào cửa lại chậm rãi trừng trị cô ấy sau.

Lúc Trương Viễn đi, nhìn Tần Diễm Phương: "Phương Phương, anh hi vọng em có thể suy xét nhiều hơn vì hai chúng ta…"

"Tình cảm tám năm của chúng ta không phải dễ dàng có thể buông bỏ."

"Em coi như… Thỏa hiệp một lần vì anh đi."

Tần Diễm Phương liếc nhìn anh ta: "Cút, anh cút cho tôi! Đừng để tôi gặp lại anh."

Người nhà họ Trương đi rồi, trước khi đi Trương Xảo Muội quay đầu nở nụ cười, bởi vì bà ta biết, hai chị em nhà họ Tần nhất định sẽ đồng ý.

Vừa nãy chị gái rõ ràng đã động tâm, nào có đoàn trưởng Khương gì, nhất định là gạt người.

Chỉ cần Tần Lan Phương đồng ý gả cho kẻ ngu si, cứ để hai chị em các cô đắc ý trước đi.

Tần Diễm Phương đặt cây chổi xuống, cô ấy xoa mũi, hít hai hơi thật sâu, "Bác sĩ Châu, anh cũng đừng ép tôi lập gia đình, tôi nhìn lầm người, sau này tôi cứ ở bệnh viện, tôi cũng không đi đâu, tôi còn muốn chờ phân nhà."

Bác sĩ Châu gật gù: "Đúng đúng đúng, chờ sau này phân nhà lầu!"

Mạnh Tiểu Vân lại thở dài một hơi, chuyện như vậy không phân biệt được đúng sai, kỳ thực… Từ góc độ mà Tần Diễm Phương, chị gái què của cô ấy đồng gả cho kẻ ngu si trái lại đối với nàng mà nói là việc tốt.

Người đàn ông kia mặc dù là kẻ ngu si, nhưng cha mẹ anh ta không phải là lãnh đạo sao? Đến lúc đó đón cả nhà các cô ấy đến sống trong thị trấn, Tần Diễm Phương có thể gả cho bạn trai mình, chị gái anh trai đều ở bên.

Từ một ý nghĩa nào đó, quả thật là mọi người cùng vui, chỉ có điều, Tần Diễm Phương không qua được lằn ranh trong lòng.

Mạnh Tiểu Vân nháy mắt ra hiệu với bác sĩ Châu, bảo ông ta đừng nói nữa, chuyện như vậy không phải người ngoài bọn họ có thể nói mò, chỉ sợ hôm nay Tần Diễm Phương không đồng ý, ngày mai… Lại thay đổi suy nghĩ.

Tần Diễm Phương quay đầu, cô ấy không nhìn Tần Lan Phương mà trên mặt lộ ra một nụ cười, nhìn về phía Triển Ngải Bình: "Bác sĩ Triển, vừa nãy cảm ơn cô, hai ta tâm ý tương thông, phối hợp với tôi."

Vừa nãy cô ấy thuận miệng nói ra những lời kia cũng may có Triển Ngải Bình tiếp lời thay cô ấy.

Triển Ngải Bình: "Tôi không có phối hợp, tôi chỉ nói sự thật."

"Cái gì?" Tần Diễm Phương sửng sốt, Tần Lan Phương ở bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn về phía Triển Ngải Bình.

"Đoàn trưởng Khương, đúng là có người này, tôi cũng quả thật được anh ta tìm đến làm bà mai, tác hợp với chị gái cô." Triển Ngải Bình cũng không chơi cái trò úp úp mở mở, cô nói thẳng ra.

Tần Diễm Phương nhìn về phía Tần Lan Phương: "Là đoàn trưởng Khương kia?"

Tần Diễm Phương chỉ biết có một người như vậy, còn không biết tên thật của anh ta.

Tần Lan Phương do dự gật gật đầu.

Tần Lan Phương và đoàn trưởng Khương quen nhau nhiều năm, lâu đến mức khi đoàn trưởng Khương còn là một chiến sĩ nhỏ, từng xin nước uống ở nhà cô ấy, khi đó quan hệ của hai người chỉ là người xa lạ.

Sau đó cách mấy năm lại gặp mặt, anh ta đã được đề bạt, người vợ đầu của anh ta cũng không còn, tóc vừa trọc vừa bạc, bọn họ gặp nhau rồi chỉ nói hai câu.

Hai năm qua thỉnh thoảng lại gặp nhau, nói hai câu.

Tần Lan Phương còn chỉ phương pháp trị hói đầu ở nông thôn cho anh ta, anh ta nói dùng cách của cô ấy đỉnh đầu vẫn không mọc tóc, hỏi cô ấy có còn cách nào khác hay không…

Đoàn trưởng Khương còn nói đùa với cô ấy, nói đầu anh ta không mọc tóc, bị người ta ghét bỏ, không tìm được vợ, hỏi cô ấy có nguyện ý gả cho anh ta hay không.

Bình Luận (0)
Comment