Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 202 - Chương 202. Áo Bông Nhỏ 2

Chương 202. Áo bông nhỏ 2 Chương 202. Áo bông nhỏ 2

Châm kim xong, Triển Ngải Bình mang tới một gói thuốc, về nơi đóng quân cùng hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn. Tần Anh ở trên xe không nhịn được nói suốt một đường: "Hình như là có chút hiệu quả, giờ trong miệng em toàn vị cay đắng."

Cố Trạch Ngạn: "Nếm ra vị đắng tính là chuyện tốt gì."

Triển Ngải Bình cười: "Mẹ, mẹ trở về nếm thử món Cố Thịnh nấu đi."

"Được, con ruột nấu thức ăn, mẹ phải ăn nhiều một chút."

Cố Trạch Ngạn rên một tiếng: "Đàn ông nhà họ Cố chúng ta chưa bao giờ có khát vọng ăn uống quá nặng."

Tần Anh: "Vậy anh làm gì không thích ăn món em nấu?"

Cố Trạch Ngạn: "… Đã có nhà ăn, sao không ăn nhà ăn, nhất định phải tự mình nấu, tiết kiệm thời gian tiền bạc một chút không được sao?"

Nghe hai vợ chồng bọn họ cãi nhau, về tới nơi đóng quân, Cố Trạch Ngạn đi cho gọi điện thoại cho đồng đội cũ, cũng chính là ông Trương nhà hàng xóm.

Ông Trương còn nóng ruột hơn ông: "Lão Cố, ông đi thăm cháu hả? Thế nào? Mang thai thật hả?"

"Mang thai mang thai, hai đứa."

Ông Trương ở trong điện thoại nói: "Ông cũng không dễ dàng, 60 tuổi, cuối cùng cũng coi như có một đứa cháu."

"Cái gì mà 60 tuổi, ông đây còn chưa tới 60."

Cố Trạch Ngạn thở dài một hơi.

Ông Trương ở trong điện thoại khó hiểu nói: "Giờ con dâu cháu trai ông đều có, ông than cái gì?"

"Lão Trương à, sau này ông tìm vợ cho con trai ông đừng tìm vợ làm bác sĩ."

"Cái gì?"

Cố Trạch Ngạn: "Một lời khó nói hết."

Bọn họ thăm người thân thành chữa bệnh, vừa uống thuốc vừa châm kim.

*

Buổi tối Cố Thịnh trở về, lại là anh cần cù ngoan ngoãn nấu ăn nấu cơm, Cố Trạch Ngạn ở một bên, cũng không hiểu gì, chỉ huy một cách mù mờ, "Cha thấy con cắt không đủ mỏng."

"Con cá này còn phải làm như thế hả?"

"Sao nhiều đồ gia vị vậy?"

Cố Trạch Ngạn ở một bên quan sát con trai Cố Thịnh nấu ăn, trong miệng ông mù mờ chỉ huy, trên thực tế muốn lén học tay nghề, chờ sau này về hưu, khoe khoang trước mặt Tần Anh.

"Thằng năm." Cố Trạch Ngạn lén xoa tay nói với Cố Thịnh: "Mẹ con nấu ăn khó ăn như vậy, giờ thiên phú nấu ăn của con nhất định là di truyền từ cha."

Cố Thịnh đậy nắp xoong, quay đầu lại: "Có lẽ là con thiên phú dị bẩm, cha sinh năm đứa con trai mới có một đứa như con."

"Làm sao có thể." Cố Trạch Ngạn vỗ vai anh: "Trên đời không có chuyện ăn không nói có, ông đây mà ra tay còn lợi hại hơn con."

Hai cha con bọn họ bận đến bận đi bên bếp, Triển Ngải Bình thì lại cùng trò chuyện với Tần Anh. Tần Anh hỏi cô rất nhiều chuyện, quan tâm sinh hoạt ở đây của cô và Cố Thịnh, Triển Ngải Bình đều nói cho bà biết.

Tần Anh vui sướng: "Con với thằng năm có duyên phận, sau này sinh sống thật tốt."

Triển Ngải Bình cười gật đầu.

"Đứa nhỏ trong bụng không quậy con chứ?"

"Lúc mẹ mang thai thằng năm, nó rất tinh nghịch, từ sáng đến tối ồn ào liên tục."

Triển Ngải Bình vuốt bụng của mình: "Hai đứa nhỏ này cũng còn tốt, a —— vừa nói hai chúng nó ngoan ngoãn mà giờ đã quậy rồi."

"Ầm ĩ chút cũng tốt, hai con khỉ, giống khi con với thằng năm còn bé." Tần Anh cười: "Sau này có hai con đau đầu."

Triển Ngải Bình: "Cứ để Cố Thịnh trị, anh ấy nói anh ấy là đại bá vương, nhất định có thể ngăn chặn hai tiểu bá vương."

"Cũng đúng." Tần Anh nói lớn với bên ngoài: "Đang biểu diễn cha từ con hiếu đây, để đứa nhỏ trong bụng học theo."

Triển Ngải Bình vừa nghe lời này thì rất vui vẻ, cô ngẩng đầu: "Tiêu rồi, mẹ, đầu con đau quá, lỡ như thật sự là hai con khỉ con đều giống như Cố Thịnh, mỗi ngày ở nhà diễn cảnh ‘cha từ con hiếu’, con phải làm sao bây giờ?"

Tần Anh cười: "Mẹ cũng không tin con không có cách, thằng năm là quỷ gây sự, khi còn bé con còn khó ‘chơi’ hơn thằng năm."

"Chị đại trong viện, Triển Đại Bình Bình còn sợ mấy đứa nhỏ à?"

Triển Ngải Bình: "…"

"Tốt nhất là một đứa như con, một đứa như thằng năm, cho hai con nếm thử cuộc sống mà cha mẹ con các trải qua lúc trước… Cũng không phiền lắm đâu, coi như là trong nhà nuôi một đám vịt."

"Bình Bình, khi còn bé con nói chuyện cứ như súng liên thanh, oang oang oang——cái miệng đó, người khác cũng chẳng nói lại con, cha chồng con nói con là con chim sẻ, từ sáng đến tối líu ra líu ríu."

"Ông ấy lại muốn có một đứa con gái giống con, cực kỳ đáng yêu."

Đây chính là một trong những nổi khổ khi kết hôn với người quen, chuyện từng làm khi còn bé, cha mẹ hai bên đều rõ ràng, thậm chí rất nhiều chuyện còn nhớ kỹ hơn bản thân bọn họ.

"Lúc con với thằng năm chơi trốn tìm còn nhớ không…"

"Còn có lần kia, khi con hơn một tuổi, mới vừa học cách đi, thằng năm ôm con, con đái ở trên người nó…"

Triển Ngải Bình cau mày: "Còn có chuyện như vậy sao?"

"Kỳ thực khi còn bé nó đã từng hôn con rồi."

Triển Ngải Bình: "…"

Bình Luận (0)
Comment