Rời khỏi viện gia chúc, cả người Chu Huệ thả lỏng ra, cô ta điều động công việc đến viện quân y làm y tá. Chu Huệ ở trong bệnh viện cũng chỉ ở một mình, tính tình cổ quái, khiến người ta không thích.
Người ta ở sau lưng nói cô ta là đoàn trưởng phu nhân, nói tính tình cô ta kiêu ngạo, nói cô ta làm mẹ kế người ta.
Chu Huệ đi làm giống như một hồn ma lang thang, cô ta cũng không muốn trở về, nhưng không về thì có thể đi đâu?
Chu Huệ về tới viện gia chúc, đoàn trưởng La bận bịu, không về nhà, trong nhà chỉ có bà cụ La và đứa con riêng nên cô ta không muốn trở về. Chu Huệ nghĩ hôm qua đã gặp Tần Lan Phương, cô ta không nhịn được muốn gặp cô ấy lần nữa.
Chỉ tiếc không thấy, Chu Huệ thất vọng trở về, ngày hôm sau cô ta không đi làm, lại không nhịn được đi tìm Tần Lan Phương, qua giờ trưa, mới để cô ta bắt được người.
Tần Lan Phương nhìn thấy cô ta thì rất ngại ngùng, bảo cô ta vào nhà ngồi.
Không giống như người khác nghĩ, Chu Huệ cũng không có địch ý gì với Tần Lan Phương, cô ta rất hâm mộ người phụ nữ 30 tuổi đi đứng khập khiễng trước mắt này, nghe nói đoàn trưởng Khương thích cô ấy rất nhiều năm, nghe nói đoàn trưởng Khương dù cho biết cô ấy không thể sinh con, anh ta cũng nguyện cưới cô ấy.
"Chu, y tá Chu, cô vào ngồi đi, giờ trong nhà của chúng tôi chưa có thứ gì."
Chu Huệ nói: "Chào cô, chỉ là tôi muốn kết bạn với cô thôi."
"Được, được." Tần Lan Phương chỉ lo gật đầu, "Tôi pha ly trà cho cô."
Chu Huệ giống Tần Lan Phương, xuất thân cũng không tốt, trước kia cô ta ở đoàn văn công, ỷ vào mình có dung mạo xinh đẹp, Chu Huệ một lòng muốn trèo cành cao, gả cho cán bộ.
Đoàn trưởng Khương rất lợi hại, mặc dù từng qua một đời vợ, nhưng anh ta cũng chưa kịp viên phòng đã phải trở về bộ đội, không tới mấy năm, người vợ ở quê nhà đột nhiên ốm chết, mặc dù là người góa vợ nhưng không thua gì khi chưa cưới vợ. Chu Huệ đặt mục tiêu ở trên người đoàn trưởng Khương trước.
Chu Huệ chủ động quyến rũ đoàn trưởng Khương, nhưng anh ta không có hứng thú đối với cô ta. Chu Huệ dây dưa rất nhiều tháng, cuối cùng bị đoàn trưởng La làm động lòng.
Đoàn trưởng La lùn hơn đoàn trưởng Khương, nhưng anh ta đẹp trai hơn đoàn trưởng Khương một chút, Chu Huệ nghĩ đều là đoàn trưởng, gả cho ai cũng là gả, cô ta bèn đặt tâm tư ở trên người đoàn trưởng La, một lòng một dạ muốn gả cho anh ta, làm đoàn trưởng phu nhân.
Trước khi Chu Huệ và đoàn trưởng La kết hôn, trải qua một khoảng thời gian vẫn tính là hạnh phúc ngọt ngào, cô ta thật sự tưởng mình ỷ vào khuôn mặt đẹp đã trèo lên cành cao, sau này sống cuộc sống đoàn trưởng phu nhân được nhiều người ước ao.
Ai biết sau khi kết hôn không bao lâu, người mẹ ở quê nhà của đoàn trưởng La dẫn theo hai đứa con trai của vợ trước anh ta đến, bà cụ La luôn miệng nói đoàn trưởng La có lỗi với người vợ ở nông thôn, có lỗi với cháu trai, lúc trước mỗi tháng đòi một số tiền lớn gửi về nhà, mà sau khi đoàn trưởng La kết hôn, gửi ít hơn một nửa, bà cụ lập tức đến mắng đoàn trưởng La không có lương tâm.
Trong lòng đoàn trưởng La hổ thẹn, đồng ý gửi một nửa tiền lương về cho gia đình nuôi hai đứa nhỏ, nhưng bà cụ không hài lòng, bà ta dẫn theo hai đứa bé ở lì trong viện gia chúc.
Ban đầu Chu Huệ có lòng muốn sống chung tốt đẹp với mẹ chồng và con riêng, bà cụ La vừa đến đã lập quy củ với cô ta:
"Đàn ông không thể ở nhà làm bất kỳ việc nhà nào, sẽ không còn vận may, cô không thể ngăn cản tiền đồ của con trai tôi."
"Quần áo của phụ nữ không thể đặt lên trên quần áo của đàn ông, sẽ ép vận may của chồng, cũng không thể đặt ở trên chăn trên gối, sẽ đè ép vận may…"
"Không cho phép để tóc dài, phụ nữ tóc dài nhiều chuyện, mẹ kế để tóc dài, trên đầu sinh chấy…"
…
Nghĩ mình gả cao, Chu Huệ cũng nhịn, việc nhà cô ta làm, tóc cũng cắt, cô ta quan tâm lấy lòng hai đứa con riêng, nhưng hai đứa con riêng vẫn ở bên ngoài mắng cô ta: "Mẹ kế xấu xa, cô ta không hề đối xử tốt với cháu."
"Ả mẹ kế!"
Chỉ cần trong nhà có một chút không vừa ý, ví dụ như cháu trai té lộn mèo, bà cụ La lập tức mắng cô ta: "Là mệnh cô không tốt, khắc khe với người khác, cản trở vận may của nhà tôi."
"Con trai của tôi không thăng chức được, đều là lỗi của cô."