Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 235 - Chương 235. Có Rồi 4

Chương 235. Có rồi 4 Chương 235. Có rồi 4

Triển Ngải Bình nói: "… Em sai rồi, em sai rồi có được hay không, sau này thề sống chết bảo vệ ảnh của anh năm nhà em."

"Sau này mang theo ảnh của anh bên người, phải nói rõ ràng với những bác sĩ nam mới tới, bác sĩ Triển là người có gia đình rồi."

"Được." Triển Ngải Bình nở nụ cười, cô bảo Cố Thịnh lại đây: "Mau tới đây, dựa vào trên người em ngủ đi, anh nhìn anh đi, nên nghỉ ngơi thật tốt, nếu không mọi người đều nói em ngược đãi anh."

"Cha Cố cực khổ rồi."

Hai đứa bé đặt ngang hàng ngủ ở trong cùng, Triển Ngải Bình dành ra một vị trí cho Cố Thịnh, bảo anh lên giường, Cố Thịnh đặt mông ngồi lên, không chút khách sáo tựa đầu lên trên vai cô, Triển Ngải Bình cúi đầu hôn anh một hồi.

Bên môi Cố Thịnh treo một nụ cười, thân thể trượt xuống, ngã trên gối ngủ thiếp đi.

Anh quả thật mệt muốn chết.

Ở cữ thể nào cũng phải có người bị khổ, trẻ con ăn ít, cách ba, bốn tiếng phải cho bú sữa, hơn nửa đêm tỉnh dậy nhiều lần, Cố Thịnh làm gì cho cô và con cũng nhanh, bản thân lại ăn không ngon, ngủ không yên, anh tỉ mỉ chăm sóc cô và đứa nhỏ, khiến mình mệt mỏi gầy đi trông thấy.

Triển Ngải Bình nhẹ nhàng nâng tay phác hoạ mặt mày của anh, nghĩ thầm cô thật sự thật yêu người đàn ông này.

"Anh hầu hạ em tốt như vậy, sau này em còn muốn tiếp tục sinh con cho anh thì làm sao bây giờ?"

"Vậy thì sinh thôi."

Triển Ngải Bình: "…"

"Giấc ngủ của anh thật tệ, đồng chí Cố, có chút gió thổi cỏ lay anh cũng tỉnh lại, nhạy cảm như vậy."

Cố Thịnh nói: "Sợ em với con cần anh."

Trong lòng Triển Ngải Bình ngọt ngào: "Càng ngày càng biết nói lời ngon tiếng ngọt, bên ngoài còn có Tương Nghi với em trai em, anh nên ngủ đi, đừng bận tâm quá nhiều."

Cố Thịnh giơ tay chạm vào mặt cô: "Rất nhiều chuyện không thể để cho họ làm, vợ, có việc thì em cứ gọi anh."

"Ừ." Triển Ngải Bình nhẹ nhàng gật đầu một cái, cô vỗ lưng của anh: "Anh nhanh ngủ đi, anh nghỉ ngơi tốt mới có thể chăm sóc tốt cho em và các con."

Cố Thịnh nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Kỳ nghỉ của hai người Triển Minh Chiêu và Cố Tương Nghi lần lượt kết thúc, hai người bọn họ đều luyến tiếc những ngày ấy, mỗi ngày trêu đứa nhỏ, ăn uống chùa, ăn hạt dưa tán gẫu cười ha hả, lúc chia tay Triển Minh Chiêu và Cố Tương Nghi còn kết thành tình cách mạng hữu nghị.

Triển Minh Chiêu nói với Cố Tương Nghi: "Trong đoàn văn công có mấy người rất tuấn tú, đến lúc đó tôi gửi ảnh cho cô xem."

Cố Tương Nghi cũng nói: "Trong viện quân y có rất nhiều y tá xinh đẹp, chưa kết hôn."

Triển Minh Chiêu khoát tay áo: "Người đẹp hơn tôi cũng thấy nhiều rồi."

"Bên cạnh tôi chưa bao giờ thiếu phụ nữ xinh đẹp."

Cố Tương Nghi bị cậu làm nghẹn họng: "Cậu, cái người này cậu cũng quá muốn ăn đòn, Triển Minh Chiêu, tôi nhớ khi còn bé cậu không hề như vậy, bây giờ sao cậu lại cợt nhả như thế."

"Tôi sợ một ngày nào đó, cậu sẽ bởi vì quan hệ nam nữ lung tung mà bị bắt giam."

"Đến lúc đó chị dâu Bình Bình của tôi sẽ đau lòng."

Triển Minh Chiêu lắc đầu một cái: "Tôi sẽ không quan hệ nam nữ lung tung, Cố Tiểu Lục, chính cô cẩn thận, chớ bị đàn ông xấu lừa."

"Cậu yên tâm, cậu cứ yên tâm, giờ tôi lo lắng không ai thèm lấy thôi." Cố Tương Nghi thở dài một hơi: "Sau này nếu không ai thèm lấy tôi, phải nương nhờ anh nhỏ của tôi rồi."

"Anh tôi quá tốt với chị dâu tôi, sau này tôi cũng phải có người đàn ông đối xử với tôi như thế, tôi còn muốn có một thanh mai trúc mã."

Triển Minh Chiêu: "Hai ta cũng coi như là thanh mai trúc mã nhỉ? Thanh mai trúc mã của Cố Tiểu Lục cô rất nhiều mà."

Đám trẻ con trong một đại viện kết bè kết lũ.

"Ai muốn thành thanh mai trúc mã với cậu, cậu quá cợt nhả, trai lớn 18 rất thay đổi, khó trách đoàn văn công chọn cậu đi diễn kịch."

Triển Minh Chiêu cười cười: "Tôi vẫn còn liên lạc với Tiểu Mã, Tiểu Trịnh đấy, cô muốn tìm thanh mai trúc mã, tôi bảo bọn họ liên hệ cô."

"Thôi đi thôi đi." Cố Tương Nghi vung tay: "Tìm trúc mã cái gì, tình nghĩa năm đó cùng bị mắng sao?"

Triển Minh Chiêu thổn thức: "Anh trai với chị dâu cô không phải cũng như vậy à, năm đó cùng ăn mắng, cùng bị đánh, giờ thành vợ chồng, còn sinh con."

Cố Tương Nghi: "Tôi từng gặp chàng trai tốt như anh của tôi, mà tôi cũng không gả được, cậu gặp nhiều cô gái xinh đẹp như vậy, rốt cuộc cậu muốn tìm người đẹp cỡ nào?"

Triển Minh Chiêu: "Tôi không thích dung mạo xinh đẹp."

Tuy rằng cậu biết dỗ dành con gái vui vẻ, nhưng Triển Minh Chiêu rất không thích những cô gái xinh đẹp lại yếu ớt vây quanh ở bên cạnh, cậu thích người hiên ngang oai vệ, giống như mẹ và chị gái trong trí nhớ của cậu.

Cố Tương Nghi: "… Lừa quỷ à, đàn ông có ai không yêu cái đẹp?"

Bình Luận (0)
Comment